. . . . . . . . . .
Chuyện diệt khẩu, Lục Trường Sinh suy nghĩ rồi vẫn thôi.
Thứ nhất là vì thế lực ở Tiên giới rắc rối phức tạp, chính mình cũng không có hoàn toàn hiểu rõ, tùy tiện động thủ có khả năng sẽ khiến cho những thế lực đó phản kích.
Thứ hai là nơi này nhiều người như vậy, hơn nữa đều là thiên kiêu các tiên môn, dù diệt khẩu cũng sẽ bị đối phương phát hiện gì đó.
Nếu mà Phần Viêm biết ý tưởng của Lục Trường Sinh, phỏng chừng sẽ chết vì cạn lời.
Chỉ chút chuyện nhỏ này mà còn phải tính tới chuyện diệt khẩu sao?
Sau khi trận pháp bị phá, Lục Trường Sinh cùng Phần Viêm đẩy cửa lớn cung điện rồi tiến vào.
Phần Viêm ở bên cạnh giải thích:
"Đây là cửa thứ ba, cực hạn trước đó của ta."
Khảo nghiệm tổng cộng chia làm bốn cửa.
Cửa sau khó hơn cửa trước nhiều lần!
"Cửa thứ ba này là đánh bại Tiên khôi, thực lực Tiên Khôi sẽ căn cứ theo người tham gia mà định ra, nhưng cao nhất cũng chỉ đạt tới Thiên Tiên cảnh, bởi vì nếu tiến vào cung điện mà lực lực vượt qua Thiên Tiên cảnh sẽ bị tinh thần chi lực trấn áp, phong ấn tu vi ở Thiên Tiên cảnh."
Phong ấn tu vi sao?
Lục Trường Sinh có chút buồn bực.
Hình như tu vi của hắn cũng không có lọt vào áp chế nha?
Hơn nữa hắn đã không cảm nhận được phong ấn chi lực rơi vào trên người mình. . . .
"Nhìn kìa, Tiên Hóa Huyền đã thông qua! Lôi Dần Thời và Tiên Lan đều có tu vi Thiên Tiên cảnh, đang chiến đấu cùng một Tiên khôi khác."
Lục Trường Sinh nhìn về phía trước.
Có hai nhà giam tinh quang đang vây Lôi Dần Thời cùng Tiên Lan bên trong, đối diện bọn họ là Tiên khôi đang khởi xướng công kích!
Tiên Hóa Huyền đã đánh nát Tiên khôi, mỉm cười nhìn Tiên Lan.
Khi hắn chú ý tới Phần Viêm cùng Lục Trường Sinh thì hơi nhướng mày.
Phía trước hắn đã nhận thấy được có người thử phá trận.
Trận pháp phản phệ thế mà không nó nuốt hết người phá trận sao?
Chắc hẳn là có chí bảo gì đó. . . . . .
Phần Viêm là thiên kiêu Tiên Phần Cốc, nhi tử của cốc chủ, tự nhiên có chí bảo hộ thân.
Còn chuyện thành công phá trận?
Tiên Hóa Huyền không hề nghĩ theo phương diện này.
Đây chính là chuyện mà cả Tiên trận sư cũng không thể làm được!
Muốn phá trận phải là nhân vật cao hơn Tiên trận sư.
Loại nhân vật này ngay cả Tiên Cung cũng phải tôn sùng mời chào.
Tới nơi đây làm gì?
Tranh phong với đám tiểu bối như bọn họ sao?
Nhưng. . . . . . Nếu để cho bọn họ biết thần vật ở nơi đây là Tinh thần tinh phách.
E là sẽ không nghĩ như vậy. . . . . .
Ngay sau đó hắn liền chuyển ánh mắt đến người Tiên Lan lần nữa.
Giống như nơi đây ngoại trừ Tiên Lan trong Quỳnh Tiên Thất Nữ Tiên thì không người nào đáng cho IHqxtḇ chú ý nữa.
Phần Viêm cười cười nhìn về phía Lục Trường Sinh nói:
"Lục tiền bối, chúng ta cũng đi thôi?"
Lục Trường Sinh gật gật đầu.
Trước Phần Viêm có một Tiên khôi Thiên Tiên cảnh sơ kỳ ầm ầm xuất hiện.
Sau một lúc, trước người Lục Trường Sinh vẫn không hề có Tiên khôi nào.
Lục Trường Sinh ngẩn người, mắt nhìn xung quanh.
Chỉ thấy Phần Viêm đã bắt đầu chiến đấu.
Lôi Dần Thời và Tiên Lan đã giải quyết xong đối thủ, nhưng trước mặt Lục Trường Sinh không có bất kỳ động tĩnh nào!
Ngay cả nhà giam tinh quang cũng không luôn!
Tình huống gì đây nha?
Thời gian trôi qua từng chút một.
Đám người Tiên Hóa Huyền đã hướng tới khảo nghiệm thứ tư.
Qua thời gian nửa ngày.
Rốt cuộc Phần Viêm cũng đột phá cực hạn bản thân tiêu diệt được Tiên khôi!
Còn trước mặt Lục Trường Sinh thì vẫn như cũ. . . . . Vẫn không hề có một chút động tĩnh.
Sắc mặt Phần Viêm tái nhợt nhìn Lục Trường Sinh, ngẩn người nói:
"Tiền bối, không có Tiên khôi xuất hiện sao?"
Lục Trường Sinh lắc đầu.
Lúc này, một tiếng nói đột nhiên từ bốn phương tám hướng truyền tới.
"Thực lực của ngươi không cách nào phong ấn, cho nên dù xuất động Tiên khôi cũng không phải đối thủ của ngươi, trực tiếp qua đi."
Phần Viêm: "???"
Lục Trường Sinh nổi giận mắng: "Vậy ngươi không nói sớm?"
Lãng phí thời gian của ta.
Phần Viêm chỉ có thể cười khổ.
Không cách nào phong ấn thực lực?
Vậy là rất mạnh sao?
E là mạnh hơn Tiên Cung Tiên Hóa Huyền vô số lần, không ở cùng một cấp bậc đi. . . . . .
"Ạch. . . . . . Tiền bối, đã như vậy thì chúng ta trực tiếp qua đi."
Lục Trường Sinh gật đầu đi qua một thông đạo, tới một sảnh lớn.
Chung quanh có từng cột đá cao, trên cột đá tràn ngập tinh thần chi lực.
Từng cây cột đá giống như tạo thành một tòa đại trận!
Ngẩng đầu nhìn phía trên thì thấy đầy sao trời, giống như một vùng tinh không.
Trung tâm cột đá có một thang trời lơ lửng.
Thang trời thông thẳng tới tinh không.
Phần Viêm giải thích:
"Cửa thứ tư là Đăng thiên thê, có tổng cộng có chín mươi chín bậc, mà chỉ cần bước lên thang này sẽ bị tinh thần chi lực phong ấn thực lực!
Chỉ có thể dựa vào thân thể cùng ý chí chống lại lực lượng trấn áp khủng bố mà leo lên. . . . . ."
"Đương nhiên, lực lượng trấn áp ở mỗi một bậc khác nhau, càng lúc càng cường đại, trấn áp chi lực ở cửa thành tương đương với tầng thứ năm trên Đăng thiên thê. . . . . ."
Lục Trường Sinh ngẩng đầu nhìn, hiện giờ tên thang trời có ba người.
Tiên Lan ở bậc thứ mười lăm, là người đang chậm nhất.
Lôi Dần Thời thì tới bậc thứ hai mươi.
Còn Tiên Hóa Huyền đã đi tới bậc bốn mươi mốt!
Tiên Lan nhìn hai người phía trên mình mà khẽ cắn môi đỏ, hai trong mắt lạnh băng tỏ ý không chịu thua, bước ra một bước, muốn hướng lên trên!
Chính là khoảng khắc nàng nhấc chân thì đồng tử bỗng nhiên co rụt lại, máu tươi từ trong miệng chảy ra!
Tiên Hóa Huyền ở phía trên trán đã có mồ hôi, hiển nhiên đối với hắn mà nói thì thang trời cũng không dễ leo.
Hắn quay đầu nhìn Tiên Lan rồi nói:
"Tiên Lan, không cần miễn cưỡng, cứ tiếp tục như vậy e là sẽ tổn thương tiên thể!"
Tiên Lan không nói gì, vẻ mặt lại cực kỳ quật cường.
Lục Trường Sinh không có chú ý tới hai người này, ánh mắt rơi vào trên người Lôi Dần Thời.
Tuy rằng sắc mặt hắn tái nhợt nhưng hơi thở lại cực kỳ vững vàng!
Hiển nhiên đang giả vờ.
Xem ra. . . . . . Người này có mục đích khác.
Phần Viêm nói:
"Lục tiền bối, cùng nhau đi lên sao?"
Nói rồi Phần Viêm liền nhấc chân đạp lên thang trời!
Mới vừa bước lên liền vận dụng Tiên Hỏa Cửu Huyền Thể!
Một hơi bước lên tới bậc thứ tám!
Nhưng khi lên tới bậc thứ chín thì thân thể Phần Viêm run rẩy kịch liệt.
Ngay cả lưng đều phải cong xuống.
Muốn tiếp tục nhấc chân lên lại không thể nào nhấc nổi!
Thấy cảnh này, Phần Viêm chỉ có thể cười khổ.
Đây là cực hạn của hắn rồi. . . . . .
Thời điểm quay đầu nhìn Lục Trường Sinh thì lại thấy Lục Trường Sinh đang bước từng bước một, không nhanh không chậm đi lên.
Bậc thứ nhất.
Bậc thứ hai.
Bậc thứ ba.
. . . . . .
Mỗi một bước đều cực kỳ vững vàng, hơi thở bình ổn.
Sắc mặt thản nhiên.
Cho đến khoảnh khắc vượt qua bậc thứ chín cũng không hề run rẩy chút nào!
Giống như đối với hắn mà nói, áp lực của thang trời không đáng giá nhắc tới!
Phần Viêm âm thầm cười khổ:
"Không biết tiền bối có thể đạt tới bậc thứ mấy . . . . . Có thể phá ký lục cao nhất, vượt qua bậc thứ sáu mươi chín . . . . .
Hoặc có thể nói là trực tiếp nghiền áp Tiên Hóa Huyền?"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
1 Thảo luận