Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Bảo Tàng Sơn Hải

Chương 750: - Ngọc Cửu Long

Ngày cập nhật : 2025-09-06 02:05:00
Nhưng điều khiến người ta phải kính nể chính là bang Hồng Kỳ do Trịnh Nhất Tẩu dẫn đầu không phải là một nhóm bại hoại chuyên làm mọi điều ác, mà ngược lại bọn họ là một tổ chức chính nghĩa.
Trang bị của bang Hồng Kỳ tốt hơn rất nhiều so với Hải quân nhà Đại Thanh, bởi vậy không chỉ liên tục đánh bại quan quân, thậm chí còn gần như tiêu diệt toàn bộ hải quân của Bồ Đào Nha đang muốn xâm chiếm lãnh thổ Trung Quốc!
Lúc đó sau khi Bồ Đào Nha chiếm đóng Ma Cao, Trịnh Nhất Tẩu vẫn ở lại. Dù là cướp biển, nhưng trái tim bà ấy vẫn thuộc về Trung Quốc nên bà ấy đã dẫn đầu bang Hồng Kỳ ra ngoài và bao vây Ma Cao hầu như đã cạn kiệt lương thực.
Phải biết là vào thời điểm đó lực lượng liên quân của một số quốc gia đang trú đóng ở Ma Cao nên trình độ khó ngặm của nó như thế nào cũng có thể nghĩ ra.
Năm 1809, tàu chiến của nước Anh xâm phạm vùng biển Trung Quốc để phô trương sức mạnh, cũng là Trịnh Nhất Tẩu dẫn đầu bang Hồng Kỳ tấn công các tàu Anh ở sông nội địa Quảng Châu, bắt giữ một tàu chiến Anh và giết chết hàng chục binh sĩ của nước Anh, khiến quân đội Anh chấn kinh.
Đương nhiên, việc này không thể thiếu một người phụ tá, đó chính là con nuôi của vợ chồng Trịnh Nhất, Trương Bảo Tử.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Người này vốn là một tài tử, nhưng sau đó đã bị vợ chồng Trịnh Nhất lây nhiễm nên ông ấy đã dùng hết tài trí thông minh của mình trong việc thành lập bang Hồng Kỳ.
Có thể nói, chính nhờ sự thông minh của Trương Bảo Tử và Trịnh Nhất Tẩu mới đẩy vương quốc hải tặc này đến đỉnh cao!
Bang Hồng Kỳ hùng mạnh như vậy đã khiến chính quyền nhà Thanh nghi kỵ. Vì để dẹp yên cường đạo, chính quyền nhà Thanh đã không ngần ngại hợp lực với quân xâm lược Anh và có ý đồ sử dụng sức mạnh của các thế lực nước ngoài để tiêu diệt bang Hồng Kỳ.
Vào mùa thu năm 1809, chính quyền nhà Thanh, Bồ Đào Nha và nước Anh đã thành lập một hạm đội chung với ý định đánh phá căn cứ của bang Hồng Kỳ.
Sau khi nhận được tình báo này, Trịnh Nhất Tẩu đã tự mình tọa trấn tại căn cứ để cầm chân quân chủ lực, đồng thời dùng phương pháp "Vây Nguỵ cứu Triệu" để phái ra một nhóm tinh nhuệ khác của bang Hồng Kỳ tấn công thành phố Quảng Châu vào ban đêm, sau khi tiêu diệt tổng binh ở Hổ môn lại buộc hạm đội liên hợp phải rút lui.
Nhưng trên đường rút lui, bọn họ đã bị bang Hồng Kỳ bày thập diện mai phục và chiến đấu chín ngày chín đêm, nhưng bang Hồng Kỳ chỉ có bốn mươi người thiệt mạng, trong khi hạm đội liên hợp chỉ còn mấy chiếc thuyền phải chật vật chạy trốn.
Thất bại trên chiến trường đã khiến triều đình nhà Thanh ngày càng kiêng kị bang Hồng Kỳ, bọn họ liên tiếp phái ra những đội quân lớn đi chinh phạt, dưới sự chỉ huy của Trịnh Nhất Tẩu và Trương Bảo Tử, bang Hồng Kỳ đã nhiều lần diệt trừ và đánh cho kẻ thù một trận tơi bời, dẫn đến chính quyền nhà Thanh phải bất lực.
Nhưng vào lúc này lại xảy ra một chuyện, đó là một vị thủ lĩnh trong một gia tộc ở bang Hồng Kỳ đã yêu Trịnh Nhất Tẩu, nhưng Trịnh Nhất Tẩu lại là hoa rơi vô tình, khiến cho sự việc này trực tiếp dẫn đến xung đột nội bộ giữa bốn gia tộc cướp biển lớn bền chắc như thép và tạo cơ hội cho chính quyền nhà Thanh ...
Chính quyền nhà Thanh dùng chính sách mềm mỏng để chiêu mộ hai gia tộc lớn trước, mà điều này đã làm suy yếu đáng kể sức mạnh của bang Hồng Kỳ, cuối cùng buộc Trịnh Nhất Tẩu phải chấp nhận chiêu an.
Sau khi nhận lời chiêu an, Trịnh Nhất Tẩu được hoàng đế tứ hôn cho Trương Bảo Tử, kể từ đó cũng coi như có được một cuộc sống ổn định.
Nhưng chỉ ba mươi năm sau khi chiêu an, chiến tranh nha phiến nổ ra, Trịnh Nhất Tẩu đã hưởng ứng tích cực và đóng vai trò quan trọng trong chiến dịch Lâm Tắc Từ đánh bại quân Anh, trên chiến trường cũng là thẳng tiến không lùi và cuối cùng đã anh dũng hy sinh.
Nhưng sau khi bà ấy qua đời, thi thể của bà ấy lại chẳng biết đi đâu, có tin đồn rằng các thành viên của bang Hồng Kỳ đã bí mật mai táng cho bà ấy.
Tất nhiên, đây không phải là điều khiến tôi phấn khích nhất, điều khiến tôi phấn khích nhất chính là một tin tức khác đã được truyền lại - đó chính là bảo vật quý giá nhất của bang Hồng Kỳ là ngọc bích Cửu Long đã trở thành vật bồi táng của Trịnh Nhất Tẩu.
Nếu tin tức này là thật thì một trận giày vò này của chúng tôi ở thôn Phong Thu cũng thật đáng giá, mà ngọc bích Cửu Long này cũng chính là bảo vật quốc gia!
Trưởng thôn ngạc nhiên liếc mắt nhìn tôi, nhưng nụ cười đã trở nên nhẹ dàng hơn rất nhiều: "Không ngờ còn có người hiểu rõ về sự tích của tổ tiên chúng tôi như vậy."
Tôi ngượng ngùng gãi đầu một cái, bởi vì phần lớn sự tích này đều được tôi đọc từ trong sách ở nhà, rất nhiều trong số đó đều là những câu chuyện không chính thức, trước đây tôi cũng không coi trọng chúng nhưng không ngờ thật sự có một nữ anh hùng như thế.
"Các ông là hậu duệ của bang Hồng Kỳ?" Lão Yên dập tắt đầu thuốc, mày nhíu lại thật chặt.
Trưởng thôn gật nhẹ đầu: "Đúng vậy, kẻ trộm chính là kẻ trộm, nơi nào có sự quyết đoán của tổ tiên chứ?"
Theo lời ông ta nói, vốn người giữ mộ như bọn họ cần phải làm hẳn là phải bảo vệ cẩn thận cổ mộ từ đời này sang đời khác, nhưng không biết bắt đầu từ lúc nào đã có người nảy sinh ý đồ xấu, dần dần đánh chủ ý lên mộ của nhà mình, thỉnh thoảng sẽ mang một số đồ vật nhỏ ra khỏi lăng mộ, bởi vậy mà thôn Phong Thu cũng dần dần trở nên giàu có.
