Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Hộ Hoa Trạng Nguyên Tại Hiện Đại

Chương 954: Diệt Tiên Phấn

Ngày cập nhật : 2025-09-08 06:35:16
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Thanh âm cứ lặp đi lặp lại, truyên khắp phạm vi vài dặm.
Cửu Miểu thần sứ bất luận thế nào cũng không thể tin được, một tên tiểu tử Tâm Lôi tứ kiếp mà ông ta không thèm để vào mắt lại có thể bình yên vượt qua bốn ngày bốn đêm. Hơn nữa, đến phút cuối cùng, đối phương còn tiếp nhận tẩy lễ mười bậc thang trời trước nay chưa từng có.
Cảm giác nghẹn khuất tràn ngập lồng ngực Cửu Miểu thần sứ, giống như sắp nổ tung đến nơi.
Ông ta muốn biết người nọ rốt cuộc là ai.
Nhưng hết lần này đến lần khác lại không biết được.
Cảm giác cực kỳ áp chế này khiến cho Cửu Miểu thần sứ muốn nổi điên. Ông ta điên cuồng công kích bốn phương tám hướng, đá vụn bay tán loạn, nhưng vẫn không thể phát tiết được hết.
Vù vù vù.
- Ta nhất định sẽ tìm được ngươi.
Đối phương đã không còn trong phạm vi đáy vực nữa.
Cửu Miểu thần sứ không cam lòng.
Trước tẩy lễ của bậc thang trời, hắn đã tránh thoát được ông ta bốn ngày bốn đêm. Bây giờ muốn bắt lại hắn, sợ rằng còn khó hơn cả lên trời.
Đỉnh núi mịt mờ, ông ta nên đi tìm ở chỗ nào đây?
Ông ta chính là thần sứ Tam Xích Thần Minh Điện của Thần Linh cảnh địa. Ở thế gian này không ai có thể tránh thoát được sự truy lùng của Thần Lệnh sứ giả. Nhưng tiểu tử đó lại hung hăng đánh vào mặt ông ta một cái.
Cửu Miểu thần sứ thay đổi phạm vi, thần thức trải rộng tám hướng nhưng vẫn không tìm được bóng dáng nào.
Thân ảnh Tiêu Dương như chim, căn bản không nghe thấy thanh âm điên cuồng của Cửu Miểu thần sứ. Trận pháp này đã ngăn cảnh hoàn toàn với thế giới bên ngoài. Đương nhiên, nếu có biết, Tiêu Dương cũng chẳng thèm quan tâm.
Hiện tại, Tiêu Dương đã bước vào trận pháp vô cùng phức tạp.
- Nếu như không ngoài ý muốn, vượt qua hai trận pháp này là có thể đến động khẩu.
Thanh âm nổi giận của Cửu Miểu thần sứ truyên khắp bốn phương tám hướng. Theo sau, giống như Thái Cực Vương đã đoán trước, Cửu Miểu thần sứ đã điên cuồng ra lệnh lục soát.
Bỗng nhiên, Tiêu Dương cảm giác có một luồng chưởng phong thật mạnh đánh tới, uy áp cường đại suýt chút nữa nghiền ép Tiêu Dương.
- Tới rồi.
Tiêu Dương nhảy vào.
Thân ảnh lại nhoáng lên, động khẩu thạch bích đã xuất hiện trước mắt.
- Không ổn.
Sắc mặt Thánh Long Vương tái nhợt, chưởng phong chậm rãi thu lại, ánh mắt lợi hại đảo qua người Tiêu Dương, trầm giọng nói:
Chưởng phong ngừng lại, cách gương mặt Tiêu Dương chưa đến 10cm.
Vù.
- Thái Cực Vương bảo tôi đến.
Trán Tiêu Dương đổ mồ hôi ròng ròng. Hắn đương nhiên biết người công kích hắn là ai. Cho dù Thánh Long Vương đang bị thương, nhưng muốn lấy cái mạng hắn cũng thật sự dễ dàng.
Tiêu Dương biến sắc, hai chân di chuyển, khó khăn lắm mới tránh được một chưởng tàn nhẫn bổ xuống như vậy, đồng thời la lớn: - Ngươi là ai?
Tiêu Dương cẩn thận đánh giá Thánh Long Vương. Thánh Long Vương là một truyền kỳ trong giới tu hành Viêm Hoàng. Nghe ông hỏi, Tiêu Dương có chút khom người, chắp tay nói:
- Tiểu tử Tiêu Dương, Kiếm Tông, xin ra mắt Thánh Long tiên nhân.
- Kiếm Tông?
Ánh mắt Thánh Long Vương đột nhiên trở nên sắc bén, thân ảnh lóe lên, chế trụ mệnh mạch của Tiêu Dương, nhanh đến nỗi Tiêu Dương không kịp phản kháng. Thực lực cảnh giới của đối phương hơn hắn rất nhiều.
- Quả nhiên là khí tức Kiếm Tông.
Thánh Long Vương buông Tiêu Dương ra, cười ha hả, bước đến tảng đá ngồi xuống:
- Không nghĩ đến khi đại hạn của bổn vương rơi xuống lại có thể gặp được truyền nhân của Kiếm Tông.
Tiêu Dương ngẩn ra:
- Nghe ngữ khí của tiền bối, chẳng lẽ có quan hệ gì với Kiếm Tông?
- Quan hệ?
Thánh Long Vương như nhớ lại điều gì đó:
- Coi như cũng có. Đáng tiếc, bằng hữu năm đó của lão phu đã mất hết rồi.
Tiêu Dương do dự một chút, cuối cùng quyết định lên tiếng:
- Tiền bối còn nhớ Si Tình kiếm tiên không?
Nghe xong, ánh mắt Thánh Long Vương lóe lên ánh sáng, đứng bật dậy, nhìn chằm chằm Tiêu Dương, giọng nói mang theo sự kích động:
- Kỷ Ly... Kỷ Ly lão đệ...
- Vẫn còn trên nhân thế.
Tiêu Dương nói. Hắn cảm nhận được tâm trạng thay đổi của Thánh Long Vương lúc này. Kỷ Ly tiên nhân đã nói qua, trong số những lão hữu ban đầu, có lẽ Thánh Long Vương còn có thể giúp ông. Bây giờ nhìn nét mặt Thánh Long Vương mà xem, đúng thật là như thế.
- Còn đang...
Thánh Long Vương mừng rỡ như điên, ức chế không được sự kích động. Thậm chí còn hoa chân múa tay:
- Đúng thật là tốt quá. Thật tốt quá.
Tiêu Dương cười khổ:
- Nhưng Kỷ gia gia bây giờ cũng không được ổn lắm.
Kỷ Ly tiên nhân nhận Diệp Tang làm cháu gái, Tiêu Dương hiển nhiên cũng phải gọi ông là Kỷ gia gia.
- Ông ấy đang bị khóa Tiên Liên nhốt.
Nói xong, sắc mặt Thánh Long Vương chợt biến.
Một luồng nộ khí ngập trời vọt lên.
- Khóa Tiên Liên chỉ có Thần Linh cảnh địa mới có. Là ai đã vây khốn Kỷ Ly lão đệ?
Thánh Long Vương vô cùng tức giận. Bởi vì tức giận công tâm, chạm đến vết thương, cơ thể Thánh Long Vương đột nhiên chấn động, phun ra một ngụm máu tươi, ngã ngồi trên tảng đá, nắm chặt nắm đấm, không cam lòng nói:
- Đáng hận, nhưng hận nhất chính là ta không cách nào đi cứu Kỷ Ly lão đệ.
Thánh Long Vương bị trọng thương, căn bản không thể phá vỡ được khóa Tiên Liên.
- Thánh Long tiên nhân, có thể cho tiểu tử xem thương thế của người chút không?
Tiêu Dương lập tức hỏi.
Thánh Long Vương sửng sốt nhìn Tiêu Dương.
Tiêu Dương mỉm cười nói: - Quân lão không thể vô duyên vô cớ bảo tôi đến đây. Tôi biết y thuật, nên nhờ tôi đến xem thương thế cho tiền bối.
- Ngươi?
Thánh Long Vương cười khổ:
- Quân đệ đúng là xằng bậy, lại bảo ngươi tiến thân vào hiểm cảnh như vậy. Nếu như xảy ra chuyện gì, ta làm sao mà ăn nói với các lão hữu?
Mặc dù Thánh Long Vương không biết chuyện bên ngoài, nhưng ông hiểu rất rõ, người nào đến đây cứu ông, tùy thời có thể gánh hoạ sát thân.
- Đây là tiểu tử tự nguyện, không trách được Quân lão.
Tiêu Dương nói thẳng:
- Tôi hy vọng có thể trị được cho tiền bối, từ đó cứu được Kỷ gia gia.
Nhắc đến Kỷ Ly tiên nhân, ánh mắt Thánh Long Vương hiện lên sự thống khổ:
- Kỷ Ly lão đệ nhất định là đang chịu khổ. Đáng tiếc, ta lại không thể đến cứu y.
- Điều này tiền bối không cần phỉa lo lắng.
Tiêu Dương trầm giọng nói:
- Tôi đã cứu được Kỷ gia gia ra, an bài cho người một nơi rất an toàn. Chỉ cần thương thế của tiền bối khỏi hắn, là có thể đến đó cứu Kỷ gia gia.
- Thật sao?
