Tôi không biết tại sao nhưng tôi có thể cảm nhận được, bọn họ quả thực không vui, thậm chí còn có vẻ rất lo lắng.
Không lâu sao, giáo sư Hứa đã làm sáng tỏ nghi ngờ của chúng tôi: "Đáng tiếc, những thứ này không thể mang ra ngoài, nếu không thì không có cách nào để giải thích nguồn gốc của chúng."
Bộ trưởng Hầu thở dài, nói thật là đáng tiếc tình hình bây giờ không ổn, nếu không ông ấy rất muốn công khai nơi này với mọi người.
Tôi cười an ủi họ, tình hình xấu chỉ là tạm thời, một khi chúng tôi phát hiện ra nơi này, cũng sẽ có lúc công bố nó ra bên ngoài!
Bộ trưởng Hầu gật đầu: "Đúng vậy, thời thế sẽ luôn thay đổi, mấy chục năm trước tôi cũng không thể tưởng tượng được bây giờ là cái dạng này. Chờ về sau hãy nói, cậu nói không sai, ít nhất chúng ta đã phát hiện ra cung A Phòng."
Tẩm cung của Tần Thuỷ Hoàng tuy không lớn như trong tưởng tượng, nhưng mỗi một chỗ đều rất tinh xảo, tôi không thể nhìn ra nguồn gốc của một số vật dụng, ngay cả một người uyên bác như giáo sư Hứa cũng không thể giải thích được.
Giáo sư Hứa chụp lại từng cái một, nói rằng hy vọng một ngày nào đó có thể làm sáng tỏ chúng là gì.
So với hứng thú của giáo sư Hứa đối với toàn bộ tẩm cung, tôi lại quan tâm đến giá sách kia hơn.
Tôi đứng trước giá sách, nhìn chằm chằm vào giá sách, lấy ra một quyển sách nhỏ ở bên cạnh, từ từ mở ra, nhưng sau khi mở ra tôi mới nhận ra mình chẳng hiểu gì cả.
"Giáo sư Hứa, ngài đến xem xem, ở đây rốt cuộc viết cái gì?" Tôi cầu cứu.
Giáo sư Hứa đang nghiên cứu long bào, nghe thấy lời tôi nói đã kêu tôi đợi một lát. Nhưng tôi không thể đợi lâu hơn được nữa, dù tôi xem không hiểu hết được, nhưng tôi vẫn có thể hiểu được một phần trong đó, tôi nghĩ rằng trong đó cất giấu một bí mật động trời.
Giáo sư Hứa nghe thấy tiếng kêu của tôi lập tức chạy tới, vừa hỏi tôi có chuyện gì vậy, rồi nhận lấy thẻ trúc.
Kết quả khi ông ấy mở nó ra nhìn, ngay lập tức hét lên: "Thật không thể tin được, mọi người hãy đến đây nhanh!"
Những người khác đang nghiên cứu ở những nơi bản thân cảm thấy thú vị, tất cả đều chấn động bởi tiếng hét của ông ấy.
Bộ trưởng Hầu là người phản ứng nhanh nhất, cũng không đợi giáo sư Hứa nói, trực tiếp cầm lấy thẻ trúc, sau đó sắc mặt cũng thay đổi.
Tôi thực sự không hiểu họ đã nhìn thấy cái gì, nhìn thấy họ như vậy, tôi muốn hỏi chuyện gì đang xảy ra, nhưng giáo sư Hứa lại lắc đầu nói hãy ra khỏi cung điện trước.
Nói xong ông ấy trực tiếp nhét thẻ trúc vào trong ngực, lấy mấy quyển sách từ giá sách nhét vào ba lô, sau đó đi ra ngoài trước.
Bộ trưởng Hầu cũng không nói gì, chỉ yêu cầu mọi người đi ra ngoài.
Chúng tôi không biết vì sao, nhưng cũng không hỏi cặn kẽ, bước chân vội vàng đuổi theo giáo sư Hứa ở phía trước.
Ra khỏi cung điện, chúng tôi phát hiện ra toà cung điện này thực ra cũng không tính là lớn lắm, nó nằm ở bên phải Thượng Thiên Đài, đáng lẽ vừa rồi chúng tôi có thể nhìn thấy nó từ bên ngoài, nhưng không hiểu sao lại không có một người nào nhìn thấy nó.
Nha Tử xem xét và nói những gì bộ trưởng Hầu nói lúc trước quả thật không sai, khoảng cách ngắn từ Thượng Thiên Đài đến đây chắc chắn có cơ quan mà chúng tôi không thể xử lý được.
Thời nhà Tần, có rất nhiều bậc thầy giỏi về cơ quan, cũng có rất nhiều cơ quan cho đến nay vẫn chưa được phá giải, cho nên chúng tôi tránh đi là một lựa chọn sáng suốt.
Phía sau cung điện là con đường rất dài được lát đá xanh, có ao nước ở hai bên đường, điều làm tôi ngạc nhiên chính là hai bên bờ ao lại trồng rất nhiều cây liễu, cây liễu chiêu âm khí, tuy rằng chúng tôi không tin trên đời này có quỷ, thế nhưng khi nhìn thấy cây liễu ở đây, trong lòng tôi lại có chút dự cảm chẳng lành.
"Là cung Lan Trì!" Giáo sư Hứa quay đầu nhìn về phía tẩm cung của Tần Thuỷ Hoàng, sau đó chỉ vào một toà kiến trúc đầy rẫy sắc màu ở phía trước con đường được lát đá xanh.
Hào hứng nói.
Theo ghi chép lịch sử, cung Lan Trì là tẩm cung của Tần Thuỷ Hoàng, còn được gọi là "Tiên Đảo", bởi vì nó được xây dựng trên bờ Lan Trì nên được đặt cho cái tên này.
Hiện nay cung A Phòng ở ngoài kia cũng có cung Lan Trì này, đó là vật mô phỏng mà thời hiện đại xây dựng dựa trên các tư liệu lịch sử có liên quan như "Sử ký - Biên niên sử Tần Thuỷ Hoàng". Nhưng khi nhìn thấy toà cung điện Lan Trì chân chính này, tôi mới biết được các nhà sử học đã xem nhẹ dã tâm của Tần Thuỷ Hoàng.
Ông ấy muốn xây dựng chính là một "tiên đảo" chân chính!
Tôi đã kiến thức qua tẩm cung trước đó, tâm tình vừa mới bị khiếp sợ giờ phút này lại thấy một toà cung điện so với tẩm cung vừa rồi chỉ có hơn chứ không kém, chỉ cảm thấy chết lặng.
Chẳng trách tôi nghe giáo sư Hứa nói rằng, khảo nghiệm của đội khảo cổ kỳ thật chính là sự kiên nhẫn của con người, lúc đầu nhìn thấy những văn vật này có thể sẽ rất phấn khích, nhưng theo thời gian, sự nhiệt tình sẽ dần dần tiêu tan, lúc này khảo nghiệm chính là sự kiên nhẫn của con người, còn có ai thích khảo cổ từ tận đáy lòng.
Giáo sư Hứa đương nhiên là nhân tài kiệt xuất trong số họ, nhưng rất nhiều người thì lại không phải, phần lớn người khi mới gia nhập đội khảo cổ đã tỏ ra rất nhiệt huyết, nhưng đến giai đoạn gần cuối, sự nhiệt tình bị mài mòn, sau đó những gì còn lại cũng chỉ là công việc máy móc ngày qua ngày.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận