****2:
Sau khi nhìn một lúc thì tôi chậm rãi thở ra một hơi, may mà cỗ thi thể này chỉ là một cái xác bình thường, cho nên tôi mới sợ mình giẫm phải cơ quan nào đó mới khiến nữ thi trồi lên khỏi lòng đất như thế, còn ba thanh phi đao đâm vào cơ thể của nữ thi chỉ phát ra một vài tiếng động, thậm chí không thể nhìn thấy bất cứ vết máu nào, từ đó cho thấy được cỗ thi thể này trông như được bảo tồn rất hoàn hảo nhưng trên thực tế máu ở trên đó đã bị khô cạn hoàn toàn.
Cầm Kiếm chỉ tay vào tôi, sau đó cười hai tiếng đầy khoa trương, tôi biết gã đang cười cái gì, đơn giản là đang cười nhạo tôi mà thôi.
Tôi hừ lạnh một tiếng, tôi thật sự không hiểu tại sao ở một nơi như thế này lại có thể gặp được một đạo sĩ giả dường như có vấn đề về đầu óc.
Tôi ngồi xổm người xuống rồi chạm vào lòng bàn chân, quả nhiên, một cơ quan khó thấy trông giống như một hòn đá xuất hiện ở đó, tôi ấn nhẹ một cái, nữ thi kia chậm rãi hạ xuống.
Cơ quan này được làm thông minh đến mức, ngay cả khi nữ thi di chuyển lên xuống cũng không phát ra bất cứ âm thanh nào, có lẽ bộ điều khiển ở bên dưới là một loại dây mềm mại như dây gai mà không phải xích sắt.
Sau khi thi thể hạ xuống, tôi ngồi xổm ở đó hồi lâu không nhúc nhích, dù sao đây chỉ là một nữ thi, chỉ có thể đưa đến tác dụng dọa người nhưng không biết tiếp theo sẽ là gì.
Tôi suy nghĩ hồi lâu rồi mới đứng lên, sau đó tiếp tục bước ra một bước nữa, nhưng đúng lúc này Cầm Kiếm lại đột nhiên cười một tiếng cực kỳ giễu cợt.
Trong lòng tôi chợt động một cái, sau đó trừng mắt quan sát vào khu vực nữ thi đã được nâng lên hồi lâu rồi đột nhiên ngộ ra một chuyện... Chẳng lẽ đây chính là lối ra?
Tôi nhìn sang Cầm Kiếm, quả nhiên sau khi gã nhìn thấy tôi lại tập trung tầm mắt vào khu vực này thì vẻ giễu cợt trên khuôn mặt đã được thu lại không ít.
Thật sự là lối ra sao?
Tôi lộ ra dáng vẻ khó có thể tin mà nhìn chằm chằm vào nơi đó và không khỏi kính trọng người thiết kế. Mặc dù dạng lối ra như vậy không khó tìm, chỉ cần là người có hứng thú với huyền quan thì đều có thể đi đến chỗ này, đương nhiên, đối với những người có thể tiến vào mộ thì có mấy ai là không có hứng thú với huyền quan chứ?
Thiết kế này trùng hợp ở chỗ là nó trực tiếp lộ ra lối ra, nhưng lại mang theo một cỗ thi thể, khiến cho hầu hết mọi người sẽ giống như tôi vừa rồi cho rằng đây là một cơ quan, thậm chí có người còn bị cỗ thi thể hù cho tè ra quần nữa, cho nên làm gì có ai nghĩ tới việc ở đây còn có lối ra?
Tôi lập tức đè tay lên cơ quan, nữ thi kia lại được nâng lên lần nữa, tôi cũng cẩn thận từng li từng tí tách nữ thi ra một chút, sau đó phát hiện thứ này căn bản không thể tách ra được, nhưng bên cạnh lại vừa đủ chỗ đứng.
Tôi cắn răng, cuối cùng vẫn quyết định đứng ở bên cạnh nữ thi.
Nhưng không gian này có chút nhỏ, muốn cùng thi thể này an toàn đi xuống thì chỉ có thể ôm lấy nữ thi... Tôi nhìn về phía Cầm Kiếm với vẻ mặt kỳ lạ, chẳng lẽ vừa rồi gã cũng ôm lấy nữ thi này để đi lên sao?
Chẳng trách vừa rồi gã mới huýt sáo như vậy, huýt sáo với cả nữ thi như thế thì đúng là một đạo sĩ lưu manh.
Sau khi tôi chuẩn bị tâm lý hồi lâu thì mới đưa tay ra đặt lên vai nữ thi rồi dính sát cơ thể mình cùng một chỗ với nữ thi này.
Cho dù thi thể được bảo tồn tốt đến đâu cũng sẽ có một mùi nấm mốc, nên vừa đến gần là mùi vị này càng thêm mãnh liệt, tôi phải miễn cưỡng nhịn cảm giác khó chịu ở trong bụng xuống rồi mới vươn chân ấn lên cơ quan.
Thi thể bắt đầu chậm rãi hạ xuống, tôi cũng từ từ đi theo nữ thi hạ xuống. Bởi vì cơ quan này không ổn định, khiến tôi lắc lư một chút, thỉnh thoảng còn tiếp xúc thân mật với thi thể đến mấy lần, tôi buồn nôn đến mức suýt chút nữa đã nôn ra, ngay cả khuôn mặt bởi vì kinh sợ mà trở nên trắng bệch.
Cũng may là đoạn đường này không quá dài, đúng lúc tôi sắp không chịu nổi nữa thì đã tới nơi, ngay sau đó tôi lập tức nhảy xuống nôn mửa không thôi.
Chờ đến khi cảm thấy khá hơn một chút thì tôi mới bật đèn pin lên nhìn rồi không khỏi cau mày.
Bởi vì toàn bộ chỗ này đều là thi thể...
Ở một nơi rộng chừng mấy chục mét này, cứ cách nửa mét là có một cỗ thi thể, nhưng chỉ có cỗ nữ thi mà tôi vừa theo xuống là bên cạnh có một cơ quan được kết nối bằng một sợi dây thừng, mà sợi dây thừng này được giấu ở nơi rất kín trong tường mộ, vừa nhìn là biết không được làm tùy tiện.
Tôi cau mày, mặc dù đi từ trên xuống dưới thì dễ nhưng muốn từ dưới đi lên thì việc tìm được một bộ thi thể có mang theo cơ quan như vậy giữa hàng trăm cỗ thi thể đúng là không dễ dàng.
Cầm Kiếm trông lại rất thoải mái, còn toàn bộ tro bụi ở trên người gã đều là do phiến đá làm ra.
Trong lúc tôi đang suy nghĩ thì thấy nữ thi kia lại chậm rãi được nâng lên, sau khi ngẩng đầu lên thì lập tức không nói nên lời, chỉ thấy cái tên Cầm Kiếm kia đúng là không biết điểm dừng, không phải gã muốn đi ra ngoài sao?
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận