Trên bầu trời xẹt qua một đạo kiếm quang chói mắt.
Gió dục mây vần, kiếm mang tôn quý.
Một khắc này, ngoại trừ những người đang bận kịch chiến, tất cả những người còn lại đều nhìn Tiêu Dương.
Kiếm ý màu vàng bao trùm thiên địa, lấy Tiêu Dương làm trung tâm.
Trên người Tiêu Dương, một thanh thần kiếm màu vàng vọt ra.
Đứng đầu thần binh thông linh, tư thái kim kiếm tôn quý, một lần nữa xuất hiện giữa nhân gian.
Với thực lực của Tiêu Dương ngày hôm nay, tuyệt đối không cách nào khống chế được kim kiếm, nhưng kim kiếm đã nhận hắn làm chủ. Tiêu Dương muốn sử dụng, Kim Kiếm muội muội cũng không kháng cự, chỉ nhìn xem Tiêu Dương có thể xuất ra mấy phần uy lực của kim kiếm mà thôi.
- Đó chính là thần binh thông linh, kim kiếm.
Sự sắc bén không gì phá nổi khiến cho ông ta phát lạnh trong lòng.
- Kim kiếm?
Tiếng kinh hô vang lên.
- Thần binh thông linh kim kiếm đã nhận chủ?
Cung điện dưới lòng đất, một luồng khí tức mênh mông đến cực điểm dường như đang thức tỉnh.
Lúc này, khi Văn Nhân Mục Tuyền đã ý thức được sự nguy hiểm của luồng khí tức này thì mũi nhọn của kim kiếm đã đâm về phía ông ta.
- Kim kiếm?
Cho nên, hắn đã bảo tiểu thần long quấn lấy Văn Nhân Mục Tuyền.
Ông ta muốn chạy trốn. Hết thảy đều nằm trong dự liệu của Tiêu Dương.
Cho dù người đang khống chế kim kiếm là người ông ta không để vào mắt.
Nhưng công kích của ông ta lại không phá được phòng ngự của tiểu thần long.
- Buông tay, buông tay ra.
Văn Nhân Mục Tuyền rống to, đồng thời giơ lên song chưởng, hai mắt đầy huyết sắc. Chưởng phong màu đen trực tiếp vỗ vào đầu tiểu thần long. Nếu là người bình thường, đầu chắc chắn sẽ bị Văn Nhân Mục Tuyền đánh nát.
Văn Nhân Mục Tuyền lui về phía sau, nhưng thắt lưng đã truyền đến cảm giác bị giữ chặt. Ông ta cúi đầu xuống, liền nhìn thấy một tên mập đang ôm chặt lấy mình, đồng thời một luồng sức mạnh quỷ dị từ trên người tên mập tràn ra, khiến cho Văn Nhân Mục Tuyền không thể di chuyển.
Thanh âm chói tai của tiểu thần long lại càng làm ông ta phát điên.
Ý đồ chiến đấu của Tiêu Dương rất đơn giản.
Trong lúc Văn Nhân Mục Tuyền đang cố thoát khỏi sự dây dưa của tiểu thần long, thân ảnh Tiêu Dương đã vọt thẳng lên trời, dương kiếm, mũi kiếm sắc bén chấn triệt cả một mảnh thiên địa. Lúc này, Tiêu Dương đã xuất ra kiếm ý lăng liệt.
Bịch bịch bịch.
Tiểu thần long nhiệt tình thúc giục.
Giữa không trung, thanh liên tách ra rồi rơi xuống.
- Một ngàn hai, một ngàn ba... Nhanh lên, nhanh lên...
Lợi dụng tiểu thần long dây dưa, dùng Thanh Liên kiếm ca đột phá, mượn sức mạnh kim kiếm...
Chém Văn Nhân Mục Tuyên.
Trên bầu trời lướt qua mũi kiếm màu vàng.
Tản ra nhiều đóa hoa sen, sắc bén kinh người.
- Phi kiếm quyết phù vân, chư hầu tận tây lai Kiếm ca lên, kim kiếm rơi.
Khí tức hủy diệt, đánh đâu thắng đó.
Tình cảnh này, mọi người gần như đều nhìn ra được, nếu Văn Nhân Mục Tuyền không cách nào trốn thoát, ông ta sẽ chết.
Trong lúc chỉ mành treo chuông, tại cung điện dưới lòng đất, cường giả đang ẩn thân trong bóng tối dường như kêm chế không được muốn ra tay.
Với thực lực của Văn Nhân Mục Tuyền, ông ta có địa vị không nhỏ trong Ma Môn. Dù sao cũng là tiên nhân tầng bốn.
Bọn họ không cách nào ngồi nhìn Văn Nhân Mục Tuyền bị giết chết.
Một thanh âm phá không xuất hiện.
Hào quang màu bạc bắn ra.
Một mũi phi tiêu, ẩn chứa uy thế khôn cùng phá không lao đến.
Trực chỉ Tiêu Dương.
Thế không thể đỡ.
Một khắc này, Diệp Tang bên cạnh Tiêu Dương liên chấn động, đang định vọt lên, một thân ảnh còn nhanh hơn cả cô lao lên trước.
- Ai có dũng khí muốn đả thương tông chủ Kiếm tông?
Một tiếng cười sang sảng vang lên.
Một cánh tay nghênh đón phi tiêu, hơn nữa còn bóp nát bấy.
Một thân hình khôi ngô đứng giữa thiên địa, phát ra khí tức cường đại.
Thánh Long Vương, tiên nhân tâng năm.
Trong chớp mắt, kiếm quang của Tiêu Dương đã xuống đến đỉnh đầu của Văn Nhân Mục Tuyền.
Không người nào có thể ngăn cản.
Văn Nhân Mục Tuyền đang muốn làm ra cú liều mạng cuối cùng, nhưng giây tiếp theo ông ta liền tuyệt vọng mà khóc. Tiểu thần long phía sau đã nhảy lên lưng ông ta, gắt gao giữ chặt cánh tay.
Kim kiếm đâm vào, trên người Văn Nhân Mục Tuyền phát ra thần quang hộ thể, nhưng căn bản không cách nào ngăn cản được mũi nhọn của kiếm phong.
Kim kiếm trực tiếp xuyên qua đầu Văn Nhân Mục Tuyền.
Tiểu thần long nhảy ra, Tiêu Dương liền hất văng thi thể của Văn Nhân Mục Tuyền ra ngoài.
Vô tình, Văn Nhân Mục Tuyền ngã ngay bên cạnh lá cờ Kiếm tông mà Tiêu Dương đã cắm trên mặt đất, máu từ đỉnh đầu tuôn ra, nhuộm đỏ cả một vùng.
Trảm một vương để tế cờ.
Gần như đồng thời, kim kiếm trong tay Tiêu Dương cũng biến mất.
Khóe miệng Tiêu Dương vểnh lên. Kim Kiếm muội muội đúng là keo kiệt, không để cho hắn sử dụng thêm chút nữa. Đương nhiên hắn cũng hiểu dụng ý của Kim Kiếm muội muội. Với thực lực của hắn hiện tại, đúng là không xứng với Kim Kiếm muội muội. Nếu cứ dựa vào kim kiếm, hắn muốn tìm được chỗ đột phá lại càng khó khăn hơn.
Tiêu Dương từng có hai lần cơ hội có thể đột phá thành kiếm tiên. Một là khi kim kiếm nhận chủ. Khi đó, Tiêu Dương dứt khoát dùng luồng sức mạnh đó để trùng kích sức mạnh cơ thể. Do đó đã lỡ dịp đột phá thành kiếm tiên. Thứ hai là Luân Hồi đan. Nếu Tiêu Dương phục dụng nó, hắn có thể trở thành kiếm tiên, nhưng hắn đã nhường cho Kỷ Ly tiên nhân.
Nhưng hai lần đó, Tiêu Dương cũng thu hoạch được không ít thứ tốt.
Lần đầu tiên, hắn đã thành công đột phá nhục thể thành tiên, một trong những điều kiện tiếp nhận truyền thừa của Long Thần. Tiêu Dương rất mong muốn được tiếp nhận truyên thừa của Long Thần. Bởi vì theo như Ma Huyền thần quy đã nói, truyền thừa Long Thần bên trong Vạn Kiếm Linh Hà đã tích trữ sức mạnh Long Thần lưu lại. Chỉ cần thành công tiếp nhận, thực lực của hắn nhất định sẽ tăng lên rất nhiều. Điều này khác hẳn với Kiếm tiên tối cường. Bởi vì Kiếm tiên tối cường chỉ để lại cho hắn Thanh Liên kiếm ca, để hắn tự tìm hiểu mà tu luyện.
Thứ hai là hiểu được cảnh giới Sáng Thế. Lực khống chế đối với thế giới Thượng cổ hồng hoang tăng lên, nó sẽ là một trong những át chủ bài mạnh nhất của hắn.
Tiêu Dương tin tưởng, cơ hội đột phá kiếm tiên sẽ không còn xa nữa.
- Baba, một ngàn tám.
Tiểu thần long hí hửng vọt đến bên cạnh Tiêu Dương.
Tiêu Dương liền mỉm cười gật đầu:
- Không thành vấn đề.
Nghe vậy, tiểu thần long lại càng như nở hoa.
Lúc này, ở cuộc chiến khác cũng phát sinh biến hóa.
Thái tử Dịch Hàn bị Tuyết bức lui một đoạn, trong tay đột nhiên xuất hiện Thượng cổ thần cung.
Ánh mắt hiện lên chút bi thương.
Trong nháy mắt giống như nhìn thấy lão thái bà của y đang bị hành hạ.
Hậu duệ tiễn thuật.
- Thiên... nhược... vô... tình.
Mũi tên màu vàng phá vỡ bầu trời.
Phá vỡ giới hạn không gian.
Mũi tên xuyên thủng lồng ngực của Tuyết.
Trong trận chiến lần này, chỉ có Giát Giát và Sương là còn chưa phân thắng bại. Luận cảnh giới, thực lực của Sương cao hơn Giát Giát. Giát Giát dựa vào bí pháp Phật môn và thần binh trong tay mới cân bằng được cuộc chiến với Sương. Nhưng, dù sao Giát Giát cũng chỉ mới đột phá thành Phật tổ được vài ngày, muốn đánh bại Sương cũng là điều khó khăn.
Lúc này, thái tử Dịch Hàn đang muốn bắn tên lần nữa. Trực chỉ Sương.
Sau khi cảm ngộ được Thiên Nhược Vô Tình, tiễn thuật của Dịch Hàn đã có được sự đột phá. Kỹ thuật bắn tên cũng cao hơn lúc trước.
- Dừng tay.
Một thanh âm lôi đình vang lên.
Lúc này, cung điện dưới lòng đất, từng đạo khí tức vọt ra.
CHÍU... U... UI
Mũi tên bắn ra, trực tiếp bắn trúng người Sương. Sương liên kêu thảm một tiếng, thân hình lảo đảo. Giát Giát nhân cơ hội nhào đến, cổ tay khẽ đảo, mộc ngư Phật duyên vang lên, thanh âm đông đông chấn nhiếp linh hồn của Sương.
Phạm âm Phật chú bắt đầu vọng ra.
Nhật quang bồ tát chú.
- Nam vô bột đà cù na mê!
Mỗi một chữ đều hóa thành Phật quang, đánh thẳng vào đầu Sương. Khi một chữ cuối cùng đánh ra, Sương liền phun máu, khí đoạn mà chất.
Những người mà Văn Nhân Mục Tuyền phái ra đều đã chết.
Không ai thoát khỏi.
- Làm càn!
Tiếng rống lôi đình lại vang lên.
Vùi! Vùi! Vùi! VùI
Cát vàng đầy trời, từng đạo thân ảnh phá không xuất hiện.
Gương mặt nào cũng giận dữ.
Bốn người dẫn đầu, người nào cũng là tiên nhân cường đại.
Giờ phút này, khí tức lại càng không thèm che giấu.
Mỗi một người đều mang theo bốn năm cường giả thực lực không kém, đều là tiên nhân tầng một, tâng hai.
Phóng mắt nhìn lại, tổng cộng có hơn hai mươi tiên nhân.
Một luồng sức mạnh vô cùng kinh khủng.
- Quá nhiều tiên nhân.
Một khắc này, Tiêu Dương nhịn không được mà cảm thán một câu. Khó trách lần trước Dược cô đã nhắc nhở bọn họ. Không có cường giả Kim tiên, tuyệt đối không thể cứu được đám người Dịch gia. Kim phủ bên trong mi tâm.
- Tiền bối Ngũ, Thất, hai người nhớ nhìn kỹ và canh đúng thời gian nhé.
Trong tình huống này, Tiêu Dương đương nhiên không quên hai vị tiền bối Tiểu Ngũ và Tiểu Thất.
Đây chính là cơ hội đoạt xá.
Đương nhiên, cũng không phải cơ thể tiên nhân nào cũng thích hợp cho bọn họ ký gửi Tiên thần tâm.
Chỉ có thể lựa chọn.
- Ngươi chính là Thánh Long Vương?
Lúc này, một nam tử dáng người cao lớn, ánh mắt lạnh lùng nhìn Thánh Long Vương, sát ý trong mắt bắt đầu chuyển động:
- Ngươi đúng thật là can đảm, dám công kích thánh địa Tam Xích Giáo của chúng 1a.
Thánh Long Vương cũng không chút yếu thế, cười lạnh:
- Ngươi là tiểu bối phương nào?
- Hừ, hôm nay, Thần Vương Tư Đường ta sẽ để cho đám thế nhân các người biết, Thần Vương của Tam Xích Giáo so với cái gọi là Thần Bảng Viêm Hoàng của các người mạnh hơn gấp trăm lần.
Đây chính là Thân Vương Khang Tư Đường mà Văn Nhân Mục Tuyên đã nói.
Thánh Long Vương có thể cảm nhận được, Thần Vương Tư Đường này đã là tiên nhân tầng năm.
- Chỉ bằng một mình ngươi?
Thánh Long Vương mỉm cười, ánh mắt hiện lên sự khinh thường.
- Ngươi cho rằng chỉ bằng một đám tiên nhân tâng một của các ngươi thì có thể ngăn cản được công kích của bốn huynh đệ chúng ta?
Một tiên nhân tâng bốn bên cạnh Thần Vương Tư Đường miệt thị nói.
Thánh Long Vương đáp lại:
- Các người khinh thường ta không có huynh đệ?
- Haha...
Một tiếng cười từ đằng xa vọng đến.
Khí tức cường giả lao đến.
- Huynh đệ của ngươi đến đây.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận