Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đệ Tử Của Ta Tất Cả Đều Là Đại Đế

Chương 1038: Đầm lầy chi chủ, Quỷ tộc chi mê

Ngày cập nhật : 2025-09-17 10:46:01
. . . .
Hai ngày đã qua đi.
Ba người Diệp Thu Bạch nhìn hạt châu tản ra sương mù màu hồng nhạt được khảm trong thân cổ thụ mà sắc mặt trở nên ngưng trọng, trong mắt tràn đầy lo lắng.
Tuy rằng Phương Khung có thiên phú cực kỳ yêu nghiệt trên phương diện trận pháp.
Còn có tiên duyên ảo trận tăng phúc, mức độ am hiểu và nắm giữ ảo trận tuyệt đối không kém.
Nhưng mà cấp bậc của sương mù ảo cảnh này quá cao.
Đây chính là ảo cảnh bên trong sinh mệnh cấm khu, dù cho là Thần Hoàng cảnh đỉnh cũng khó có thể chống đỡ.
Hiện giờ Phương Khung thật sự có thể thuận lợi thông qua sao?
Hứa Lạc bên cạnh đột nhiên thở dài nói:
"Quá xúc động, ảo cảnh cấp bậc này một người tu đạo Thần Vương cảnh như hắn làm sao mà có thể chống đỡ. . . . . ."
Lạc Phong cũng lắc lắc đầu, trong mắt Vân Trạch lộ ra vẻ tiếc tài.
Yêu nghiệt thế này còn chưa trưởng thành mà đã ngã xuống.
Thật sự quá đáng tiếc.
Đồ Văn Hằng cũng tỏ vẻ tiếc nuối lắc lắc đầu, nói:
"Xem ra vẫn phải chờ người khác tiến vào rồi."
Nghe được lời Đồ Văn Hằng nói.
Tiểu Hắc cắn răng một cái, hơi thở bùng nổ,
Ngay cả Diệp Thu Bạch cũng chuẩn bị lấy Thanh Vân kiếm ra.
Lúc này Mục Phù Sinh cũng không có ngăn cản, trong tay bắt đầu có bốn loại lôi đình lập loè.
Thế nhưng vào lúc này thân cây cổ thụ lại có ánh sáng lóe lên.
Một bàn tay đột nhiên từ bên trong vươn ra nắm lấy nội hạch ảo cảnh được khảm trên thân cây.
Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, bóng dáng Phương Khung dần dần hiện rõ.
Một màn này khiến cho ba người Hứa Lạc cảm thấy chấn động.
Ở thời điểm bọn họ cảm thấy không còn hy vọng thì Phương Khung đã phá vỡ rồi ảo cảnh, hoàn hảo thoát ra ngoài?
Hơn nữa còn lấy được nội hạch ảo cảnh?
Hắn làm như thế nào được?
Tuy rằng Hứa Lạc rất muốn lên tiếng hỏi, nhưng mà thân là một trong những cường giả hàng đầu của Liên Minh Trận Pháp Sư cùng với tính cách cao ngạo khiến hắn không cách nào mở miệng.
Lạc Phong nhẹ nhàng thở ra.
Vân Trạch mặt nhếch khóe miệng, nở một nụ cười hiếm thấy.
Bọn họ biết chắc chắn về sau người này sẽ trở thành một tồn tại khó lường.
Diệp Thu Bạch, Tiểu Hắc cùng Mục Phù Sinh thì lại thu hồi thế công, vội vàng đi tới trước mặt Phương Khung.
"Không có việc gì đi?"
Phương Khung lắc lắc đầu cười nói:
"Ít nhiều nhờ sư tôn."
"Sư tôn?"
Mấy người nhìn nhau cười.
Sư tôn miệng thì vậy nhưng thời khắc mấu chốt vẫn không bỏ rơi bọn họ.
Lúc này Đồ Văn Hằng mỉm cười đi tới.
Thân thể cao lớn của Tiểu Hắc nhanh chóng ngăn trước mặt hắn.
Đồ Văn Hằng thấy thế dừng lại, cười nói:
"Ta cũng không có ý cướp đoạt nội hạch ảo cảnh, tuy rằng thứ này là chí bảo nhưng đối với ta cũng không có quá lớn tác dụng."
"Ta chỉ muốn cảm tạ Phương huynh đệ một chút, nếu như không có ngươi trợ giúp thì sự tình kế tiếp thật sự không cách nào hoàn thành."
Trong lúc hắn nói chuyện thì sương mù ảo cảnh chung quanh đã bắt đầu chậm rãi phai nhạt hơn.
Nhưng khắp Vân Mộng trạch có sương mù ảo cảnh quá dày đặc.
Cho nên cần một thời gian dài để hoàn toàn tan hết.
Bất quá nguy cơ ở một chỗ đánh dấu mà đỏ đã được giải trừ.
Sau đó Đồ Văn Hằng nói tiếp:
"Bây giờ các ngươi muốn rời khỏi Vân Mộng trạch cũng không có vấn đề gì, ta đây rời đi trước."
Dứt lời Đồ Văn Hằng xoay người tiếp tục đi sâu vào trong.
Nhìn hắn bóng lưng hắn, Lạc Phong ngưng trọng nói:
"Hắn còn muốn tiếp tục tiến vào bên trong sao?"
Hứa Lạc cũng khẽ nhíu mày:
"Rốt cuộc của mục đích của hắn là gì đây?"
Vân Trạch lắc đầu nói:
"Mặc kệ mục đích của hắn là gì cũng không có liên quan gì đến chúng ta, lại tiến sâu vào nữa thì chúng ta không cách nào ứng phó nguy cơ."
Hai người Lạc Phong gật gật đầu.
Đang lúc bọn họ muốn rời đi thì phát hiện Phương Khung đang hấp thu nội hạch ảo cảnh.
Kết quả chỉ có thể bất đắc dĩ hộ pháp.
Dù sao hiện tại Phương Khung đang trong trạng thái tốt nhất, lúc này hấp thu, xác suất thành công sẽ lớn nhất.
Phương Khung yêu cầu đem ảo cảnh nội hạch, dùng để tăng mạnh tiên duyên ảo trận!
Bản chất của nội hạch ảo cảnh chính là trận linh, hoặc có thể nói là trận cơ.
Cho nên dùng Thánh Trận Ngục Thể Công phối hợp với Tạo Hóa Trận Linh Thể có thể dễ dàng hấp thu.
Thời điểm hấp thu nội hạch ảo cảnh.
Ý thức của Phương Khung đột nhiên bị kéo vào một chỗ trống trải, không có bất kỳ sắc thái nào.
Ở trước mắt hắn có một đầu cự thú giống như núi lớn xuất hiện trước mắt.
Cự thú bò trên mặt đất, trên thân thể lại có chín cái đầu, mỗi một cái đầu đều giống như thông thiên cự xà!
Mỗi một cái đầu đều chiếm cứ ở một tòa cự sơn!
"Ngươi là ai?"
Phương Khung kinh thanh hỏi.
"Ta tên Tướng Liễu, cũng chính là đầm lầy chi chủ trong miệng các ngươi."
Đầm lầy chi chủ, Tương Liễu!
Phương Khung cảm thấy kinh ngạc.
"Ngươi rất không tồi, có thể thông qua ảo cảnh mà ta thiết lập."
Tiếng Tương Liễu tiếng trầm thấp nhưng mang đến cho người ta cảm giác như lôi đình nổ vang.
"Đã như vậy, không biết tiểu hữu có thể trợ giúp ta một chút không?"
Phương Khung ngạc nhiên nhìn.
Đầm lầy chi chủ có tu vi Thần Chủ cảnh kêu hắn hỗ trợ?
Phương Khung cười khổ nói:
"Tiền bối quá để mắt ta, với thực lực hiện tại e có chút khó khăn."
Tương Liễu lại lắc đầu nói:
"Có thể giúp được."
Phương Khung hơi do dự, sau đó lắc đầu:
"Tiền bối, ta còn cần trợ giúp sư huynh tìm kiếm một vật cho nên. . . . . ."
"Là ở bên trong đầm lầy sao?"
Tương Liễu nói:
"Chỉ cần ở trong khu vực đầm lầy này, ngươi muốn cái gì ta đều có thể đưa cho ngươi."
Phương Khung do dự một hồi, sau đó mới nói ra thứ mà Tiểu Hắc cần.
Tương Liễu nghe xong hơi sửng sốt, ngay sau đó thở dài:
"Quả nhiên vẫn tiến đến nơi này, đều là nhân quả mà. . . . ."
"Tiền bối biết?"
Phương Khung gấp rút hỏi.
Tương Liễu gật đầu:
"Vật ấy ở chỗ ta, chỉ cần các ngươi giúp ta vượt qua cửa ải khó khăn tự nhiên có thể nhận lấy."
Phương Khung gật đầu:
"Đã như vậy thì ta đây liền đáp ứng tiền bối, không biết tiền bối cần chúng ta giúp ngươi như thế nào."
Tương Liễu nói:
"Nói ngắn gọn, thời gian đã không còn nhiều lắm."
"Không biết ngươi có biết Quỷ tộc hay không?"
Quỷ tộc?
Phương Khung khẽ nhíu mày, hắn cũng không biết nhiều về các thế lực ở giới vực vĩ độ cao.
"Quỷ tộc là một tộc truyền thừa từ thời kỳ thượng cổ, bọn họ từ đâu mà đến, vì sao ra đời ta cũng không biết được."
"Nhưng bọn họ vì muốn lấy ma hạch của ta mà bắt đầu thiết cục vây ta ở nơi này, đồng thời dùng Quỷ viêm trận suốt vạn năm qua để tiêu hao thực lực của ta."
"Tới hiện tại, thực lực của ta đã không còn một phần, Quỷ tộc cũng bắt đầu nghĩ cách cướp lấy ma hạch, ta liền tại đây bày ra ảo cảnh, dùng đầm lầy vì vòng vây kéo dài tiến độ thực hiện kế hoạch của Quỷ tộc, nội hạch ảo cảnh chính là một trong những trạm kiểm soát."
"Một trong tam hồn của Ma chủ mà ngươi nói được một tên cường giả thần bí đưa đến chỗ ta từ một vạn năm trước nhờ ta bảo quản, cũng nói là không cách nào cứu ta, khi chủ nhân của linh hồn đến nơi đây, bọn họ sẽ là cứu tinh của ta."
Phương Khung nghe mà kinh hãi.
Từ vạn năm trước đã có người tính đến chuyện diễn ra hôm nay sao?

Bình Luận

1 Thảo luận