Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại

Chương 1112: Ba tiếng nổ mạnh!

Ngày cập nhật : 2025-09-08 06:35:39
Cả Dịch gia chấn động cả đêm, Dịch Huyễn được Cửu Miểu Thần Sứ nhìn trúng, bước vào cửa Thần Linh, chuyện này trước đó đã kinh động cả Dịch gia, nay Dịch Huyễn quay về, thậm chí còn khiến mấy vị Dịch gia lão tổ xuất quanI
Những người tiến vào Thần Linh Cảnh Địa của Dịch gia đa số đều đã trở về, thu hoạch không giống nhau. Thế nhưng khi nhìn thấy thực lực của Dịch Huyễn lại đột phá đến đỉnh cao Tâm Lôi Bát Kiếp kinh người, Dịch gia chấn động!
- Hai tháng! Chỉ có gần hai tháng!
Một lão tổ của Dịch gia kích động đến rơi nước mắt.
- Đây mới là thiên tài mạnh nhất Dịch gia ta, đỉnh cao Tâm Lôi Bát Kiếp. Theo tốc độ này thì Dịch gia ta sẽ có Tiên nhân trẻ tuổi nhất!
- Huyễn Nhị, đây là tiên đan ta cất giữ đã trăm năm, con cầm lấy, tương lai của Dịch gia sớm muộn cũng do con làm chủi
- Hiện tại Huyễn Nhi thuộc người của Tam Xích Thần Minh Điện, từ hôm nay trở đi phải từng bước để Huyễn Nhi chưởng quản các loại sự vụ của gia tộc...
Dịch gia bây giờ nghiễm nhiên quên mất Thái Tử Dịch Hàn mà bọn họ từng coi như kho báu! Dịch Huyễn đột nhiên xuất hiện, bày ra tài hoa tuyệt thế, trực tiếp khiến tất cả ảnh mắt của Dịch gia đều tập trung trên người gã.
Hai tròng mắt Dịch Huyễn phát sáng, nhưng rất nhanh gã liền kiềm chế sự chờ mong này, vẻ mặt lạnh nhạt, khom người với Dịch Hùng Sư nói:
Được sự ủng hộ toàn lực của Dịch gia, gã ở mảnh đất Thần Châu này chẳng phải sẽ muốn gì được nấy, muốn làm gì thì làm sao?
Dịch Hùng Sư xuất hiện, đôi mắt nhìn Dịch Huyễn tràn ngập sự chờ mong.
- Huyễn Nhi, bắt đầu từ mai con theo ta ra biển một chuyến.
Dịch Huyễn lớn tiếng cười.
- Ta muốn truyền cho con tuyệt học thật sự của Dịch gia! Khuôn mặt Dịch Huyễn tràn ngập ý cười, gã càng chắc chắn lựa chọn của mình là chính xác. Ở Thần Linh Cảnh Địa, trước mặt con nối dòng Thần Minh cường đại, gã không thể được coi là người mạnh. Còn bây giờ khi quay về Địa Cầu, gã thật sự là người số một trong lớp người trẻ tuổi!
Dịch Huyễn nói.
-?
- Huyễn Nhi ở Thần Linh Cảnh Địa gặp được kỳ ngộ, thu hoạch được truyền thừa của Tam Xích Thần Minh Điện, bây giờ vẫn chưa hoàn toàn hấp thu dung nhập được, không thích hợp lập tức tu luyện tuyệt học khác.
- Hồi tiên tổ, Huyễn Nhi cho rằng bây giờ chưa phải lúc.
- Sủng nhục không sợ, không hổ là tử tôn Dịch gia ta! Có điều thủ đô có quy củ, bây giờ con hiển nhiên không thích hợp ở lại thủ đô...
- Được!
Dịch Hùng Sư cười ha ha.
- Vì thế, Huyễn Nhi hy vọng được ở thế tục nhận thức cảm ngộ một thời gian, nâng cao bản thân.
- Huyễn Nhi sẽ đi đến... Minh Châu!
- Đa tạ tiên tổi
- Nếu đã vậy thì Huyễn Nhi, sản nghiệp tập đoàn của Dịch gia ở Minh Châu giao cho con phụ trách!
Dịch Hùng Sư cười, vuốt râu, khoát tay nói:
- Mong tiên tổ cho phép.
Dịch Huyễn mừng rỡ đáp:
Dịch Huyễn hơi khom người, trong lúc cúi đầu, đôi mắt lướt qua vẻ lạnh như băng.
Ngày thứ hai, mồng hai Tết, Dịch Huyễn liền không thể chờ đợi được bước lên máy bay bay đến Minh Châu... Trên khoang hạng nhất chỉ có mình Dịch Huyễn, lúc này gã đang nhắm mắt dưỡng thân.
Trong đầu Dịch Huyễn thỉnh thoảng lại hiện ra một thân ảnh - Bạch y trắng như tuyết đâm đỏ mắt gãi
Gã nắm chặt nắm đấm.
"Tiêu! Dương!"
Dịch Huyễn mở mắt ra, lộ ra ý cười lạnh lẽo.
- Tao đã không thể chờ đợi được khiến cho người bên cạnh mày... Lâm vào tuyệt cảnh!
Trước mặt rất nhiều lão tổ Dịch gia, gã tỏ vẻ bình tĩnh tự nhiên, tư thái thiên tài nhưng trên thực tế linh hồn đã từng bước vặn vẹo...
Người như vậy mới là quả bom hẹn giờ thật sự đáng sợi
Nhất là khi thực lực của Dịch Huyễn còn mạnh như vậy...
Tại Minh Châu, tòa nhà Dịch Thiên!
Đây là tổng bộ của Dịch gia ở Minh Châu. Sau khi xuống máy bay, Dịch Huyễn đi thẳng đến tòa nhà Dịch Thiên, bước vào văn phòng cao nhất thuộc về gãiI Sau khi đợi khoảng vài phút liền có người đẩy cửa đi vào...
- Thiếu chủ.
Một người đàn ông trung niên tay cầm một phần tài liệu bước đến trước mặt Dịch Huyễn, giọng nói trầm thấp.
- Đây là tài liệu liên quan đến Tiêu Dương ở Minh Châu.
Dịch Huyễn cười.
- Tốt lắm.
Gần một tiếng sau, trên phố đồ cổ Minh Châu, trước cửa Sơn Hà Thư Họa.
Vì là mồng hai Tết, công ty còn đang cho nghỉ, không ai đi làm nên công ty Thư Họa rộng lớn không một bóng người. Một bóng người với hơi thở lạnh lùng chợt lướt vào, mười phút sau lặng yên rời đi...
Âm!
Một tiếng nổ mạnh, cả công ty Sơn Hà Thư Họa biến thành biển lửa...
Tại chung cư Thu Tâm!
- Không ổn rồi!
Quân Thiết Anh rất nhanh liền nhận được tin tức, sắc mặt đột biến.
- Sơn Hà Thư Họa tự nhiên lại bị cháy một cách thần bí, tất cả mọi thứ bên trong đều bị hủy hết!
Đối với một công ty thư họa mà nói thì đó là một tổn thất cực lớn!
- Bị cháy một cách thần bí?
Bạch Khanh Thành nhíu mày, lập tức đứng lên.
- Đi, chúng ta đến hiện trường kiểm tra xeml
Bạch Khanh Thành trước giờ hành động sấm rền gió cuốn, rất nhanh liền thay quần áo xong. Chung cư Thu Tâm chỉ còn ba chị em, những người khác đều quay về rồi. Khi ba người sắp ra khỏi cửa thì điện thoại của Quân Thiết Anh lại đổ chuông, nhận điện thoại thì thấy là Lăng Ngư Nhạn gọi đến...
- Cái gì?
Quân Thiết Anh lại biến sắc.
- Mọi người lập tức báo cảnh sát, toàn lực cứu người bị thương! Tôi có việc gấp cần xử lý, xong việc sẽ qua ngay!
- Sao vậy?
Bạch Khanh Thành có dự cảm không tốt.
- Quán cà phê Túy Vũ vừa rồi đã xảy ra một vụ nổ lớn!
Quân Thiết Anh vẻ mặt ngưng trọng nói:
- Bây giờ tạo thành lửa lớn, rất nhiều người chết, bị thương, ngay cả anh trai của Lăng Ngư Nhạn bây giờ cũng bị thương nằm viện rồi...
- Hai vụ cháy lớn...
Bạch Tố Tâm không khỏi nhíu mày.
- Đây là trùng hợp... hay là...
Một cơn gió lạnh lẽo thổi qua khiến người ta không tự chủ được rùng mình một cái!
- Đây tuyệt đối không phải sự trùng hợp!
Bạch Khanh Thành quyết định thật nhanh.
- Chúng ta đi!
Bang bang bịch!
Thời khắc này, bỗng nhiên truyền đến một trận gõ cửa.
Ba người đồng thời im lặng, mắt liếc về phía cửa...
- Ai vậy?
Bạch Khanh Thành tiến lên trước một bước, khẽ quát một tiếng.
Ngoài cửa không có ai đáp lại.
Ba người đồng thời khẽ bước lên phía trước, Bạch Khanh Thành mở cửa, cửa không một bóng người. Anh mắt của Quân Thiết Anh nhìn xuống, đồng tử lập tức co rút, có một chiếc hộp giấy đóng gói bình thường được đặt trước cửa.
- Đây là...
Bạch Tố Tâm cũng chú ý đến.
- Cẩn thận!
Cơ hồ trong nháy mắt, Quân Thiết Anh cảm nhận được nguy hiểm cực kỳ mãnh liệt, đồng tử chấn động mạnh, trong nháy mắt một tay túm một người, thân ảnh lùi vê phía sau nhanh như bay, lao về phía ban công...
Phía sau...
Âm!!!! Tiếng nổ cực mạnh lập tức ầm ầm vang lên, ngọn lửa nóng rực lao đến, trực tiếp nuốt trọn căn phòng! May mà bây giờ Quân Thiết Anh không phải cô gái nhu nhược, cô lập tức phá bỏ lưới bảo vệ trên ban công, túm chặt Bạch Khanh Thành và Bạch Tố Tâm, bay vút ra ngoài.
Ánh lửa ngập trời, lan ra ngoài cửa sổ.
Đám cháy thứ bai
Hừng hực thiêu đốt...
Tiếng còi báo động trong tiểu khu chung cư Thu Tâm bén nhọn vang lên, đồng thời kèm theo đó là không ít tiếng thét chói tai. Mọi người hoảng loạn chạy ra, trốn khỏi biển lửa!
Ba người hạ xuống phía trước chung cư Thu Tâm, đôi mắt liếc vê hướng biển lửa. Bạch Tố Tâm kinh hãi chưa bình tĩnh được, sắc mặt trắng bệch.
- Rốt cục là ai đang nhằm vào chúng ta, muốn đưa chúng ta vào chỗ chết vậy!
Quân Thiết Anh vẻ mặt ngưng trọng.
- Đầu tiên là Sơn Hà Thư Các, tiếp đó là quán cà phê Túy Vũ, bây giờ là chung cư Thu Tâm... Ba vụ cháy này chắc chắn do một người làm!
- Kẻ địch ở trong tối, chúng ta ở ngoài sáng, hơn nữa... kẻ địch lại còn lòng dạ độc ác như vậy, chúng ta nhất định phải cẩn thận.
Bạch Khanh Thành suy nghĩ một lát, trâm giọng nói:
- Chúng ta chia làm hai ngả đi, em ba, em và Tố Tâm đến Sơn Hải Thư Họa, chị về cục cảnh sát một chuyến, xem có tin tức gì không.
- Cẩn thận một chút...
Ba vụ cháy, kẻ khởi xướng hiển nhiên là Dịch Huyễn!
Ngay lúc này Dịch Huyễn đang đứng dưới một gốc cây đại thụ cách chung cư Thu Tâm không xa, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Không ngờ phụ nữ bên người Tiêu Dương lại còn có tu hành giả... Chậc chậc, chỉ là không biết tư vị song tu thế nào?
Dịch Huyễn cười gắn.
- Ba vụ cháy chỉ vừa mới kéo lên bức màn của trò chơi này thôi... Tiêu Dương, mày nằm mơ cũng không ngờ khi mày ở Thần Linh Cảnh Địa rung trời chuyển đất thì bạn bè người thân của mày lại phải đối mặt với một cơn ác mộng đuổi không đi! Ha haI
Ba tiếng nổ mạnh trực tiếp kinh động cả Minh Châu!
Trong đại đô thị pháp chế nghiêm minh hiện nay, xảy ra một vụ cháy nổ đã đủ để thu hút sự chú ý rộng rãi rồi, huống hồ ngày hôm nay lại xảy ra tận ba vụ!
Phương tiện truyền thông phía cảnh sát cũng lần lượt xuất động!
Không đợi phía cảnh sát có bất cứ tin gì, truyên thông khứu giác nhạy bén đã thi nhau đưa tin...
- Ba vụ nổ ở Minh Châu, nghi là trả thùi
- Nữ ngôi sao chói mắt nhất thương giới Minh Châu, tổng giám đốc Sơn Hà bị ám sát, phía cảnh sát đang bắt đầu điều tra.
Phố đồ cổ, khu vực công ty Sơn Hà Thư Họa đã bị phong tỏa.
Khi Quân Thiết Anh chạy đến, lửa lớn đã bị dập tắt nhưng cả công ty Thư Họa gần như đã bị hủy hoàn toàn.
- Có nhân viên thương vong không?
Dù là thời gian nghỉ nhưng Quân Thiết Anh vẫn lo ngẫu nhiên có nhân viên quay về lấy đồ, lo lắng hỏi cảnh sát đang có mặt ở hiện trường.
Vì Quân Thiết Anh có thân phận đặc thù nên cảnh sát ở hiện trường không giấu diếm cô, trực tiếp lắc đầu:
- Vụ nổ mạnh khiến hơn chục người qua đường bị thương nhưng cũng kịp thời đưa đến bệnh viện điều trị.
- Nổ mạnh?
Đồng tử Quân Thiết Anh co rụt lại, điện thoại cô nhận được nói là bị cháy một cách thần bí. Nếu thật sự là nổ mạnh thì càng có thể khẳng định chuyện xảy ra ở Sơn Hà và Túy Vũ, Thu Tâm là do cùng một người gây ra! Quân Thiết Anh nói suy đoán của mình cho người phụ trách hiện trường, khi nghe thấy hai nơi khác xảy ra chuyện giống vậy, còn cùng có liên quan đến Quân Thiết Anh, sắc mặt người phụ trách hiện trường ngưng trọng, lập tức báo cáo với cấp trên!
Một chiếc xe thể thao màu đỏ gào thét lao đến!
Chiếc xe dừng phía trước dây phân cách do phía cảnh sát chăng lên, cửa xe mở ra, hai người đẹp đeo kính râm đẩy cửa đi ra, nhanh chóng đưa ra giấy tờ của mình cho cảnh sát.
Thiên Tử Các!
Người tới là Lam Hân Linh cùng Lưu Gia Ny!
- Thiết Anh, cô không sao chứ?
Lam Hân Linh quen Quân Thiết Anh, lúc này bước nhanh đến.
Thấy Lam Hân Linh xuất hiện, đôi mắt Quân Thiết Anh hơi sáng lên.
Những vụ nổ liên tiếp xảy ra khiến trong lòng cô có chút bất an, sự an toàn của cô có thể đảm bảo nhưng những người khác ở bên cạnh cô thì sao? Hôm nay nếu không phải cô phản ứng kịp thời thì chị hai chị ba e là đã lành ít dữ nhiều rồi...
Quân Thiết Anh biết thân phận của Lam Hân Linh, chuyện này nếu có Thiên Tử Các kịp thời tham gia thì tốt hơn nhiều phía cảnh sát bình thường.
Quân Thiết Anh vội vàng kể một lượt cả sự việc cho Lam Hân Linh nghe, cô cực kỳ chắc chắn nói:
- Kẻ địch ở chỗ tối chắc chắn không phải người bình thường!
Quân Thiết Anh không phải không có căn cứ. Với thực lực hiện tại của cô, người bình thường sao có thể lặng yên không tiếng động để lại một quả bom hẹn giờ trước cửa nhà cô chứ? Khi đó cô không hề nghe thấy tiếng bước chân nhỏ nào, điều này đủ để chứng minh thực lực của kẻ địch vô cùng mạnh.
Lam Hân Linh vẻ mặt ngưng trọng gật đầu, sau đó trầm giọng nói: - Yên tâm đi, Thiên Tử Các tôi sẽ toàn quyền xử lý ba vụ nổ mạnh này!
ĐANG TẢI NỘI DUNG... Hơn mười ngày này trọng điểm của Tiêu Dương đặt vào Hám Đạo Thuật.
ĐANG TẢI NỘI DUNG... Hơn mười ngày này trọng điểm của Tiêu Dương đặt vào Hám Đạo Thuật.
Ngoài ra, đối với kiếm lực sinh ra, Tiêu Dương ngoài việc vận dụng vào "Đại đạo chí giản, Trí mạng tam kiếm', uy lực kiếm thật sự còn cần thời gian nghiên cứu thử luyện.
Hám Đạo Thuật lấy Kiếm Đạo lực làm sức mạnh trung tâm càng là con át chủ bài cực mạnh trước giờ của Tiêu Dương!
Hám Đạo Thuật có tất cả mười hai tầng, từ "Nhất Niệm Hám Hồn" đến "Tà Phong Tế Vũ", mỗi một đòn đều vô cùng sắc bén, có xu thế đoạt thiên tạo hóa. Bây giờ Tiêu Dương đã là cảnh giới Đạo Vấn Tâm, có thể tu hành mấy tầng dưới của Hám Đạo Thuật.
Kiếm là cơ bản!
Thân kiêm nhiều tuyệt học, tất cả hòa vào nhau, nâng lên...
Tuyệt thế võ học mà hai đại thân binh thông linh mang đến tựa hồ cũng theo sự nhận chủ của chúng mà tự động khắc vào đầu Tiêu Dương.
Vô Song Thương Quyết và Vũ Hoàng Thập Tam Trảm lưu lại không ít uy danh ở Thần Linh Cảnh Địa!
Về phần Xi Vưu Luyện Thể, cuối cùng cũng vẫn ở cảnh giới tâng thứ tám Cước Hạ Sơn Hà, Tiêu Dương cũng không sốt ruột. Dù sao thì khi Bạch Phát Ma Tôn đột phá cảnh giới Tiên Nhân cũng mới đạt tầng thứ chín của Xi Vưu Luyện Thể, còn hắn bây giờ đã là đỉnh cao Tâm Lôi Lục Kiếp...
Đây là một hiện tượng vô cùng quỷ dị.
Ba người bọn La Thiên cũng không nhàn rỗi. Thần Linh Cảnh Địa càng lên trên linh khí càng nhiều, rất thích hợp tu hành, huống chỉ mười năm ở Thần Linh Cảnh Địa, ở Địa Cầu mới một năm. Bọn họ đều nắm lấy cơ hội hiếm gặp này nâng cao bản thân. Đặc biệt là La Thiên, trong lòng ông mang theo thù hận Kiếm Tông trăm năm!
Nhưng có một điểm khiến La Thiên cảm thấy nghi hoặc là chuyến đi đến Thần Linh Cảnh Địa lần này ông lại không gặp một thiên tài đến từ Hộ long thế gia nào!
Trên đỉnh núi cao nhất, Tiêu Dương một kiếm say múa, mặc thời gian trôi đi. Nên biết rằng mười tám Hộ long thế gia kế thừa truyền thừa của dòng lão thần cổ xưa nhất trong Tam Xích Thần Minh Điện! Dù không thuộc con nối dòng Thần Minh nhưng các thiên tài của Hộ long thế gia cũng từng tuyệt diễm Thần Linh Cảnh Địa... Một lần chói mắt nhất trong đó không nghi ngờ gì chính là Kiếm tông Thanh Liên ngang trời xuất thết
Tiêu Dương tỉ mỉ kiểm tra mỗi một tấc không gian của cái bát vỡ nhận chủ, đồng thời phân loại cụ thể các loại thân binh chí bảo ở trong đó, sắp xếp chỉ tiết. Quan trọng là Tiêu Dương muốn biết ngoài Luân Hồi Thạch ra, những vật phẩm khác đặt trong bát vỡ nhận chủ liệu có cũng xuất hiện hiện tượng "phong hóa nhỏ đi" kỳ lạ không, nếu đều biến hóa như vậy thì Tiêu đại gia đang tính toán xem sau khi quay về Địa Cầu có cần mở công ty giảm béo không...
Ban đêm, trên đỉnh núi cao nhất, kiếm quang chợt dừng, Tiêu Dương ngồi khoanh chân, sau khi điều chỉnh hơi thở một lúc. Hai mắt hắn chậm rãi mở ra, nhìn về phía trước, lật tay lấy cái bát vỡ nhận chủ nhìn rất bình thường ra. Những ngày qua ngoài việc tu luyện ra, Tiêu Dương cũng bỏ không ít tâm tư vào cái bát vỡ này.
Không thể phủ nhận là La Thiên rất muốn tìm được thiên tài của Hộ long thế gia, đặc biệt là kẻ thù tham gia tiêu diệt cả dòng kiếm tông năm đó, tại Thiên Tài Thí Luyện Địa này đòi một khoản nợ máu!
Bọn họ đi đâu rồi?
Hắn muốn biết rốt cục là nguyên nhân gì khiến Luân Hồi Thạch xuất hiện hiện tượng "phong hóa" quỷ dị khi ở trong bát vỡ nhận chủ... Thời gian này sau khi giao vào tay Bạch Húc Húc, Luân Hồi Thạch không hề có biến cố gì.
Cửa Thần Linh mở ra, các thiên tài của Hộ long thế gia tất sẽ đi vào Thần Linh Cảnh Địa.
Nhưng trải qua sự quan sát tỉ mỉ của hắn, không hề phát hiện vật phẩm ngoài Luân Hồi Thạch ra có gì biến hóa khi đặt trong bát vỡ nhận chủ.
- Vì Luân Hồi Thạch có điểm đặc biệt gì sao?
Trong đầu Tiêu Dương băn khoăn không giải thích được, nhưng Luân Hồi Thạch đã nhỏ hơn nhiều lúc đầu, Tiêu Dương không dám đặt nó vê bát vỡ nhận chủ nữa. Đây là một câu đố không giải được, có lẽ chỉ đành đợi thời gian phá giải.
Trên đỉnh núi cao nhất, gió đêm gào thét lướt qua, bốn huynh đệ cùng ăn uống no Say.
Tại Địa Cầu, Minh Châu cũng là đêm tối nhưng sát khí tứ phía.
- Anh em của Tiêu Dương?
Dịch Huyễn như một sát thủ âm hồn trong đêm đen. Lúc này gã đang dùng ánh mắt xuyên thấu qua đêm tối, đôi mắt khóa chặt vào cửa phòng bảo vệ Phục Đại đèn đuốc sáng rực. Dù là tối mồng hai Tết, phòng bảo vệ cũng có người trực, người này chính là Lâm Tiểu Thảo. Mà làm bạn với Lâm Tiểu Thảo là một bóng dáng lặng yên không tiếng động, cả người đen sì đang mai phục chỗ tối, bán thi nhân Tiểu Thu phảng phất trở thành bóng dáng của Lâm Tiểu Thảo.
- Giết gã.
Dịch Huyễn khẽ ra lệnh.
Vùi! Vùi! VùI
Trong đêm đen, trong khoảnh khắc mấy bóng người áo đen đột nhiên lao ra. Áo đen che mặt, sát khí dày đặc, trong tay đột nhiên xuất hiện dao găm sắc nhọn, tập hợp thành một luồng sáng lạnh lẽo trong đêm đen hướng về phía cửa phòng bảo vệ...
Dịch Huyễn ở một tòa nhà cao ở xa xa quan sát tất cả.
Từ sau ba vụ cháy ngày hôm nay, trong trò chơi này Dịch Huyễn sẽ coi mình là người điều khiển! Gã muốn nắm trong tay trò chơi này, muốn đùa bỡn trong tay tất cả mọi người trong trò chơi này, như vậy gã mới có khoái cảm trả thù...
- Lâm Tiểu Thảo, muốn trách... thì trách người anh em Tiêu Dương của mày ấy.
Dịch Huyễn không chú ý đến trận chiến này, sau khi liếc mắt một cái, thân thể trực tiếp ẩn đi trong đêm đen. Gã tin tưởng tuyệt đối vào người mình phái đi.
Sát ý ngập trời đột ngột truyền đến, trong phòng bảo vệ, Lâm Tiểu Thảo theo bản năng ngước mắt nhìn bên ngoài cửa sổ, trong lòng giật mình, dao găm sắc nhọn đã phá vỡ cửa sổ, hơi thở cường đại ập đến.
Âm! !!
Thời khắc này, thân hình Tiểu Thu ẩn giấu ở góc tối trong phòng như chiếc bóng đột nhiên động đậy. Trong đầu gã lúc nào cũng chỉ có một ý niệm... Bảo vệ chủ nhân. Bán thi nhân là thân thể bất tử, gã trực tiếp dùng thân thể chặn chủy thủ sắc bén, khuôn mặt đen kịt lạnh lùng vô tình, đôi mắt đỏ như máu toát ra ý lạnh như băng. Giây phút chủy thủ đâm vào ngực Tiểu Thu, trong tay gã cũng xuất hiện một chủy thủ sắc bén, nhanh như chớp chém qua, lập tức để lại vết máu khá sâu trên người người nọ.
Một tiếng trầm thấp kêu rên, thân thể người nọ bị kinh sợ thối lui vài bước, đôi mắt khó tin mà nhìn chằm chằm Tiểu Thu...
- Sao lại...
Rõ ràng mình đâm vào bộ phận yếu hại của đối phương mà sao gã không bị thương chút nào? Khi ánh mắt y đụng phải đôi mắt lạnh đến cực điểm của Tiểu Thu, y càng không tự chủ được mà rùng mình một cái.
- Mọi người cẩn thận, tên này cực kỳ quỷ dị.
Khẽ quát một tiếng, mấy kẻ áo đen che mặt phá cửa vào khác tay cầm dao găm sắc nhọn sáng loáng xoạt xoạt phong tỏa tất cả đường đi của Tiểu Thu... Trong phòng bảo vệ chật hẹp, Lâm Tiểu Thảo liên tiếp lui về phía sau, không hề có không gian trốn thoát. May có kỳ binh là Tiểu Thu, gã bất tử bất diệt, đao súng không vào, chặn lại tất cả công kích.
- Các người là ail
Lâm Tiểu Thảo giờ phút này tâm thần cũng không bối rối, bình tĩnh trấn định.
- Kẻ nào phái các người đến ám sát tôi? Ba vụ nổ mạnh hôm nay... cũng là do các người làm?
Vụ ám sát tối nay quả thật Lâm Tiểu Thảo không có chút bất ngờ nào!
Vì trước khi hắc y nhân che mặt xuất hiện đã có người nhắc nhở Lâm Tiểu Thảo.
- Không để lại tên nào! Lúc này bên ngoài phòng bảo vệ vang lên một tiếng quát lạnh, trong khoảnh khắc kiếm quang phá cánh cửa, hồng y Lam Hân Linh một kiếm xuất ra, Thiếp Tâm kiếm lộ rõ uy lực!
Ngoài Lam Hân Linh ra còn có rất nhiều cường giả của Thiên Tử Các.
- Có mai phục!
- Rút luil
Đám hắc y nhân che mặt gần như không chút do dự phi thân về phía cửa sổ rút lui nhưng thân thể vừa mới lướt đến cửa sổ lại gặp phải một trận cuồng phong cực mạnh quét đến. Ngọc chưởng Quân Thiết Anh vỗ nhẹ, đánh ra thanh uy lôi đình, ầm một cái đánh trúng một áo đen che mặt, khiến tên này hộc máu bay ngã xuống đất, xoẹt một cái đặt trường kiếm ở chỗ yết hầu của tên áo đen che mặt.
Bịch! !1
Lúc này một kẻ áo đen che mặt trong số đó quyết định rất nhanh, cánh tay vung lên, phía trước bỗng vang lên một trận nổ mạnh, khói đặc cuồn cuộn nổi lên... Dù thực lực của Quân Thiết Anh mạnh mẽ nhưng kinh nghiệm chiến đấu không đủ, khua tay cho khói tan đi nhưng trước mặt đã mất đi bóng dáng của kẻ áo đen che mặt...
- Tiếc quá.
Quân Thiết Anh khẽ nhíu mày, con ngươi lập tức dừng lại trên người kẻ áo đen che mặt duy nhất bị bắt sống, nhìn Lam Hân Linh nói:
- Người này giao cho cô đấy.
Lam Hân Linh gật đầu, đôi mắt vẫn có chút bất ngờ nhìn Quân Thiết Anh như cũ. Cô vốn tưởng Quân Thiết Anh chỉ là một cô gái yếu ớt. Dù kế hoạch tối nay do Quân Thiết Anh đề ra nhưng khi Quân Thiết Anh đi theo mình hành động, Lam Hân Linh còn theo bản năng từ chối... Bây giờ xem ra thực lực của Quân Thiết Anh còn mạnh hơn nhiều côi!
Ba vụ nổ mạnh hôm nay, Quân Thiết Anh mơ hồ đoán được một nguyên nhân... Vì Tiêu Dương! Nếu nói địa điểm ba vụ nổ mạnh đều liên quan đến cô thì Sơn Hà Thư Họa và chung cư Thu Tâm còn được, quán cà phê Túy Vũ thì khó mà có liên quan nhiều. Vì vậy nên Quân Thiết Anh nghĩ đến Tiêu Dương... Ba nơi này người có liên hệ trực tiếp nhất chính là Tiêu Dương!
Căn cứ vào suy đoán này, Quân Thiết Anh liên bày ra mai phục ở phòng bảo vệ Phục Đại lúc tối nay, kết quả đúng như cô suy đoán.
- Đối phương nhằm vào Tiêu Dương...
Quân Thiết Anh khẽ tự nói, đôi mắt nhìn về phía màn đêm xa xa.
- Rốt cuộc là chúng muốn dụ Tiêu Dương xuất hiện hay là không dám chọc vào Tiêu Dương, chuyển cơn giận sang người bên cạnh hắn?
Đôi mắt của Quân Thiết Anh lướt qua ý lạnh lẽo kiên định.
- Dù là nguyên nhân nào tôi cũng đều nói cho các người biết... Phụ nữ bên cạnh Tiêu Dương cũng không dễ chọc!

Bình Luận

0 Thảo luận