Ánh mắt Thánh Long Vương sáng lên, nhưng rồi lại ảm đạm. Ông hiểu rất rõ tình huống cơ thể của mình, gân như đã chạm đến mức tử vong. Kịch độc công tâm, căn bản không thể chống đỡ được bao lâu. Tiêu Dương tuổi còn trẻ như vậy, Thánh Long Vương cũng không ôm hy vọng gì với hắn. Dù sao, Kiếm Tông cũng không phải tông phái chuyên về y thuật.
- Việc này không nên chậm trễ.
Tiêu Dương lo lắng nhất là cánh cửa Thần Linh sẽ mở ra bất cứ lúc nào, liền tiến lên: - Tiền bối, xin mời.
Thánh Long Vương cũng không từ chối ý tốt của Tiêu Dương, liên khoanh chân ngồi xuống, đưa tay ra.
Tiêu Dương đặt tay lên kinh mạch của Thánh Long Vương, chỉ trong nháy mắt, một luồng sức mạnh phản chấn bắn ngược, đẩy lui Tiêu Dương đến mấy bước.
Sắc mặt khẽ biến.
- Ý tốt của ngươi, ta xin lĩnh.
Thánh Long Vương dường như đã sớm dự đoán được tình huống này.
Thần sắc Tiêu Dương ngưng trọng vài phần. Kinh mạch trong cơ thể Thánh Long Vương rất rối loạn. Khu vực bị thương bị khí độc rất mạnh công tâm, chỉ nhờ vào tiên linh khí chống đỡ độc khí. Hai luồng sức mạnh này đánh sâu vào cơ thể Thánh Long Vương, ngay cả bản thân ông cũng không cách nào khống chế được. Đây cũng chính là nguyên nhân Tiêu Dương bị bắn ngược trở lại.
Nếu cứ duy trì tình huống này, sợ rằng sẽ không bao lâu nữa, cho dù không có độc phát công tâm, Thánh Long Vương cũng sẽ bạo thể mà bỏ mình.
- Để cho tôi thử lại lân nữa.
Tiêu Dương thở ra một hơi, bước lên, vận chuyển nội khí tập trung vào ba ngón tay.
Bịch.
Vẫn bị đẩy lui trở về,
Sắc mặt Tiêu Dương trầm lại, ngón tay tê rần. Mặc dù hai nguồn năng lượng tàn phá này không phải hướng đến chỗ hắn, nhưng nếu đến gần thì sẽ bị bắn ngược.
- Vô dụng thôi.
Thánh Long Vương lên tiếng.
- Không, nhất định sẽ được.
Ánh mắt Tiêu Dương hiện lên một sự kiên định, tiếp tục bước lên.
Hít một hơi, dồn khí đan điền. Bên trong đan điền đang có một dòng chảy nhỏ rất dễ chịu.
Kiếm lực.
Đây là sức mạnh mà Tiêu Dương vừa mới đạt được. Căn cứ vào thuyết pháp của Thái Bạch Kiếm Tiên, kiếm lực còn áp đảo cả kiếm đạo lực và tiên linh khí.
Một giọt kiếm lực chảy ra từ trong đan điền của Tiêu Dương, dung nhập vào trong kinh mạch, tập trung vào đầu ngón tay Tiêu Dương.
Chậm rãi chế trụ tinh mang của Thánh Long Vương.
- Thành công rồi.
Tiêu Dương vừa vui mừng lẫn sợ hãi. Kiếm lực đích thật là bất phàm.
Ánh mắt Thánh Long Vương cũng không khỏi chấn động, nửa ngày sau dường như nhận ra được điều gì đó, nhịn không được bật thốt lên:
- Kiếm lực? Tại sao ngươi lại có được Kiếm lực?
Mặc dù Thánh Long Vương nhìn không thấu thực lực của Tiêu Dương, nhưng khi chế trụ mệnh mạch của Tiêu Dương, ông cảm nhận được bên trong cơ thể Tiêu Dương không hề có tiên linh khí, rõ ràng còn chưa trở thành kiếm tiên, nhưng bây giờ lại có kiếm lực. Điều này không khỏi khiến cho Thánh Long Vương nhớ lại một truyền thuyết. Trên thế giới này, duy nhất chỉ có một mình Kiếm tiên tối cường mới làm được điều này.
- Tiền bối tĩnh tâm.
Tiêu Dương khẽ quát, toàn bộ tinh thần tập trung vào tình huống bên trong cơ thể Thánh Long Vương.
Lúc này, Thánh Long Vương vốn đang tuyệt vọng, không khỏi dấy lên một tia hy vọng.
Vị thiếu niên trước mắt đích thật bất phàm.
Thần sắc Tiêu Dương trở nên ngưng trọng hơn. Tình huống của Thánh Long Vương còn muốn phức tạp hơn so với tưởng tượng của hắn rất nhiều. Tiêu Dương có thể điều trị dễ dàng vết thương của ông, nhưng lại khó giải quyết kỳ độc.
Kỳ độc trong Trọng Xích của Cửu Miêu thần sứ đích thật là bá đạo.
Một lát sau, Tiêu Dương nhẹ nhàng thả lỏng tay, cau mày tự hỏi.
Thánh Long Vương cũng không ôm hy vọng quá lớn, than nhẹ:
- Tiêu Dương, không cần cố sức. Ta đã bị thương nặng, cho dù có mời thần y đương thời đến cũng không cứu được.
Thần y? Hắn chính là thần y.
Tiêu Dương không hề có ý định từ bỏ, quả quyết nói:
- Thương thế của tiền bối, vãn bối có thể thông qua châm cứu để khôi phục. Chỉ là loại độc này...
Tiêu Dương dừng lại một chút rồi hỏi:
- Tiền bối có biết đây là loại độc gì không?
- Có thể trị thương?
Tỉnh thần Thánh Long Vương rung lên, ánh mắt mang theo sự chờ mong nhìn Tiêu Dương.
Tiêu Dương lắc đầu:
- Cho dù có thể chữa khỏi thương thế cũng không có tác dụng quá lớn bởi vì loại độc này quá bá đạo, tùy thời có thể công tâm.
- Không, chữa được thương thế là được rồi.
Thánh Long Vương nói:
- Chỉ cần thương thế khôi phục tám phần, ta có thể nắm chắc trấn áp được loại độc này ba ngày. Ba ngày cũng đủ cho ta phá vỡ khóa Tiên Liên cứu Kỷ Ly lão đệ.
Tiêu Dương giật mình.
Thánh Long Vương không cần tính mạng của mình. Ông chỉ muốn trước khi chết có thể cứu được Kỷ Ly tiên nhân. Như vậy là đủ rồi.
Tiêu Dương có thể khẳng định, nếu thật sự như vậy, một khắc Thánh Long Vương phá vỡ được khóa Tiên Liên, sẽ lập tức bị độc phát công tâm mà chết.
- Tiêu Dương, đừng do dự nữa.
Thánh Long Vương cười một tiếng:
- Có thể cứu được Kỷ Ly lão đệ trước khi chết, coi như đền bù tiếc nuối nhiều năm, ta chết cũng nhắm mắt.
Tiêu Dương trịnh trọng nhìn Thánh Long Vương, nửa ngày sau mới kiên quyết nói:
- Tiền bối, hãy nói cho vãn bối biết đây rốt cuộc là loại độc gì, vãn bối sẽ nghĩ biện pháp.
Tiêu Dương tuyệt đối không muốn nhìn thấy một vị tiền bối nghĩa bạc vân thiên chết ngay trước mặt của mình.
- Tiêu Dương.
- Ý của vãn bối đã quyết.
Tiêu Dương không chút thoái nhượng:
- Hãy để vãn bối thử một lần.
Thánh Long Vương nhìn Tiêu Dương, một lát sau mới nặng nề thở dài, nói:
- Đây là kỳ độc độc môn của Tam Xích Thần Minh Điện, tên là Diệt Tiên Phấn. Độc tính rất mạnh, cho dù là tiên nhân, chỉ cần dính một chút, sẽ lập tức khí tuyệt bỏ mình.
- Ở địa cầu, binh khí trong tay sứ giả Tam Xích Thần Minh Điện đều bôi loại độc này. Nhiều năm qua, không biết có bao nhiêu tiên nhân đã chết dưới loại độc Diệt Tiên Phấn. Ta chưa hề nghe qua Diệt Tiên Phấn có bất kỳ giải dược nào.
Thánh Long Vương cười khổ:
- Tiêu Dương, đừng uổng phí tâm cơ nữa. Nếu có thể chữa trị thương thế cho ta, ta đã thỏa mãn lắm rồi.
Tiêu Dương cau mày, liền hỏi thêm chỉ tiết về độc tính của Diệt Tiên Phấn, trong lòng bắt đầu phác họa phương thức trị liệu.
- Vạn vật thế gian, tương sinh tương khắc. Chỉ cần là độc dược, nhất định sẽ có giải dược tương ứng.
Tiêu Dương trâm giọng nói:
- Tiền bối, muốn trị liệu độc dược trong cơ thể của người, vãn bối xin có một phương án, nhưng nhất định phải nhờ người hỗ trợ. Bây giờ vãn bối xin thi châm trị liệu thương thế cho người trước.
Mặc dù Thánh Long Vương là tiên nhân tiền bối, nhưng trong mắt Tiêu Dương bây giờ, hắn là thầy thuốc, còn Thánh Long Vương là bệnh nhân, hết thảy phải nghe theo lời hắn.

Bình Luận

0 Thảo luận