Nhưng điều khiến người ta phải kính nể chính là bang Hồng Kỳ do Trịnh Nhất Tẩu dẫn đầu không phải là một nhóm bại hoại chuyên làm mọi điều ác, mà ngược lại bọn họ là một tổ chức chính nghĩa.
Trang bị của bang Hồng Kỳ tốt hơn rất nhiều so với Hải quân nhà Đại Thanh, bởi vậy không chỉ liên tục đánh bại quan quân, thậm chí còn gần như tiêu diệt toàn bộ hải quân của Bồ Đào Nha đang muốn xâm chiếm lãnh thổ Trung Quốc!
Lúc đó sau khi Bồ Đào Nha chiếm đóng Ma Cao, Trịnh Nhất Tẩu vẫn ở lại. Dù là cướp biển, nhưng trái tim bà ấy vẫn thuộc về Trung Quốc nên bà ấy đã dẫn đầu bang Hồng Kỳ ra ngoài và bao vây Ma Cao hầu như đã cạn kiệt lương thực.
Phải biết là vào thời điểm đó lực lượng liên quân của một số quốc gia đang trú đóng ở Ma Cao nên trình độ khó ngặm của nó như thế nào cũng có thể nghĩ ra.
Năm 1809, tàu chiến của nước Anh xâm phạm vùng biển Trung Quốc để phô trương sức mạnh, cũng là Trịnh Nhất Tẩu dẫn đầu bang Hồng Kỳ tấn công các tàu Anh ở sông nội địa Quảng Châu, bắt giữ một tàu chiến Anh và giết chết hàng chục binh sĩ của nước Anh, khiến quân đội Anh chấn kinh.
Đương nhiên, việc này không thể thiếu một người phụ tá, đó chính là con nuôi của vợ chồng Trịnh Nhất, Trương Bảo Tử.
Người này vốn là một tài tử, nhưng sau đó đã bị vợ chồng Trịnh Nhất lây nhiễm nên ông ấy đã dùng hết tài trí thông minh của mình trong việc thành lập bang Hồng Kỳ.
Có thể nói, chính nhờ sự thông minh của Trương Bảo Tử và Trịnh Nhất Tẩu mới đẩy vương quốc hải tặc này đến đỉnh cao!
Bang Hồng Kỳ hùng mạnh như vậy đã khiến chính quyền nhà Thanh nghi kỵ. Vì để dẹp yên cường đạo, chính quyền nhà Thanh đã không ngần ngại hợp lực với quân xâm lược Anh và có ý đồ sử dụng sức mạnh của các thế lực nước ngoài để tiêu diệt bang Hồng Kỳ.
Vào mùa thu năm 1809, chính quyền nhà Thanh, Bồ Đào Nha và nước Anh đã thành lập một hạm đội chung với ý định đánh phá căn cứ của bang Hồng Kỳ.
Sau khi nhận được tình báo này, Trịnh Nhất Tẩu đã tự mình tọa trấn tại căn cứ để cầm chân quân chủ lực, đồng thời dùng phương pháp "Vây Nguỵ cứu Triệu" để phái ra một nhóm tinh nhuệ khác của bang Hồng Kỳ tấn công thành phố Quảng Châu vào ban đêm, sau khi tiêu diệt tổng binh ở Hổ môn lại buộc hạm đội liên hợp phải rút lui.
Nhưng trên đường rút lui, bọn họ đã bị bang Hồng Kỳ bày thập diện mai phục và chiến đấu chín ngày chín đêm, nhưng bang Hồng Kỳ chỉ có bốn mươi người thiệt mạng, trong khi hạm đội liên hợp chỉ còn mấy chiếc thuyền phải chật vật chạy trốn.
