. . . .
Hồng Anh đứng sừng sững trên cao, nhìn xuống thế giới mà nàng thống trị.
Thân khoác y bào màu đỏ có hoa văn màu vàng kim kéo dài, trên đầu đội vương miện khảm các loại bảo thạch, giống như đế vương quân lâm!
Trong ánh mắt uy nghiêm của nàng như có lãnh thổ vô tận hiện ra.
Đại lục rộng lớn kéo dài tới phương xa, núi sông đan xen, hải vực sôi trào, hồ nước lóng lánh thần quang chói mắt.
Dù là Nam Tòng Ẩn lúc nhìn vào đôi mắt của Hồng Anh cũng có chút kinh ngạc!
Mộ Tử Tình cười nói:
"Hồng Anh cường đại hơn trước rất nhiều."
Diệp Thu Bạch cười gật đầu nói:
"Xem ra nàng đã thống trị Giới vực trung vĩ độ rồi."
"Thực lực của nhị sư tỷ đã vượt qua chúng ta, ngoại trừ Mục sư huynh..."
Phương Khung cảm khái.
Mục Phù Sinh trừng Phương Khung một cái rồi nói:
"Ngươi có thể đừng nhắc tới ta hay không? Ngươi sợ người khác không biết ta cường đại sao?
Qua cuộc trò chuyện giữa mấy người, Tưởng Thanh Loan cũng dần dần nhận ra nữ nhân uy nghiêm tràn ngập đế vương ý trước mắt cũng thuộc sư môn bọn họ.
Đây rốt cuộc là một đám yêu nghiệt như thế nào.....
Rốt cuộc là cao nhân ẩn thế phương nào có thể bồi dưỡng ra nhiều quái vật như vậy...
Tưởng Thanh Loan không khỏi nghĩ như vậy.
Không biết từ lúc nào, Quý Thiên Dao và Kim Vô Tẫn cũng tiến tới.
Chỉ nghe Quý Thiên Dao mím môi cười:
"Thì ra nàng cũng là đệ tử của Lục tiền bối? Trách không được mạnh như vậy."
Kim Vô Tẫn cũng thoải mái gật đầu:
"Ta đang thắc mắc vì sao ở giới vực hẻo lánh lại có yêu nghiệt bực này."
"Ba người phía sau nàng ấy cũng không tầm thường, cùng sư môn luôn sao?"
Nam tử hàm hậu cầm phủ kia tản ra tinh thần lực nồng đậm.
Thiếu nữ trông nhỏ nhắn xinh xắn lại mang một cỗ đan hương huyền diệu.
Về phần thư sinh lưng đeo một sọt sách rách nát, tuy rằng trên thân hắn không có linh khí hay tiên khí gì cả.
Nhưng mà cực kỳ không đơn giản, trông không giống người bình thường.
Diệp Thu Bạch suy nghĩ một chút, dù sao cũng có quan hệ hợp tác nên hắn liền thành thật gật đầu.
Điều này làm cho Tưởng Thanh Loan càng thêm câm lặng.
Kiếm tu, thể tu, phù triện sư, trận pháp sư, đế vương, luyện đan sư, người tu luyện tinh thần chi lực, còn có một tên thư sinh không cách nào thấu.
Nếu xuất thân từ các tông môn bất đồng thì có thể chấp nhận.
Nhưng hết lần này tới lần khác đều xuất thân từ một thế lực.
Cho dù thế lực cấp Thần Chủ cũng không có khả năng đồng thời bồi dưỡng ra nhiều yêu nghiệt có đường tu đạo khác biệt như thế.
Ví dụ Hạo Thiên Thần Vực chủ yếu là người tu đạo luyện thể.
Như Hỗn Nguyên Kiếm Tông toàn bộ đều là kiếm tu.
Nào có giống thế này......
Trong lúc nhất thời Tưởng Thanh Loan muốn được kiến thức xem rốt cuộc là vị đại năng nào làm.
Nội tình thật sự cường đại không tưởng......
Giờ phút này, Nam Tòng Ẩn nhíu mày nhìn chằm chằm Hồng Anh.
Hồng Anh cũng không lùi chút nào, không mặn không nhạt nhìn Nam Tòng Ẩn.
Trông thì bình tĩnh nhưng sự thật là hai bên đang va chạm kịch liệt.
Uy áp cấp Thần Chủ của Nam Tòng Ẩn thân đã hoàn toàn rơi vào trên người Hồng Anh!
Nhưng điều khiến cho hắn cảm thấy ngoài dự liệu chính là biểu tình của Hồng Anh không hề biến hóa chút nào, vẫn đứng tại chỗ, bất động như núi!
Nàng giống như một cây thần tương tuyệt thế có thể xuyên qua thiên địa này!
Đây là chuyện mà người tu đạo Thần Hoàng cảnh sơ kỳ có thể làm được sao?
Cho dù cường giả nửa bước Thần Chủ đối mặt với uy áp của hắn đều phải toàn lực chống đỡ.
Chống đỡ được sắc mặt cũng cũng sẽ trắng bệch!
Dù sao Thần Chủ cảnh là một ranh giới.
Nếu như là người bình thường mà nói tự nhiên không chống đỡ được.
Nhưng ở giới vực trung vĩ độ này, Hồng Anh đã trở thành chủ nhân giới vực.
Lợi dụng đế vương ý cùng với vĩ độ chi tâm gia trì, Hồng Anh có thể chống đỡ uy áp của cường giả Thần Chủ cảnh!
Đế vương ý quanh thân Hồng Anh ngưng tụ thành bình chướng, không chỉ chống đỡ cỗ uy áp này mà ngược lại còn muốn hóa thành từng thanh lợi kiếm chém về phía Nam Tòng Ẩn.
Đột nhiên khí tức của Nam Tòng Ẩn giống như thủy triều rút đi.
Trên mặt treo một nụ cười, nói:
"Là do chúng ta vượt giới, bất quá bởi vì là chuyện có liên quan đến toàn bộ Phàm nhân cho nên vẫn muốn mượn quý bảo địa dùng một chút."
Đương nhiên, ngươi cũng có thể theo chúng ta tiến vào trong, có lẽ đối với ngươi và Vân Hoàng đế quốc mà nói là một trận tạo hóa."
Nghe những lời này.
Các vị thiên kiêu đều có vẻ kinh ngạc.
Những lời này không phải đại biểu cho Nam Tòng Ẩn thân là đại năng Thần Chủ chủ động cầu hòa sao?
Lại hướng một tên tiểu bối Thần Hoàng cảnh sơ kỳ cầu hòa?!
Nhưng cũng có người nhăn mặt.
Trọng điểm trong lời nói cũng không phải cầu hòa mà là câu phía sau......
Diệp Thu Bạch cau mày nói:
"Xem ra khẩu vị Giám Sát Thánh Điện rất lớn, nghĩ hết mọi biện pháp tập hợp lực lượng tiến vào cổ chiến trường.
Tiểu Hắc bên cạnh gật đầu:
"Chúng ta có nên nói rõ tình huống với nhị sư tỷ không?"
Nghe vậy, Phương Khung chỉ chỉ Mục Phù Sinh bên cạnh, chỉ thấy một tia thần hồn nhỏ bé đã vô thanh vô tức phóng về phía Hồng Anh.
Mục sư huynh đã làm rồi.
Không hổ là Mục Phù Sinh, làm việc luôn cẩn thận như vậy......
Hồng Anh vốn định hỏi ngược lại Nam Tòng Ẩn, nhận được Mục Phù Sinh truyền âm không khỏi nhìn thoáng qua, sau đó thu hồi ánh mắt gật đầu nói:
"Đa tạ Giám Sát Thánh Điện vì Phàm nhân giới phân ưu, đây là đại nghĩa.
Đã như vậy, bổn đế cũng không thể từ chối."
Nghe đến đây Nam Tòng Ẩn cười lạnh trong lòng nhưng ngoài mặt lại nở nụ cười ấm áp:
"Phàm nhân giới là của chung, không thể nói là đại nghĩa, đây chỉ là bổn phận của Giám Sát Thánh điện."
Nếu Nữ đế các hạ gia nhập, vậy cũng tới thời điểm chúng ta bắt đầu xuyên qua vòi rồng.
Ngay sau đó Nam Tòng Ẩn lại nói với Hồng Anh huyền diệu của nơi này.
Mặc dù Hồng Anh đã biết hết từ Mục Phù Sinh nhưng vẫn giả vờ gật đầu.
Chỉ là khi mấy người Hồng Anh nhìn thấy một loạt vòi rồng cùng với bóng quần thể ma thú biển sâu khổng lồ vẫn không nhịn được mà cảm thấy kinh ngạc.
Nam Tòng Ẩn nói tiếp:
"Lão phu không thể theo các ngươi tiến vào, các ngươi cần phải tự phát huy.
Hy vọng các ngươi có thể thuận lợi thông qua, tiến vào cổ chiến trường."
"Bất quá nếu có chỗ nào không thích hợp nhớ lập tức rời khỏi, dù sao mất mạng thì sẽ mất hết tất cả."
Trên phương diện ngôn ngữ, Nam Tòng Ẩn vẫn thực hiện đủ vai trò.
Điều này khiến cho một số người vốn có chút hoài nghi cũng gạt đi nghi ngờ.
"Đương nhiên, người Giám Sát Thánh Điện chúng ta sẽ mở đường cho mọi người."
Nam Tòng Ẩn biết bọn họ sẽ không chủ động đi trước làm pháo hôi dò đường.
Cho nên cũng đã sớm chuẩn bị xong.
Như vậy mới có thể làm đến thiên y vô phùng, không bị phát hiện.
Ở phe Giám Sát Thánh Điện có một tên nam tử thần sắc lãnh đạm đi ra, sau đó bộc phát khí tức Thần Vương cảnh hậu kỳ phóng thẳng về phía vòi rồng!
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
1 Thảo luận