Đằng Thần là thần thánh trong lòng Tuyết Kiều, không ai có thể xâm phạm.
Ở Thần Minh, cô ngày đêm mong nhớ Đăng Thần. Cô vĩnh viễn không bao giờ quên đi những gì đã trải qua ở vùng đất bị lãng quên cùng với Đằng Thần. Sau khi kế thừa truyền thừa của Tuyết Thần thượng cổ, Tuyết Kiều vẫn luôn tu luyện, chỉ hy vọng có một ngày có thể đến địa cầu.
Cô không nghĩ đến, khi vừa mới đến, liền phát hiện Đằng Thần đang gặp nguy hiểm.
Điều này làm cho Tuyết Kiều vô cùng phẫn nộ.
Nếu không phải cô kịp thời chạy đến, hôm nay Đằng Thần chẳng phải lành ít dữ nhiều sao?
Khi Gia Cát Hành Ý nói thẳng muốn giết Tiêu Dương ngay trước mặt cô, Tuyết Kiều rốt cuộc không kềm chế được mà ra tay.
Một cái phất tay làm khiếp sợ cả một ngọn Thái Sơn.
Gia Cát Hành Ý là cường giả kim tiên hậu kỳ của Gia Cát Kiếm tông, nhưng trong thời gian ngắn ngủi đã bị Tuyết Kiều đánh lui.
Không ít cường giả không thể ức chế được mà cảm thấy run rẩy, hiển nhiên là đang cố gắng áp chế sự phấn chấn trong lòng.
Sắc mặt đám cường giả Ma Môn nhất thời biến đổi.
Khí tức lạnh như băng như muốn đóng băng mảnh thiên địa này.
Bông tuyết bay đầy trên đỉnh Thái Sơn.
Một cổ lãnh ý lan tràn, trong khoảnh khắc trải rộng. Tất cả đều mở to mắt không thể tin nổi.
Bên phía phạt ma minh, ai nấy đều thừ người ra, cũng không thể tin nổi may mắn lại đến đột ngột như vậy. Sau khi thần sứ trở về, Ma Môn đã hoàn toàn chiếm cứ thế cục. Một khắc Tuyết Kiều xuất hiện, đám cường giả của Ma Môn liền bị đánh bại. Ánh mắt mọi người vốn đang tuyệt vọng lúc này lại bắt đầu có hy vọng trở lại. Phải biết rằng, trước đây, khi Gia Cát Hành Ý phát động công kích, không những làm cho Tiêu Dương phải tiêu hao hai giọt kiếm lực cuối cùng, lại khiến cho Tổ thần chiến đấu với ông ta cũng phải rơi vào thế hạ phong. Sức mạnh cường đại của ông ta là không thể nghi ngờ, đủ để đứng đầu giới tu hành. Nhưng thân ảnh thánh khiết trước mắt đã hoàn toàn phá vỡ thừa nhận của bọn họ.
Lúc này, đám cường giả kim tiên của phạt ma minh đều chấn hưng tinh thần. Sau khi uống linh đan vào, khí tức được điều chỉnh lại, một lân nữa có thể đánh một trận.
Hắn không nghĩ đến Tuyết Kiều lại đạt đến trình độ cao như vậy.
Phạt ma minh trên đỉnh Thái Sơn được cứu rồi.
Tiêu Dương mở to mắt, vừa vui mừng lẫn sợ hãi.
Nói xong, tất cả mọi người đều rúng động.
Tại gốc cây cổ thụ bị đánh gẫy, kiếm ý hùng hậu dựng thẳng lên. Gia Cát Hành Ý huy kiếm nhảy dựng dậy, ánh mắt chăm chú nhìn Tuyết Kiều, hiện lên sự kiêng ky:
- Kim tiên đại viên mãn?
Một trận chiến này, phạt ma minh vẫn chưa bị đánh bại, Kiếm tông cũng không bị thua.
Kim tiên đại viên mãn.
Bông tuyết đầy trời, băng thiên tuyết địa trực tiếp bao phủ đỉnh Thái Sơn. Trong tình huống khí tức lạnh như băng, tất cả mọi người không tự chủ phải vận khí để chống đỡ lực thẩm thấu vô hình. Chỉ trong nháy mắt, băng tiễn vô tận lao đến.
Ánh mắt mọi người đảo qua Tuyết Kiều, hiện lên sự kiêng ky.
Một câu nói của Gia Cát Hành Ý khiến rất nhiều thần sứ kinh hãi.
Đối với rất nhiều người mà nói, đó là đỉnh cao không thể vượt qua. Thậm chí đó còn là điểm cuối trong trên con đường tu hành.
Tuyết Kiều lạnh nhạt, nhìn tất cả thần sứ đang có mặt, đột nhiên vung tay lên.
Trong số đám kim tiên ở đây, không ai đạt đến cấp độ như vậy. Bịch!
Hơn mười bị thần sứ bị tập kích, trong thiên địa vang lên tiếng nổ.
- Liên thủ bày trận.
Cửu Miểu thần sứ hô to một tiếng.
Ma khí màu đen xông lên tận trời, lượn lờ chung quanh. Từng đạo khí tức thần sứ ngưng tụ với nhau, hình thành một trận pháp mạnh mẽ.
Một thanh âm kinh thiên động địa vang lên.
Giống như một tấm ma bia xẹt qua phía chân trời, đè xuống người Tuyết Kiều.
Ma khí vô tận ẩn chứa khí tức mãnh liệt.
Tuyết Kiều ngẩng đầu, ánh mắt ẩn chứa tỉnh quang. Khi vung tay lên, tuyết trắng tản ra ánh sáng. Một thượng cổ thần binh được tắm trong thần mang thánh khiết lăng không xuất hiện, Tuyết Kiều nhảy lên, liếc nhìn phía trước, chẳng khác nào Tuyết Thần tái thế.
- Tuyết thần tam sinh quyết. Nhất vũ động tuyết tâm.
Bông tuyết đầy trời nổ tung, điên cuồng tàn phá khắp nơi. Từng đạo năng lượng chấn nhiếp hồn người nghênh đón tấm ma bia.
Âm! Âm.
Hai tiếng vang lịch liệt. Thân hình Tuyết Kiều lui về sau hơn mười thước. Thượng cổ thần binh trong khoảnh khắc phóng ra quang mang chói mắt, nặng nề đánh tiếp vào tấm ma bia.
Lúc này, hai luồng sức mạnh cường thế trong thiên địa va chạm với nhau.
Như sấm sét đánh xuống.
Một trận cuồng phong với bông tuyết vô tận.
Ma bia cường đại đột nhiên xuất hiện một vết nứt.
Ma bia này là do mười thần sứ thực lực khác nhau tạo thành. Mang theo năng lượng đủ để hủy thiên diệt địa.
Tuyết Kiều lựa chọn đối mặt, cũng không rơi vào thế hạ phong.
Sắc mặt đám thần sứ trắng bệch, trong lòng lạnh lại. Tuyết Kiều quá mạnh, một mình áp chế đa số cường giả của Ma Môn. Lúc này, vẫn còn nhiều thần sứ thực lực cao hơn Gia Cát Hành Ý vẫn chưa ra tay, nhưng bọn họ cũng không có bất kỳ lòng tin nào.
- Cho dù không để ý đến buông tay đánh một trận, cuối cùng cũng chỉ có thể lưỡng bại câu thương.
Gương mặt một gã thần sứ trầm xuống:
- Thậm chí là đồng quy vu tận.
- Tình huống hiện nay, nếu cô ta lựa chọn dùng tính mạng để bảo vệ, chúng ta lại càng thêm không có cơ hội.
- Trận chiến này không thể tiếp tục được nữa. Vì kế hoạch của Minh Đồng đại nhân, chúng ta không thể lựa chọn tử chiến.
Một đám thần sứ nhanh chóng trao đổi. Lúc này, ma bia phía trước đã bị phá.
Hơn mười thần sứ bị đẩy lui, phun ra một ngụm máu tươi, nhiễm đỏ cả đỉnh Thái Sơn.
Từng thân ảnh bị đánh bay ra ngoài.
Lúc này, cột ma khí màu đen dần dần tản đi.
- Rút lui.
Cửu Miểu thần sứ không kịp lau đi vết máu khóe miệng, kinh hãi hô một tiếng, mắt trợn to như muốn nứt ra, lao vút đi.
Ma khí dày đặc trong khoảnh khắc tàn phá điên cuồng, ngăn cản tầm mắt của mọi người.
Đồng thời, đám cường giả Ma Môn vội vàng lui nhanh.
Tuyết Kiều cũng không ngừng lại, ánh mắt nhìn thoáng qua, sau đó bay thẳng đến, lập tức chặn lại được một thần sứ. Khi ra tay chính là sát chiêu, hủy diệt gã thần sứ nọ.
