Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bảo Tàng Sơn Hải

Chương 1126: -

Ngày cập nhật : 2025-09-06 02:09:58
Bởi vì chúng tôi đã ở chỗ này suy xét nửa ngày mới lập ra được kế hoạch này nhưng vì nó đã giả vờ bị trói mà hoàn toàn không còn tác dụng.
"A!"
Đột nhiên, một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, là lão Yên, tôi chạy nhanh hơn, Nha Tử trực tiếp ngồi lên lan can trượt xuống nên nhanh hơn tôi gần nửa đường.
Đúng như dự đoán, Quỷ Anh đã nhảy thẳng từ trên Thượng Thiên Đài xuống. Lão Yên vì không kịp chuẩn bị, đã bị móng vuốt của nó cào vào má bên phải, vết thương sâu đến mức thấy rõ cả xương, máu chảy ròng ròng xuống làm đỏ cả quần áo của ông ấy.
Pằng!
Không chút do dự, tôi rút súng ra và bắn một phát, nhưng Quỷ Anh lại dễ dàng tránh được như thể có thêm một con mắt ở sau ót.
"Đừng bắn, vô dụng thôi!" Cô Thu hét lên, phi đao trong tay của cô ấy lần lượt bay ra nhưng rất nhanh đã hết. Hơn nữa, những chim báo tang trước đó đã làm tiêu tốn rất nhiều phi đao của cô ấy nên giờ chỉ còn lại một ít, điều này cũng nằm trong dự đoán.
Tôi lập tức cất súng, sau đó thi triển thân pháp Định Hải Thất Bộ và dùng hai tay như móng vuốt lao thẳng về phía Quỷ Anh.
Móng vuốt của Quỷ Anh đã vươn tới cô Thu, nhưng cô ấy cũng vừa lúc nhảy lên và khó khăn lắm mới tránh thoát được móng vuốt của nó, nó còn muốn lao tới lần nữa, nhưng tôi đã nhanh chóng xông tới và đặt cánh tay như móng vuốt của mình lên đầu nó.
"Rẹt" một tiếng, tôi cảm thấy như trái tim mình bị mèo cào xé, cảm giác này cực kỳ khó chịu.
Cơ thể của Quỷ Anh cứng như khôi giáp, tay tôi không chỉ không thể đâm xuyên qua mà ngay khi chạm vào đã có cảm giác muốn phế luôn rồi!
****
Tôi nhanh chóng rút tay lại và móc con dao găm từ trong ngực ra rồi nhắm ngay đỉnh đầu của Quỷ Anh mà đập tới. Nơi này là nhược điểm của bọn nó, bởi vì lúc bọn chúng còn sống vẫn còn là một đứa trẻ mới sinh, nơi này có một "cửa vỏ", là nơi xương cốt còn chưa có khép kín và sợ những vật sắc nhọn nhất.
Nhưng động tác của Quỷ Anh rất linh hoạt, cũng vì kích thước nhỏ nên nó có thể ẩn nấp rất nhanh, khiến cho hai tay của tôi đâm vào trán của nó đã bị lệch đi rất nhiều.
"Nha Tử, anh dùng bút đao Kim Cương thử xem!" Tôi hét lớn một tiếng rồi lập tức đuổi theo Quỷ Anh, cố gắng quấn lấy nó để nó không có cách nào tránh thoát.
Nhưng Quỷ Anh này rõ ràng rất thông minh, khi nó thấy tôi định quấy lấy nó thì nó đã trực tiếp cuộn tròn bản thân thành một quả bóng và nhanh chóng lăn lộn giữa chúng tôi, Hầu Chanh Chanh bảo vệ Tĩnh Sinh, Chưởng Tâm Lôi trong tay thỉnh thoảng bắn ra một viên đạn.
Tôi phát hiện viên đạn này của cô ấy khác với của chúng tôi, trong khoảnh khắc vừa bắn ra dường như còn mang theo một tia ánh sáng, sau đó chui vào cơ thể của Quỷ Anh.
Mỗi khi viên đạn của cô ấy chui vào cơ thể của Quỷ Anh, tôi thấy Quỷ Anh sẽ chậm lại một chút, tuy rằng chỉ trong một thời gian rất ngắn, thậm chí không đến một giây đồng hồ nhưng đây vẫn là cơ hội.
Côn Bố đã tận dụng khoảng thời gian ngắn ngủi này lập tức để cổ trùng Kim Mãng tấn công vào cửa vỏ của Quỷ Anh, khiến tốc độ của Quỷ Anh chậm lại lần nữa.
Tôi lập tức nắm lấy cơ hội, hai tay thành vuốt đặt lên bờ vai của Quỷ Anh, lật ngược nó rồi mạnh mẽ đập xuống đất, sau đó Nha Tử đuổi theo và đâm toàn bộ bút đao Kim Cương vào cửa vỏ của Quỷ Anh.
Quỷ Anh lập tức không còn cử động, khiến tôi cảm thấy kỳ lạ, hỏi: "Đây là thành công rồi sao?"
Lão Yên cũng tỏ ra không thể tin được, dù sao con Quỷ Anh này cũng thuộc cấp cao, mà tôi cũng sẽ không nhìn lầm, nhưng sao nó lại bị đánh bại dễ dàng như vậy chứ?
Thậm chí, trừ lão Yên bị thương ở trên mặt ra thì tất cả chúng tôi đều không hề chịu bất kỳ tổn thương nào.
Giống như sấm to mưa nhỏ vậy.
"Tránh hết ra!"
Đột nhiên, một giọng nói quen thuộc lại có chút xa lạ từ phía sau lưng truyền đến, sắc mặt của lão Yên lập tức thay đổi, sau đó quay đầu nhìn sang thì thấy bộ trưởng Hầu.
"Cha?" Hầu Chanh Chanh kinh ngạc hét lên, sau khi kịp phản ứng thì nhanh chóng ngăn Tĩnh Sinh ở phía sau lưng mình lại rồi mới lo lắng hỏi tại sao ông ấy lại tới đây?
Khi tôi chú ý tới Tĩnh Sinh đang bị Hầu Chanh Chanh chặn ở phía sau, hai tay của anh ta đã nắm chặt thành quyền, thân thể cũng không tự chủ được mà run rẩy, tôi đương nhiên biết đây không phải là đang sợ hãi mà là phẫn nộ.
Bộ trưởng Hầu không có ý định chào hỏi, lập tức kêu chúng tôi mau chóng lùi ra phía sau, sau đó tự mình đi đến một nơi cách Quỷ Anh chưa đầy một mét rồi mới cười khẽ một tiếng: "Giả chết à? Ngay cả Quỷ Anh vô địch khắp thiên hạ cũng chỉ biết có chút mánh khóe đó thôi sao?"
Tôi nghe xong mà trong lòng chấn động, giả chết?
Nhưng khi tôi quay đầu nhìn lại, Quỷ Anh vẫn không nhúc nhích, thế nên tôi liền nghi ngờ nhìn về phía bộ trưởng Hầu, chỉ cảm thấy ông ấy có phải là đang nói đùa không, Quỷ Anh giả chết để làm gì?
Nhưng bộ trưởng Hầu thoạt nhìn không giống như đang nói đùa, ông ấy quay đầu nhìn về phía Hầu Chanh Chanh rồi đột nhiên mỉm cười: "Không cần cản."
Hầu Chanh Chanh giật nảy mình, sau đó lập tức mở miệng thuyết phục bộ trưởng Hầu, nói Tĩnh Sinh là anh trai của cô ấy, nếu bộ trưởng Hầu dám gây bất lợi cho anh ta, thì cho dù bản thân có phải làm trái mệnh lệnh của cha mình thì cũng phải bảo vệ Tĩnh Sinh an toàn.

Bình Luận

0 Thảo luận