Có đôi khi sát cơ ẩn giấu trong lời nói khiến người ta sợ hãi hơn động thủ nhiều.
Cuộc đối thoại giữa Cửu hoàng tử với Tam hoàng tử và Ngũ hoàng tử khiến tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy sợ hãi.
Đồng thời cũng càng thêm hiểu rõ quan hệ giữa ba người này, hình như đã không cách nào hòa giải.
Cho dù Cửu hoàng tử thành công trở thành Thái tử.
Dù sao, nếu quả thật để cho Cửu hoàng tử đắc thế, Tam hoàng tử và Ngũ hoàng tử có thiện ý được sao?
Đến lúc đó người đầu tiên Cửu hoàng tử muốn xử lý chính là bọn họ.
"Được rồi, hai vị hoàng huynh đứng ở chỗ này khiến cho chúng ta cũng không dám ngồi xuống trước, mau mau ngồi xuống nào?"
Cửu hoàng tử cười nói chỉ các đại thần và thiên kiêu đang đứng.
Tam hoàng tử và Ngũ hoàng tử gật gật đầu, đi theo Cửu hoàng tử ngồi xuống vị trí cao hơn các vị trí khác hai bậc thang.
Thời điểm bọn họ ngồi vào chỗ liền thấy được đám người Mục Phù Sinh ngồi bên dưới.
Tam hoàng tử ngoài cười nhưng trong lòng không cười, nói:
"Đã sớm nghe lão Cửu nói tới thiên phú của các ngươi, có lẽ chúng ta cũng có thể hợp tác một chút."
Diệp Thu Bạch chắp tay nói: "Vậy phải xem thành ý của điện hạ."
Cửu hoàng tử mỉm cười, không hề tức giận vì Tam hoàng tử đào chân tường ngay trước mặt mình.
Dù sao đã đứng ở phía đối lập, Diệp Thu Bạch bọn họ cũng không giống kẻ ngốc, tất nhiên sẽ không làm chuyện đắc tội cả hai bên.
Ngũ hoàng tử cũng cười nói: "Lát nữa không phải sẽ có trợ hứng sao? Đến lúc đó hy vọng có thể nhìn thấy thực lực của mấy vị."
"Được rồi, lát nữa hai vị hoàng huynh tiếp tục nói chuyện phiếm đi. Đến phân đoạn tiếp theo rồi, nếu không sẽ kéo dài yến tiệc quá lâu."
Cửu hoàng tử khẽ vẫy vẫy tay.
Thân vệ bên cạnh gật đầu, lập tức cao giọng hô: "Bá quan hiến lễ!"
Trong lúc nhất thời, có một thị nữ cầm các loại bảo vật đi ra giữa sảnh.
Khi dâng lên cũng sẽ đọc tên của người hiến lễ.
"Minh Thân Vương dâng lên một viên Thiên Thần Chưởng Hỏa Châu!"
"Lại Bộ thượng thư dâng lên một cây Kỳ Lân Thiên Thọ Hoa!"
......
Tuy rằng quá trình có chút nhàm chán nhưng đây cũng là một khâu cần thiết.
Cửu hoàng tử mỉm cười, Tam hoàng tử và Ngũ hoàng tử vẫn tươi cười nhưng ánh mắt lại dần dần thay đổi.
Minh Thân Vương và Lại Bộ thượng thư đều là trọng thần trong triều, trọng thần loại này bình thường sẽ không dễ dàng đứng thành hàng, hiện giờ đột nhiên đứng về phe Cửu hoàng tử, sẽ khiến thanh thế của Cửu hoàng tử gia tăng rất nhiều!
Phải biết rằng điểm yếu lớn nhất của Cửu hoàng tử chính là nội tình và thanh thế.
Xem ra chuyến đi Thanh Long thành lần này đã khiến vô số đại thần thấy được năng lực của Cửu hoàng tử...
Lúc này, một thị nữ bỗng nâng một cái khay, vật trên khay là một đốt trúc màu lam phát ra khí tức băng sương. Dù không có tận lực cảm nhận nhưng tất cả mọi người ở đây đều có thể cảm giác được thân thể mình như bị đông lại.
Huyền Băng Linh Tê Trúc, trọng bảo cấp Tổ Cảnh đỉnh.
Bất kể là luyện khí hay để cho người tu đạo tu luyện thuộc tính băng sử dụng đều có tác dụng cực kỳ to lớn, nếu lọt ra bên ngoài, có thể nhấc lên gió tanh mưa máu ở Thiên Cơ đại lục.
Lời kế tiếp của thân vệ càng làm cho đại thần cùng với thiên kiêu cảm thấy kinh ngạc, ngưng trọng.
"Nhị hoàng nữ điện hạ đưa tới một đoạn Huyền Băng Linh Tê Trúc!"
Trọng bảo như thế, hơn nữa còn là do Đế nữ đưa tới.
Phải biết rằng Nhị hoàng nữ mặc dù không quan tâm hoàng quyền nhưng thiên phú, thực lực và nội tình rất thâm hậu, nếu như nàng muốn tranh ngôi vị hoàng đế, cho dù là Cửu hoàng tử cũng không tranh nổi.
Thiên tử cũng từng nói, nếu Đế nữ muốn vị trí của hắn, hắn có thể thoái vị bất cứ lúc nào.
Có thể thấy được địa vị đặc thù của Nhị hoàng nữ ở Cửu Long thần triều.
Sắc mặt Tam hoàng tử và Ngũ hoàng tử trầm xuống, mặc dù biết Nhị hoàng tỷ rất chiếu cố lão Cửu, nhưng cũng chưa bao giờ gióng trống khua chiêng ủng hộ trước mặt mọi người như thế này.
Trong lúc nhất thời, có không ít đại thần và thiên kiêu vốn không nghĩ tới chuyện đứng thành hàng đứng dậy chuẩn bị hiến lễ...
Phong Diệp thấy cảnh này cũng không khỏi thán phục nói: "Đáng tiếc ta không phải người tu luyện thuộc tính băng, thủ bút này quá lớn nha."
Diệp Thu Bạch đột nhiên nghĩ tới Mộ Tử Tình.
Còn chưa kịp nghĩ nhiều liền bị Mục Phù Sinh bên cạnh cắt ngang:
"Đại sư huynh, ngươi ngàn vạn lần đừng đánh chủ ý tới Huyền Băng Linh Tê Trúc, coi như ta van cầu ngươi.
Diệp Thu Bạch: "......"
Còn chưa đứng vững gót chân ở Thiên Cơ đại lục, trong Hỗn Linh học viện đã có một nhị trưởng lão như hổ rình mồi.
Lại liên lụy vào chuyện phức tạp của hoàng thất......
...
Mời đón đọc chương mới nhất tại Truyện YY
...
Mục Phù Sinh sắp phát điên rồi......
Phân đoạn hiến lễ kéo dài trọn vẹn một canh giờ mới kết thúc.
Giờ phút này, Ngũ hoàng tử đột nhiên cười nói: "Chỉ uống rượu không thì không thú vị lắm, phải cho vài người trợ hứng thôi."
Mọi người vừa nghe liền hiểu, Ngũ hoàng tử và Tam hoàng tử muốn xuất chiêu.
Nếu đã tới yến hội của Cửu hoàng tử, bọn họ không thể không làm gì cả.
Bằng không việc này truyền ra ngoài, ít nhiều sẽ cho là Tam hoàng tử và Ngũ hoàng tử đã hết cách.
Cửu hoàng tử nhấp một ngụm rượu, biết rõ còn hỏi: "Ồ? Không biết Ngũ ca muốn làm gì?"
"Ỏ đây có nhiều thiên kiêu như vậy, sao không luận bàn một trận?"
"Đúng lúc cũng có thiên chi kiêu tử của Hỗn Linh học viện, để cho người ngoài nhìn thấy khí khái trẻ tuổi của Cửu Long thần triều ta xem như cũng là một giai thoại."
Cửu hoàng tử mỉm cườ nhìn phía đám người Mục Phù Sinh, nói: "Không biết ý các vị như thế nào?"
Diệp Thu Bạch, Thạch Sinh, Mục Phù Sinh và Phương Khung không có tiếp lời.
Phong Diệp và Tiểu Hắc ngược lại rất tích cực, trực tiếp gật đầu nói: "Có thể."
Ừm... Phản ứng của hai tên cuồng chiến đấu này thật sự không khiến người ta bất ngờ.
Thấy vậy liền có một nam tử cầm song phủ nhảy lên, đứng giữa sảnh, chắp tay nói:
"Thất Sát Thần Tông Lam Diệu, nguyện thử một lần."
Thất Sát Thần Tông là một tông môn có thực lực không yếu ở Cửu Long Thần Triều.
Lam Diệu là thiên kiêu Thất Sát Thần Tông, hiện giờ đã đạt tới nửa bước Tổ Cảnh.
Tất cả mọi người đặt ánh mắt trên người đám Phong Diệp.
Phong Diệp cười cười, nhìn về phía Tiểu Hắc nói: "Ngươi lên trước hay là ta lên trước?"
Thấy thế, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Trong nhóm đối phương chỉ có mình Phong Diệp nửa bước Tổ Cảnh, Tiểu Hắc kia chỉ mới Thần Đế cảnh trung kỳ, còn cần phải hỏi hắn có lên hay không sao?
Nếu để cho Tiểu Hắc lên sân, không phải tình huống nghiêng về một phía sao?
Tuy rằng chỉ là luận bàn nhưng cũng đại biểu cho mặt mũi tông môn mình.
Tiểu Hắc vốn muốn cho Phong Diệp lên trước nhưng lại nghe Lam Diệu cười lạnh nói:
"Thực lực của người này còn chưa đủ, không bằng vị cô nương này ra luận bàn với ta một trận?"
Tiểu Hắc hắn nói xong lại nhếch miệng cười, nói:
"Đã như vậy, vậy ta lên trước đi, vừa vặn mấy ngày nay cảm giác thực lực tịnh tiến không ít."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
1 Thảo luận