Thanh lý môn hộ.
Tốc độ của Lưu Gia Ni quá nhanh, trong nháy mắt đã phủ xuống trước mặt Tần Hồng thần sứ, không cho ông ta bất cứ một cơ hội chạy trốn nào, đồng thời cũng không cho người khác có cơ hội đến cứu. Điện quang chợt lóe, sát ý đã đến.
Bởi vì đan điền của Lưu Gia Ni đã vỡ, giờ phút này chỉ dựa vào chút sức lực còn sót lại trong cơ thể, thông qua bí pháp Thiên ma giải thể, không thèm quan tâm mọi thứ phát động công kích. Đối với cô mà nói, mỗi một giây đều cực kỳ quý giá.
Ánh mắt Lưu Gia Ni tràn ngập ý đã quyết.
Cô đã làm sai, mới tạo thành cục diện như ngày hôm nay.
Bây giờ, để đền bù cho tội ác của mình, phải dốc sức một lần.
Cô không cầu xin tha thứ, chỉ cầu xin trước lúc mình chết, trái tim có thể bình an.
Công kích cường thế đè xuống, Tần Hồng thần sứ trợn mắt như muốn nứt ra, thần xích ra sức vung lên. Đồng thời một luông năng lượng cuồng bạo phát ra, quang mang lóe lên, là thân binh chí bảo phòng ngự của ông ta.
Lưu Gia Ni vẫn chưa hết hận, đánh mạnh xuống, đầu của Tần Hồng thần sứ trở thành đống huyết vụ.
Dưới công kích bất chấp hậu quả của Lưu Gia Ni, chống cự của Tần Hồng thần sứ dường như không còn quan trọng nữa. Một khắc thần xích va chạm công kích, trực tiếp vỡ tan. Tân Hồng thần sứ phun ra một ngụm máu, sắc mặt Tần Hồng trở nên trắng bệch, thân hình run lên, giống như chó nhà có tang lăn lộn trên mặt đất, cố gắng né tránh.
- Không...
Tần Hồng thần sứ sắp hỏng mất.
Thần binh của Lưu Gia Ni giống như bàn phủ cắt vỡ linh hồn phủ xuống.
Thanh âm bị ánh sáng hủy diệt bao phủ. Đảo mắt lại phun ra một ngụm máu tươi, Tần Hồng thần sứ đã bị chém đầu.
Âm.
Bọn họ biết Hắc Điệp Thiên Ma rất mạnh, cho nên mới thông qua Tần Hồng thần sứ ám toán cô. Với thực lực của Hắc Điệp Thiên Ma, sợ rằng đã bước một chân vào cảnh giới kim tiên đại viên mãn, không hề thua kém Tuyết Kiều.
Đối với người trong sơn cốc mà nói, cảnh tượng như vậy đã xảy ra không biết bao nhiêu lần. Có của bên mình, có của địch nhân. Cơ thể người nào cũng nhiễm đỏ vết máu, điên cuồng giơ kiếm công hướng địch nhân.
Lúc này, đám người Cửu Miểu thần sứ không tự chủ được mà rùng mình.
Cảnh tượng máu tanh vô cùng.
- Hắc Điệp Thiên Ma, ngươi tự hủy đan điền, hơn nữa còn thi triển Thiên ma giải thể. Ngươi có biết làm như vậy hậu quả sẽ như thế nào không? Sau trận đánh hôm nay, ngươi sẽ kiệt lực mà chết.
- Quả thật điên cuồng.
Ánh mắt Cửu Miểu thần sứ ẩn chứa sự phẫn nộ, không khỏi rống to lên:
Nhưng bọn họ vạn lần không nghĩ đến, sau khi trúng Minh Hà Thánh Thủy, Lưu Gia Ni vẫn còn có năng lực bộc phát sức mạnh kinh khủng như vậy.
Lưu Gia Ni nhìn thoáng qua Cửu Miểu thần sứ, vung thần binh lên, lập tức công kích thân sứ gần cô nhất. Cô chỉ còn chút sức lực cuối cùng, phải tận lực diệt trừ chướng ngại cho Kiếm tông.
- Hắc Điệp Thiên Ma, ngươi hãy chờ lâm vào chỗ vạn kiếp bất phục đi.
Dưới công kích điên cuồng của Lưu Gia Nị, lại một gã thần sứ ngã xuống.
Âm!
Lưu Gia Ni nói.
