. . . .
Đột nhiên ở chỗ trung tâm có một tiếng nổ thật lớn vang lên, cùng với chấn động trời sụp đất vang vọng toàn bộ Ma Vương vực.
Ma khí đen nhánh nhanh chóng khuếch tán!
Người bên trong Ma Vương vực đều hoảng sợ nhìn về phía trung tâm.
Đây là. . . . . . Hơi thở của Ma Chủ?
Rốt cuộc là có chuyện gì mà Ma Chủ lại tức giận như vậy?
Giờ phút này, ở trong Ma Vương điện, sắc mặt Ma Kỷ âm trầm đến đáng sợ, khóe miệng vẫn còn vết máu.
Chỉ thấy hắn một tay hung hăng nện vào vách điện, tàn nhẫn thanh nói:
"Chỉ cần ta bắt được đồ vật kia là có thể ngồi cùng bàn với đám Thần Chủ, đến lúc đó nhìn xem còn kẻ nào dám khinh thường ta!"
Ngay sau đó hắn quát lớn:
"Tất cả kẻ Thần Vương cảnh ở Ma Vương vực nhanh chóng tiến đến Ma Vương điện gặp ta!"
Trong một lao tù âm u không có chút ánh sáng nào ở Ma Vương vực.
Một nữ tử tóc dài rối tung che lấp dáng người cùng khuôn mặt đang bị vô số sợi xiềng xích buộc chặt giam cầm, hơi thở cũng là cực kỳ uể oải.
Nhìn qua là nửa chết nửa sống.
Thế mà khi nàng nghe được tiếng rống giận của Ma Kỷ, đầu không khỏi ngẩng lên.
Một chút da thịt lộ ra qua kẽ tóc.
Nếu nhà giam mà có ánh sáng có lẽ sẽ thấy được làn da trắng nõn của nàng.
Không biết qua bao lâu.
Nữ tử vẫn duy trì tư thế ngẩng đầu, không nhúc nhích.
Đột nhiên có một tiếng cười uyển chuyển nhẹ nhàng vang lên.
"Rốt cuộc tới rồi sao. . . . . ."
Sau khi nói xong năm chữ này.
Nữ tử lại cúi đầu xuống như cũ.
Nhà giam lại khôi phục sự tĩnh mịch ban đầu.
. . . . . .
Bên kia, ở Thần Hàng Tinh Vực.
Bởi vì bốn chữ Hạo Thiên Thần Chủ mà một trong hai thế lực bá chủ là Thần Thể Tông đã bị diệt trừ.
Không có lưu lại một người nào.
Đồng thời tài nguyên và nội tình đều bị Đông Thành Vạn thu gom hết.
Đông Thành Vạn xin chỉ thị của Hạo Thiên Thần Chủ xong liền đưa tất cả những thứ thu được từ Thần Thể Tông vào nhẫn không gian đưa cho mấy người Diệp Thu Bạch, nói:
"Các ngươi cầm lấy đi, hẳn là có chút tác dụng."
Người Thần Trận Tông cùng với người các thế lực khác nghe Đông Thành Vạn nói xong đều không khỏi nhíu này.
Đồ của Thần Thể Tông có vô dụng với Hạo Thiên Thần Tông các ngươi nhưng cũng là một thế lực nhị lưu nha!
Đưa toàn bộ nội tình của một thế lực nhị lưu cho mấy tên Thần Binh cảnh mà còn nói là có chút tác dụng?
Nhưng mà bọn họ nào biết rằng trong lời của Đông Thành Vạn còn có ẩn ý?
Có một vị sư tôn sâu không lường được như Lục tiền bối, bọn họ muốn tài nguyên gì bên ngoài mà không được.
Dù cho bên ngoài không có thì e là Lục tiền bối cũng có năng lực đi lấy.
Giống như Không gian chi tâm. . . . . .
Dễ dàng lấy đi dưới mí mắt của bảy thế lực Thần Chủ, còn không có bại lộ thân phận.
Bản lĩnh thế này thử hỏi toàn bộ giới vực vĩ độ cao có ai có thể làm được?
Dù là Hạo Thiên Thần Chủ cũng không làm được chuyện này.
Diệp Thu Bạch thấy thế từ chối:
"Đã để các tiền bối giúp nhiều như vậy rồi, chúng ta không thể lấy cái này."
Đông Thành Vạn đang muốn nói gì đó.
Lại nghe Hạo Thiên Thần Chủ cười ngắt lời nói:
"Ngươi cho rằng tài nguyên của một thế lực nhị lưu hữu dụng với chúng ta sao?"
Tuy Hạo Thiên Thần Chủ nói lời nghe cuồng vọng tự đại.
Nhưng Hạo Thiên Thần Tông thật sự có tư cách cuồng vọng tự đại.
Diệp Thu Bạch còn muốn từ chối thì lại bị Mục Phù Sinh ngăn cản, hắn tiếp nhận nhẫn không gian trong tay Đông Thành Vạn, chắp tay nói:
"Đã như vậy thì xin đa tạ hai vị tiền bối."
Lúc này nhận lấy cũng không phải thiếu nhân tình.
Hành động của Hạo Thiên Thần Tông không là để tiếp tục kéo gần quan hệ với sư tôn.
Không tiếp nhận cũng không có gì.
Nhưng mà tiếp nhận sẽ khiến cho bọn họ cảm thấy càng vui vẻ hơn.
Có đôi khi một người tặng lễ, chuyện tiếp nhận hay không tiếp nhận đều có ý nghĩa khác nhau.
Có đôi khi tiếp nhận sẽ có ảnh hưởng không tốt.
Nhưng có đôi khi nếu như từ chối không tiếp thì cũng sẽ gây hậu quả không tốt.
Hạo Thiên Thần Chủ thấy thế cũng khẽ gật đầu.
Ánh mắt đảo qua nhìn đám người Thần Trận Tông.
Tông chủ Thần Trận Tông tức khắc cảm thấy căng thẳng, vội vàng ôm quyền khom người, cung kính nói:
"Thần Trận Tông bái kiến Hạo Thiên Thần Chủ."
Hạo Thiên Thần Chủ không để ý đến mà là nhìn về phía Diệp Thu Bạch hỏi:
"Bọn họ có ra tay với các ngươi hay không?"
"Nếu có thì cũng diệt luôn một thể?"
Đối với thế lực cấp Thần Chủ mà nói, hết thảy thế lực đều giống như con kiến vậy.
Muốn diệt liền diệt.
Đám người Thần Trận Tông nghe được lời Hạo Thiên Thần Chủ nói tức khắc bị dọa đến sắc mặt trắng bệch.
Tông chủ Thần Trận Tông cũng vội vàng xua tay nói:
"Không có không có, toàn bộ quá trình, toàn bộ sự kiện, Thần Trận Tông chúng ta đều không có tham dự."
Hình như là sợ Hạo Thiên Thần Chủ không tin, một lời tiệu diệt mình nên tông chủ Thần Trận Tông vội vàng nhìn về phía mấy người Diệp Thu Bạch, Tiểu Hắc, gấp gáp nói:
"Tiểu huynh đệ, các ngươi cũng biết Thần Trận Tông chưa từng ra tay với các ngươi đi, bất quá nếu có người ra chúng ta ra tay với các ngươi, ngươi chỉ cần nói cho ta biết ta sẽ lập tức chụp chết hắn!"
Hắn là tông chủ, người đứng đầu một thế lực nhị lưu.
Hiện giờ lại như một tên tội nhân thỉnh cầu tha thứ, đổ mồ hôi lạnh.
Tiểu Hắc lắc đầu nói:
"Không có."
Lúc này Hạo Thiên Thần Chủ mới gật đầu.
Tông chủ Thần Trận Tông cùng với đám người tông môn đều nhẹ nhàng thở ra.
"Được rồi, nếu sự tình đã kết thúc, ta đây liền đi trước."
Hạo Thiên Thần Chủ nhìn về phía Tiểu Hắc nói:
"Từ Thần Vương cảnh trở xuống phải do các ngươi tự giải quyết, Thần Vương cảnh trở lên. . . . . . Bọn họ không có gan xuất động.
Nếu như thật sự xuất động có thể dùng ngọc bội truyền âm liên hệ ta bất kỳ lúc nào."
Tiểu Hắc gật đầu, ôm quyền nói:
"Đa tạ tiền bối."
Hạo Thiên Thần Chủ cười cười, sau đó biến mất trước mắt bọn họ.
Cùng lúc đó, uy áp Thần Chủ cảnh cũng nhanh chóng tiêu tán.
Tất cả mọi người cảm giác được thân thể nhẹ nhàng, giống như một ngọn núi lớn đã được dời khỏi thân thể.
Tông chủ Thần Trận Tông nhìn thấy Hạo Thiên Thần Chủ cùng với Đông Thành Vạn rời đi, nhẹ nhàng thở ra, sau đó nhìn về phía bốn người Diệp Thu Bạch, cười nói:
"Các vị, nếu có yêu cầu gì cứ trực tiếp nói cho ta, chỉ cần Thần Trận Tông có thể làm được nhất định sẽ toàn lực thỏa mãn."
Không đề cập tới bối cảnh cường đại.
Với thiên phú nghịch thiên của mấy tên tiểu bối này cũng đã đáng để hắn mượn sức.
Tiểu Hắc liếc mắt nhìn, nhàn nhạt nói:
"Đừng quấy rầy chúng ta là được."
Tông chủ Thần Trận Tông nghe xong lập tức nói:
"Chúng ta đây liền rời đi trước."
Nói xong liền mang theo đệ tử và các trưởng lão Thần Trận Tông rời khỏi nơi đây.
Người các thế lực khác cũng lần lượt rời đi.
Đợi cho tất cả mọi người rời khỏi Tiểu Hắc mới nói:
"Làm phiền sư huynh sư đệ giúp ta hộ pháp."
Ba người Diệp Thu Bạch gật gật đầu, phân tán ở chung quanh.
Tiểu Hắc nhìn về phía Ma Thần Huyền Giáp, tuy rằng Ma Thần Huyền Giáp về bên cạnh hắn rồi nhưng mà hiện giờ huyết mạch của Tiểu Hắc đã có sự biến hóa nghiêng trời lệch đất, vẫn cần phải thành lập liên hệ lần nữa.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
1 Thảo luận