Thất bại trên chiến trường đã khiến triều đình nhà Thanh ngày càng kiêng kị bang Hồng Kỳ, bọn họ liên tiếp phái ra những đội quân lớn đi chinh phạt, dưới sự chỉ huy của Trịnh Nhất Tẩu và Trương Bảo Tử, bang Hồng Kỳ đã nhiều lần diệt trừ và đánh cho kẻ thù một trận tơi bời, dẫn đến chính quyền nhà Thanh phải bất lực.
Nhưng vào lúc này lại xảy ra một chuyện, đó là một vị thủ lĩnh trong một gia tộc ở bang Hồng Kỳ đã yêu Trịnh Nhất Tẩu, nhưng Trịnh Nhất Tẩu lại là hoa rơi vô tình, khiến cho sự việc này trực tiếp dẫn đến xung đột nội bộ giữa bốn gia tộc cướp biển lớn bền chắc như thép và tạo cơ hội cho chính quyền nhà Thanh ...
Chính quyền nhà Thanh dùng chính sách mềm mỏng để chiêu mộ hai gia tộc lớn trước, mà điều này đã làm suy yếu đáng kể sức mạnh của bang Hồng Kỳ, cuối cùng buộc Trịnh Nhất Tẩu phải chấp nhận chiêu an.
Sau khi nhận lời chiêu an, Trịnh Nhất Tẩu được hoàng đế tứ hôn cho Trương Bảo Tử, kể từ đó cũng coi như có được một cuộc sống ổn định.
Nhưng chỉ ba mươi năm sau khi chiêu an, chiến tranh nha phiến nổ ra, Trịnh Nhất Tẩu đã hưởng ứng tích cực và đóng vai trò quan trọng trong chiến dịch Lâm Tắc Từ đánh bại quân Anh, trên chiến trường cũng là thẳng tiến không lùi và cuối cùng đã anh dũng hy sinh.
Nhưng sau khi bà ấy qua đời, thi thể của bà ấy lại chẳng biết đi đâu, có tin đồn rằng các thành viên của bang Hồng Kỳ đã bí mật mai táng cho bà ấy.
Tất nhiên, đây không phải là điều khiến tôi phấn khích nhất, điều khiến tôi phấn khích nhất chính là một tin tức khác đã được truyền lại - đó chính là bảo vật quý giá nhất của bang Hồng Kỳ là ngọc bích Cửu Long đã trở thành vật bồi táng của Trịnh Nhất Tẩu.
Nếu tin tức này là thật thì một trận giày vò này của chúng tôi ở thôn Phong Thu cũng thật đáng giá, mà ngọc bích Cửu Long này cũng chính là bảo vật quốc gia!
Trưởng thôn ngạc nhiên liếc mắt nhìn tôi, nhưng nụ cười đã trở nên nhẹ dàng hơn rất nhiều: "Không ngờ còn có người hiểu rõ về sự tích của tổ tiên chúng tôi như vậy."
Tôi ngượng ngùng gãi đầu một cái, bởi vì phần lớn sự tích này đều được tôi đọc từ trong sách ở nhà, rất nhiều trong số đó đều là những câu chuyện không chính thức, trước đây tôi cũng không coi trọng chúng nhưng không ngờ thật sự có một nữ anh hùng như thế.
"Các ông là hậu duệ của bang Hồng Kỳ?" Lão Yên dập tắt đầu thuốc, mày nhíu lại thật chặt.
Trưởng thôn gật nhẹ đầu: "Đúng vậy, kẻ trộm chính là kẻ trộm, nơi nào có sự quyết đoán của tổ tiên chứ?"
Theo lời ông ta nói, vốn người giữ mộ như bọn họ cần phải làm hẳn là phải bảo vệ cẩn thận cổ mộ từ đời này sang đời khác, nhưng không biết bắt đầu từ lúc nào đã có người nảy sinh ý đồ xấu, dần dần đánh chủ ý lên mộ của nhà mình, thỉnh thoảng sẽ mang một số đồ vật nhỏ ra khỏi lăng mộ, bởi vậy mà thôn Phong Thu cũng dần dần trở nên giàu có.

Bình Luận

0 Thảo luận