Cửu Miểu thần sứ chấn động, ánh mắt âm trầm, bỗng nhiên rít gào:
- Đây là điều duy nhất mà ta có thể làm cho chàng. Nói xong, Cửu Miểu thần sứ một kích bức lui Tuyệt Trần đại tiên, huy động thần xích công kích Lưu Gia Ni.
Ông ta muốn dò xét rốt cuộc Lưu Gia Ni còn lại bao nhiêu năng lực.
Lúc này, thân binh trong tay Lưu Gia Ni tản ra quang mang sáng như trước, ánh mắt lạnh như băng nhìn Cửu Miểu thần sứ. Ánh sáng đỏ như máu bắn ra, ma khí lượn lờ. Thần binh vừa ra đã công kích Cửu Miểu thần sứ.
Ở một chỗ khác, một gã tiên nhân tâng năm của Ma Môn đã xuất hiện phía sau Hoa Mãn Lâu vừa ngã xuống, gương mặt ẩn chứa sát khí, đảo mắt đã cách Hoa Mãn Lâu chưa đến ba thước.
- Hoa tiền bối, cẩn thận phía sau.
Một đệ tử Kiếm tông hoảng sợ kêu lên.
Trọng xích phá không như tia chớp phủ xuống.
Mãnh liệt chấn động.
Sát khí mang tính chất hủy diệt bao trùm toàn thân Hoa Mãn Lâu.
Lúc này, thương thế Hoa Mãn Lâu không nhẹ, căn bản không rảnh tránh né công kích của cường giả Ma Môn, ánh mắt trợn to, cắn răng xoay người, ra sức ném ra một cánh hoa.
BịchI
Không thể ngăn cản.
Thế công trong nháy mắt phủ xuống.
Bên cạnh Hoa Mãn Lâu không có bất cứ cường giả Kiếm tông nào. Mọi người nhìn thấy cảnh tượng này, tinh thần không khỏi rúng động, trợn mắt kinh hô lên.
Mắt thấy Hoa Mãn Lâu sắp sửa bị thần xích đánh chết.
Lúc này, một thân ảnh xuất hiện trên bầu trời, mái tóc rối bời tung bay, che khuất cả gương mặt. Cánh tay huy động, một mùi thơm tràn ra, một luồng năng lượng mạnh mẽ thẳng kích gã tiên nhân Ma Môn đang đánh lén Hoa Mãn Lâu. Gã tiên nhân tâng năm không kịp đề phòng, máu tươi văng ra, thụt lùi về phía sau. Nói thì chậm nhưng diễn ra thì rất nhanh. Thân ảnh có mái tóc rối bời cũng không vì vậy mà ngừng lại, cả người tràn ngập sát khí, trong nháy mắt đã rơi xuống trước người cường giả Ma Môn. Một hàn mang bén nhọn bao phủ gã tiên nhân tầng năm của Ma Môn lại.
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, chấn động cả bầu trời.
Gã tiên nhân tâng năm đã chết.
Thân hình người với mái tóc rối bời tản ra sát khí nồng đậm.
Lúc này, thân hình Hoa Mãn Lâu run lên, ánh mắt ươn ướt, cắn chặt môi nhìn tấm lưng phía trước vừa xa lạ lại vừa quen thuộc, hai hàng nước mắt chảy xuống.
Người Kiếm tông xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này không khỏi sửng sốt.
Chưa bao giờ nhìn thấy Hoa Mãn Lâu có trạng thái này.
Cho dù gặp phải tuyệt cảnh, Hoa Mãn Lâu cũng không rơi một giọt lệ.
Nhưng hôm nay...
- Chẳng lẽ là...
La Nãi Đình chấn động, thốt lên:
- Là ông ấy, Hoa Mãn Hiên.
Đối với rất nhiều người mà nói, cái tên này cực kỳ xa lạ.
Nhưng trong giới tu hành Viêm Hoàng cũng đã từng nghe nói qua chuyện Hoa Mãn Lâu để lại vị trí đệ nhất Thần Bảng cho anh trai của mình. Nhưng anh trai của ông do nóng lòng luyện công, cuối cùng bị tẩu hỏa nhập ma, sớm mất tích nhiều năm.
- Ca...
Giọng nói Hoa Mãn Lâu run rẩy, yết hầu giống như có cái gì đó chặn lại, cả người như có cơn gió lạnh thổi qua, khiến cho ông không tự chủ được mà rung động cả người, thậm chí là linh hồn.
- Ca... là ca sao? Thân ảnh với mái tóc rối bời chậm rãi quay người lại, tay vén mái tóc che khuất gương mặt ra.
Lộ ra gương mặt đã có vài phần già nua.
Liếc mắt nhìn lại, mang đến cho người ta cảm giác người này rất giống Hoa Mãn Lâu.
Hoa Mãn Hiên.
Đích thật là anh ấy. Hoa Mãn Lâu đau khổ tìm kiếm nhiều năm cũng không có tin tức về Hoa Mãn Hiên.
- Mãn Lâu...
Giọng nói khàn khàn, hai mắt cũng chảy ra hai hàng lệ.
VùI
Hai thân ảnh lao lên ôm chặt lấy nhau.
Đối với Hoa Mãn Lâu mà nói, vị trí đệ nhất thần bảng không quan trọng. Bao nhiêu năm qua, ông vẫn đau khổ tìm kiếm một người, chính là vị huynh trưởng, người thân duy nhất của ông, Hoa Mãn Hiên.
- Mãn Lâu, là ca sai lầm rồi.
Ánh mắt Hoa Mãn Hiên hiện lên sự hối hận, giọng nói khàn khàn.
- Rốt cuộc thì ca đã trở về, rốt cuộc thì ca đã trở về.
Hoa Mãn Lâu căn bản không nghe thấy lời nói của Hoa Mãn Hiên. Lúc này, không ngừng thì thào, giống như đã tìm được một chỗ cho mình dựa vào.
Vù.
Ma Môn cũng không cho hai huynh đệ thời gian để hàn huyên, hai đạo ám khí sắc bén công kích đến.
Ánh mắt Hoa Mãn Hiên bắn ra sát khí, một tay đẩy Hoa Mãn Lâu, phất tay một cái, cánh hoa lại trải rộng, dùng công kích vô cùng ác liệt công kích bốn phương tám hướng. Âm ầm.
Lúc này, Cửu Miểu thần sứ và Hắc Điệp Thiên Ma cũng bộc phát cuộc chiến kịch liệt. Liên tiếp ba tiếng va chạm, thân hình Cửu Miểu thần sứ bị đánh bay ra ngoài, khó khăn lắm mới ổn định lại giữa không trung, khóe miệng tràn ra vết máu.
Ánh mắt hiện lên vẻ không cam lòng, gắt gao nắm chặt nắm tay, đưa mắt nhìn Lưu Gia Ni, hiện lên sự kiêng ky.
Hắc Điệp Thiên Ma đã làm cho kế hoạch của ông ta thất bại hoàn toàn.
Cửu Miểu thần sứ tưởng rằng cô rất nhanh sẽ ngã xuống, nhưng lúc này, Lưu Gia Ni không hề có dấu hiệu bị đánh bại, ngược lại còn đánh ông ta đến bị thương.
Mặc dù Kiếm tông đã xuất hiện đại lượng thương vong, nhưng Ma Môn cũng chẳng khá khẩm hơn gì.
Nhất là Hắc Điệp Thiên Ma đã ra tay đánh chết hai thần sứ, lại còn có Tuyệt Trần đại tiên trợ giúp Kiếm tông.
Về sau lại có thêm Hoa Mãn Hiên xuất hiện, thực lực cũng là kim tiên tiền kỳ.
Thế cục vốn đang tốt đẹp lập tức bị Kiếm tông thay đổi.
Thần sắc Cửu Miểu thần sứ co quắp, một lát sau thu lại thần xích, không cam lòng nói:
- Rút lui.
Nếu cứ tiếp tục, Ma Môn khó mà tìm được thắng lợi. Huống chỉ, trợ giúp của Kiếm tông sắp trở về rồi.
- Hắc Điệp Thiên Ma, ta thật tiếc không nhìn thấy ngươi thống khổ chết đi.
Ánh mắt Cửu Miểu thần sứ lóe lên sát khí, dứt khoát xoay người.
VùiI
Cường giả Ma Môn bay lui lại, đám ngân y nhân cũng nhanh chóng rút lui.
Giống như thủy triều rút đi.
Đệ tử Kiếm tông cũng không đuổi theo. Trận chiến này chống đỡ đến hiện tại đã là không dễ dàng rồi, căn bản không đủ dư lực đuổi theo Ma Môn. Thấy Ma Môn bỏ chạy, mọi người đầu tiên nghĩ đến không phải là đuổi theo mà là thở phào một hơi. Dù sao, lực lượng của Kiếm tông yếu hơn Ma Môn rất nhiều. Nếu không có Hắc Điệp Thiên Ma ra tay trợ giúp, sợ rằng Kiếm tông đã bị đánh bại.
Vù.
Mọi người quay sang nhìn Lưu Gia Ni.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận