. . . .
Tiên giới, Tiên Đế cung.
Tiên Đế đang ngồi trước bàn cầm chén nhỏ uống rượu, sau đó thở ra một hơi, sắc mặt có chút hồng nhuận.
"Quả nhiên Lục Trường Sinh nói không sai, uống rượu phải bỏ qua tu vi, trở nên giống như phàm nhân. Bất quá nói đi cũng phải nói lại, rượu của hắn thật sự không tệ... Cũng sắp uống xong rồi, đến lúc đó lại đi tìm hắn lấy một chút?"
Bất quá nghĩ đến mình căn bản tìm không thấy người ta, không có nửa điểm dấu vết!
Tiên Đế không khỏi cảm thấy đau đầu.
Còn chưa có ai có thể làm cho hắn bó tay không biện pháp như Lục Trường Sinh.
Đột nhiên có một nam tử trung niên mỉm cười tiến vào.
"Còn chưa vào cửa đã ngửi thấy mùi rượu, đặc biệt tới tìm Tiên Đế bệ hạ xin một ly."
Tiên Đế nghe vậy không khỏi trợn trắng mắt, khoát tay nói:
"Tránh xa ta ra! Rượu này chỉ còn lại một chút, ta còn phải để dành tự mình nhâm nhi!"
Nam tử trung niên cười to:
"Rượu không phải nên uống cùng người khác, đàm luận phong hoa tuyết nguyệt, cười luận anh hùng thiên hạ mới thú vị sao?"
Tiên Đế chỉ chỉ mình, trừng mắt nói:
"Bổn đế thích uống rượu một mình, thích ngồi chậm rãi uống, không muốn thế sự làm đau đầu!"
Nam tử trung niên thấy không lừa được rượu liền im lặng, chỉ có thể dùng ánh mắt đầy trông mong nhìn Tiên Đế, cẩn thận từng li từng tí nâng ly rượu lên nhấp một ngụm.
"Được rồi, lão gia hỏa ngươi không phải vì xin chén rượu mới tới đây chứ?"
Tiên Đế liếc mắt nhìn nam tử trung niên, thản nhiên hỏi:
"Phần Viêm Cốc đã xảy ra chuyện sao?"
Đúng vậy, nam nhân tự nhiên là cốc chủ Phần Viêm cốc.
Từ sau khi tạo quan hệ tốt với Lục Trường Sinh.
Cốc chủ Phần Viêm Cốc cũng dần dần tiếp xúc gần với Tiên Đế Cung.
Địa vị của Phần Viêm Cốc cũng nhờ Tiên Đế cung mà nước lên thuyền lên.
Cốc chủ cười nói:
"Quả nhiên cái gì cũng không gạt được Tiên Đế bệ hạ."
Nói tới đây, thần sắc Cốc chủ trở nên trầm trọng, nói:
"Lại tra được một tông môn là ám kỳ do Tà Ma Vực an bài."
Tiên Đế nhíu mày, đặt chén rượu trong tay xuống, sắc hồng trên mặt cũng theo đó tiêu tán.
"Ai?"
"Thế lực nhị lưu, Thương Lan Tông."
Tiên Đế nhíu mày.
"Không nghĩ tới Thương Lan tông cũng là ám kỳ của Tà Ma Vực.
Xem ra Tiên giới đã bị Tà Ma Vực thẩm thấu rất sâu."
"Thương Lan Tông là thế lực nhị lưu hàng đầu, cũng có chút tiếng nói ở Tiên giới."
Cốc chủ gật đầu, trầm giọng nói:
"Ta nghĩ Tiên Đế bệ hạ phải gia tăng cường độ tìm kiếm, ta nghĩ ám kỳ chân chính khổng lồ còn chưa nổi lên mặt nước."
Thế lực của Tà Ma Vực khổng lồ như thế.
Tiên Đế cũng không dám coi thường.
Vì thế gật đầu nói:
"Ta đã biết, sẽ nhanh chóng an bài."
Sau đó sắc mặt trở nên trịnh trọng nhìn về phía Cốc chủ, nghiêm túc nói:
"Sự tình liên quan đến an nguy của Tiên giới, phiền cốc chủ tiếp tục điều tra manh mối."
"Đây là chuyện tất nhiên. "
Cốc chủ vội nói:
"Sự tình đã nói xong, ta đi trước."
Tiên Đế gật đầu.
Khi sắp đi ra cửa lớn Tiên Đế cung, cốc chủ đột nhiên quay đầu lại nói: "Ta vẫn cảm thấy rượu cần chia sẻ..."
Tiên Đế nhíu mày, vẻ mặt đau lòng ném ra một bình rượu nhỏ.
"Cầm lấy cút đi!"
"Được!"
Lúc này cốc chủ mới tràn đầy vui mừng rời đi.
Đợi cốc chủ rời đi, Tiên Đế thu hồi bình rượu nhìn về phía bầu trời bên ngoài một lúc lâu mới thở dài.
"Xem ra phải đi gặp sư tôn rồi...... Đây coi như đã tới lúc bất đắc dĩ đi?"
Nếu mà chờ đến khi Tà Ma Vực ngóc đầu trở lại, phát động toàn bộ ám kỳ thời thì không còn kịp nữa rồi.
Nghĩ tới đây, bóng dáng Tiên Đế liền biến mất tại chỗ.
Trong Tiên Đế cung không còn mùi rượu......
......
Tiên Duyên Thông Thiên Sơn là nơi mà toàn bộ người Tiên giới đều hướng tới.
Chỉ cần có tư cách tiến vào bên trong liền có thể đạt được Tiên duyên ấn ký gia trì khí vận huyền diệu khó giải thích, đạt được tu vi kinh thế!
Nhưng mà không ai khác biết mặt sau Tiên Duyên Thông Thiên Sơn có một cái cửa động không dễ phát hiện.
Cửa động được một kết giới, ẩn giấu tất cả khí tức.
Tiên Đế đi tới cửa động, khom người cung kính nói:
"Đệ tử Bạch Tiên Duyên bái kiến sư tôn!"
Cũng không có chờ bao lâu, một giọng nói từ bên trong truyền ra:
"Vào đi..."
Kết giới mở ra.
Tiên Đế tiến vào bên trong.
Sau khi xuyên qua một thông đạo dài thì đến một động thiên khác.
Một thiên địa xanh biếc hiện ra trước mắt Tiên Đế.
Gió nhẹ thổi qua thảo nguyên xanh xanh, không có một thân cây nào che khuất tầm nhìn.
Giống như biển rộng sóng xanh vô biên vô hạn.
Mà trên thảo nguyên lại có ba căn nhà gỗ.
Tiên Đế cũng không có thưởng thức cảnh quan làm người ta vui vẻ này, hắn đi về phía ba căn nhà gỗ.
Sau đó quỳ một gối trên cỏ, nói:
"Đệ tử bất hiếu, quấy rầy các vị sư tôn thanh tu."
"Đứng lên đi."
Có một giọng nói già nua mạnh mẽ từ nhà gỗ ở giữa truyền đến.
Mặc dù già nua nhưng lại có lực.
"Nói đi, rốt cuộc là vì chuyện gì mà tới đây."
Từ trong căn nhà gỗ bên trái có một giọng nữ bất mãn truyền tới.
"Bây giờ là thời khắc bất đắc dĩ sao? Phải tới quấy rầy chúng ta bế quan?"
Bạch Tiên Duyên vừa định nói gì đó.
Lại nghe một giọng nói bình thản từ nhà gỗ bên phải truyền đến.
"Như thế nào, chuyện tìm dư nghiệt Tà Ma Vực Tiên Đế bệ hạ ngươi cũng không làm được sao? Còn cần ba lão hủ ra tay?"
Nghe ba người răn dạy, Tiên Đế không dám bất mãn.
Dù sao ba vị này đều là sư tôn của hắn......
Cũng là nhân vật thời thượng cổ danh chấn toàn bộ Tiên giới.
Là tồn tại đỉnh phong Tiên giới thật sự.
"Bẩm ba vị sư tôn, trải qua điều tra ta phát hiện ám kỳ của Tà Ma Vực bố trí sâu hơn nhiều so với tưởng tượng của chúng ta, cường đại hơn nhiều.
Cho nên..."
Chịu uy áp vô hình, Tiên Đế đã toát mồ hôi lạnh.
"Hừ, Tà Ma Vực nếu thật sự đơn giản như ngươi tưởng tượng làm sao có thể để cho truyền thừa Phàm nhân giới cực thịnh cực lúc ấy suy tàn, thậm chí còn uy hiếp đến đám ngụy quân tử Thần giới kia?"
Sắc mặt Tiên Đế hơi ngưng trọng.
Hắn đã không chỉ một lần nghe sư tôn bọn họ nói Thần giới là một đám ngụy quân tử.
"Tóm lại, dư nghiệt của Tà Ma Vực cần ngươi tự mình đi tìm."
Lão nhân trong nhà gỗ bên phải nói:
"Hiện tại ba người chúng ta không thể xuất thủ, sẽ rút dây động rừng."
"Một khi ra tay sẽ khiến Tà Ma Vực nhận được tin tức, ngươi có hiểu không?"
Tiên Đế lập tức cả kinh, vội vàng nói:
"Là đệ tử nghĩ không chu toàn!"
Ba người sư tôn hiện tại đang ẩn núp, nếu như xuất thủ liền bại lộ.
Ẩn núp trong bóng tối có thể làm nhiều chuyện hơn so với ngoài sáng.
"Bất quá, ngươi có thể để cho Tiểu Hàn ra ngoài cùng ngươi."
Đột nhiên một nữ nhân tuyệt mỹ mặt không cảm xúc xuất hiện phía trước Tiên Đế.
Tiên Đế kinh hỉ nói: "Đa tạ ba vị sư tôn!"
Lập tức đứng dậy, nhìn về phía Tiểu Hàn chắp tay nói:
"Hàn tiền bối, xin nhờ ngươi."
Tiểu Hàn mặt không cảm xúc, gật đầu.
"Được rồi, đi thôi."
"Thời gian này chúng ta sẽ chạy nước rút, nợ ba người chúng ta nợ Phàm Nhân giới lúc ấy cần phải trả rồi!"
Tiên Đế ngưng trọng gật đầu.
Sau đó cùng Tiểu Hàn rời đi.
"Lần này ba người chúng ta liền tạo thành đạo phòng tuyến thứ nhất đi......"
Giới thiệu truyện:
Bắt Đầu Từ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
1 Thảo luận