Tiếng kêu thảm thiết xé rách cả thiên địa.
Nhờ ma khí ngăn cản tâm mắt, đám cường giả Ma Môn đều bỏ chạy.
Chạy trối chết.
Tốc độ ra tay của Tuyết Kiều rất nhanh, dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai liên tiếp tiêu diệt hai thân sứ. Sau khi đánh bị thương một người, thế lực Ma Môn trên đỉnh Thái Sơn đã như thủy triều cuốn đi mất.
Ma khí theo gió tan đi.
Trên đỉnh Thái sơn, một ngọn gió đảo qua, trả lại sự trong sạch của nó.
Giữa không trung, Tuyết Kiều giống như một viên minh châu, chiếu sáng mi mắt mọi người, chấn nhiếp linh hồn.
Quần áo theo gió tung bay, ánh mắt sáng động lòng người.
Ai có thể nghĩ đến, một cô gái nhìn qua rất xinh đẹp, nhưng dựa vào sức mạnh của một người đã đánh bại cường giả Ma Môn, hóa giải nguy cơ của giới tu hành Viêm Hoàng trên đỉnh Thái Sơn hôm nay.
Tuyết Kiều trong ánh mắt của mọi người trở nên vô cùng vĩ đại.
Tổ thân Cao Vạn Đằng một thân hắc bào, cả người tràn ngập sát khí. Trong tay y là một thi thể thần sứ.
Khi Ma Môn bối rối rút lui, Tổ thần cũng đã ra tay, hơn nữa thành công lấy đi tính mạng của một thần sứ.
Trận đánh trên đỉnh Thái Sơn hôm nay, Ma Môn trực tiếp tổn thất ba thần sứ.
Đây đều là cấp bậc kim tiên. Trong các cuộc chiến đấu, lực lượng này có khả năng phát huy tác dụng đủ nặng. Ngoại trừ điều này, còn có Vũ Thương, một cường giả kim tiên hậu kỳ chết đi. Đối với Ma Môn mà nói, đây chính là một tổn thất quá lớn.
Ma Môn đã bị thất bại toàn diện. Một nén nhang trước đây, tất cả mọi người đều không dám hy vọng Nhưng lúc này, kỳ tích lại xuất hiện.
Yên tĩnh trôi qua, tiếng hoan hô vang vọng tận trời.
- Vạn tuế.
- Thắng, chúng ta thắng rồi.
- Ta đang nằm mơ sao? Ta vẫn còn sống.
Từng thân ảnh kích động huy động cánh tay, lệ nóng quanh tròng.
Trải qua một trận sinh tử, khi đứng trước lằn ranh của sự tuyệt vọng, tất cả đều lựa chọn đứng chung một chỗ, lúc này không còn phân biệt tông phái, cùng nhau hoan hô. Cảm giác được sống lại khiến bọn họ không tự chủ được mà cảm thấy kích động.
Trên đỉnh Thái Sơn giống như diễn ra một bữa thịnh yến.
Máu tanh tràn ngập bầu trời đã bị xua đi. Thay vào đó, phạt ma minh của giới tu hành Viêm Hoàng đã có được lực ngưng tụ trước nay chưa từng có.
Giữa không trung, Tuyết Kiều vung tay bay xuống.
Lăng không trước mặt Tiêu Dương.
Thanh âm xung quanh dần dần bình tĩnh lại. Ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Tuyết Kiều. Tất cả đều cảm thấy tò mò với thân phận của cô.
Cô rốt cuộc là ai?
Một khắc Tuyết Kiều xuất hiện, mọi người đều mơ hồ đoán được lai lịch của cô bất phàm. Lúc này, mọi người vừa hoan hỉ vừa âm thâm phỏng đoán thân phận và mục đích của cô.
Ánh mắt Tuyết Kiều chỉ nhìn một mình Tiêu Dương.
Lúc này, trong thiên địa chỉ còn lại hai thân ảnh.
Bốn mắt đối mặt nhau, bắt đầu tưởng nhớ lại những chuyện trước kia.
Tiêu Dương mỉm cười, thân ảnh bay lên, ngay lập tức cách Tuyết Kiều chưa đầy một thước. - Đằng. Tuyết Kiều kêu lên một tiếng, rốt cuộc không ức chế được tình cảm, trực tiếp nhào vào lòng Tiêu Dương.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận