Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đệ Tử Của Ta Tất Cả Đều Là Đại Đế

Chương 1065: Chém rụng một cánh tay

Ngày cập nhật : 2025-09-17 10:46:01
. . . .
Mộ Tử Tình và Tưởng Thanh Loan nhíu mày.
Chỉ thấy Tưởng Thanh Loan tiến lên một bước chắn trước mặt Mộ Tử Tình, nói:
"Âm Dương Huyền Minh Tông, Trương Thư Minh?"
Âm Dương Huyền Minh tông ở một tinh vực cách Cực Hàn tinh vực cũng không xa.
Huống hồ Tưởng Thanh Loan cũng từng gặp qua một số người trong đó.
Nghe đồ Âm Dương Huyền Minh tông có thiên ti vạn lũ quan hệ với Âm Dương Thần tông.
Âm Dương Huyền Minh Tông cũng kéo da hổ Âm Dương Thần Tông để cho thế lực của mình nhanh chóng phát triển.
Đồng thời Âm Dương Huyền Minh Tông đúng như tên gọi, chú trọng âm dương song tu.
Chỉ là Âm Dương Huyền Minh tông không giống những tà phái kia chỉ chú trọng cướp đoạt tinh khí xử nữ của nữ tử.
Phương pháp song tu bọn họ có thể bổ sung cho nhau, nam nữ cùng nâng cao cảnh giới.
Ánh mắt Trương Thư Minh nóng bỏng quét qua thân thể Mộ Tử Tình cùng Tưởng Thanh Loan, tựa hồ đang thưởng thức.
Nhưng vừa thưởng thức lại vừa ẩn giấu sự tham lam thật sâu trong đáy mắt.
"Mai lan thu cúc, mỗi người một vẻ. "
Trương Thư Minh không chút keo kiệt khen ngợi:
"Thánh nữ cùng Thanh Loan tiên tử vẫn rực rỡ chói mắt như vậy."
"Cách thời điểm Giám Sát Thánh Điện hạ chiếu vẫn còn chút thời gian, không bằng chúng ta cùng đi uống một chén rượu?"
Không chỉ Trương Thư Minh, những đệ tử phía sau hắn cũng không nhìn mấy người Diệp Thu Bạch, Mục Phù Sinh và Phương Khung.
Bọn hắn cũng không có cố ý, đây là hành vi tiềm thức rồi.
Điều này thể hiện rõ sự cao ngạo của Âm Dương Huyền Minh tông đã thấm vào cốt tủy.
Lúc này Diệp Thu Bạch tiến lên giữ chặt tay Mộ Tử Tình, thản nhiên nói:
"Ta nghĩ Tử Tình không có hứng thú đâu."
Tưởng Thanh Loan đột nhiên quay đầu trừng mắt.
Sao hả, ý ngươi là ta có hứng thú?
Nói tiếng người có được hay không!
Lúc này Trương Thư Minh mới nhận ra sự tồn tại của Diệp Thu Bạch, cũng mỉm cười, buông tay nói:
"Chim tốt chọn cành mà đậu, ta nghĩ sau khi Thánh nữ các hạ giao lưu sâu sắc cùng ta, sẽ đưa ra lựa chọn chính xác."
Khuôn mặt Mộ Tử Tình nháy mắt đỏ lên, chẳng qua không phải vì ngượng ngùng mà là vì tức giận.
Không thể không nói Âm Dương Huyền Minh tông quá sỗ sàng với nữ nhân.
Đột nhiên Trương Thư Minh nhíu mày, lui một bước.
Ở vị trí hắn vừa đứng có một đạo hàn mang lạnh thấu xương xẹt qua.
Nếu như hắn không kịp lui về sau chỉ sợ đã đầu một nơi, thân một nẻo.
Trương Thư Minh lạnh lùng nhìn Diệp Thu Bạch cầm Ngân Long kiếm, sắc mặt âm tình bất định, lập tức cười nói:
"Xem ra vẫn có chút thực lực."
"Bất quá nếu đã ra tay, không có phân thắng bại thì không cách nào kết thúc."
"Như vậy chúng ta liền đặt cược đi, ngươi thấy như thế nào?"
Diệp Thu Bạch lạnh nhạt cười:
"Ngươi muốn ta dùng Tử Tình đánh cược?
Không đợi Trương Thư Minh gật đầu, Diệp Thu Bạch đã trầm giọng nói:
"Nàng không phải là công cụ để đặt cược, huống hồ ngươi cũng không thắng được ta."
Trương Thư Minh nghe vậy bật cười, điên cuồng cười to.
"Một tên Thần Vương cảnh nho nhỏ mà có thể mặt không đổi sắc nói ra những lời này, thật sự phải nhìn ngươi bằng con mắt khác."
Dứt lời Trương Thư Minh bộc phát khí tức Thần Hoàng cảnh sơ kỳ.
Diệp Thu Bạch thấy thế, khẽ cười một tiếng:
"Còn không bằng tên Băng Thần Điện kia. . ."
Tuy rằng cảnh giới giống nhau nhưng Trương Thư Minh lại không có huyết mạch cường đại như Trần Dục Ninh.
Thực lực của hai người chênh lệch không ít.
"Ngươi nói cái gì?"
Diệp Thu Bạch cũng không trả lời câu hỏi của Trương Thư Minh mà rút kiếm chém.
Trương Thư Minh không cam lòng yếu thế, hắn không hiểu vì sao một tên kiếm tu Thần Vương cảnh trung kỳ lại can đảm chủ động công kích.
Hắn cắn răn nghênh đón công kích của Diệp Thu Bạch.
Trong lúc nhất thời có hai cỗ khí tức bùng nổ.
Ánh mắt các thiên kiêu xung quanh đều bị hấp dẫn.
Trương Thư Minh ở Âm Dương Huyền Minh Tông có quan hệ với Âm Dương Thần Tông nên cũng khá nổi danh.
"A? Trương Thư Minh đang đánh nhau với ai, chưa từng thấy qua."
"Bất quá, tên kiếm kia tu Thần Vương cảnh kia có lá gan rất lớn."
"Ha ha, hẳn là Trương Thư Minh coi trọng nữ tử kia, kiếm tu này lại là đạo lữ của người ta, bất đắc dĩ chỉ có thể ra tay."
"Vậy thì thảm rồi, Trương Thư Minh cũng không phải là một người thích nương tay, huống hồ là ra tay với một nam tử. . ."
Khóe miệng Trương Thư Minh nhếch lên, lòng bàn tay phóng ra từng luồng huyền minh hàn khí như lưỡi rắn.
Thân hình hắn hơi nghiêng sang một bên, Ngân Long Kiếm vốn công kích lồng ngực của hắn bỗng đâm về phía bả vai, không đủ gây nhiều thương tổn.
Nếu Diệp Thu Bạch lựa chọn tấn công, Trương Thư Minh sẽ bị thương không nặng.
Còn Diệp Thu Bạch sẽ bị hắn đánh trúng đan điền, khiến đan điền vỡ nát!
Không thể không thừa nhận Trương Thư Minh là một cường giả có kinh nghiệm thực chiến cực kỳ lão luyện.
Dùng cái giá nhỏ nhất để nhanh chóng kết thúc đối thủ!
Bất quá mấy người Tưởng Thanh Loan phía sau lại không hề có chút lo lắng nào, thoải mái xem chiến.
Ngay cả thiên kiêu như Trần Dục Ninh cũng không phải đối thủ, Trương Thư Minh tự nhiên không đáng xem rồi.
Diệp Thu Bạch thấy vậy, sắc mặt không có biến hóa, từng luồng kiếm ý đột nhiên dâng trào!
Kiếm vực nháy mắt hình thành.
Không chỉ có bả vai Trương Thư Minh, ngay cả lòng bàn tay của hắn cũng bị kiếm khí xuyên thủng.
Diệp Thu Bạch quát một tiếng.
"Kiếm thứ tư, Phá ma!"
Vừa dứt lời thì Ngân Long kiếm cùng với thanh kiếm ngưng tụ từ kiếm ý đồng thời xoay chuyển!
Một cỗ kiếm ý sắc bén từ trong thân kiếm bộc phát!
Trương Thư Minh kêu thảm một tiếng, cả cánh tay trái và cổ tay phải đều bị Diệp Thu Bạch chém rụng.
Mặt vết thương trơn nhẵn như mặt gương.
Chỉ thấy bàn tay Diệp Thu Bạch khẽ run giũ hết máu tươi Ngân Long kiếm.
Nhìn Trương Thư Minh đang trợn mắt cảm thấy không thể tưởng tượng nổi mà thản nhiên nói:
"Chém một tay của ngươi xem như cho ngươi một bài học."
Sắc mặt Trương Thư Minh trở nên vô cùng khó coi.
Tuy rằng có biện pháp để cánh tay mọc ra trở lại nhưng mà lần này mất mặt!
Mọi người cũng phản ứng lại sau phút chốc kinh hãi.
"Kiếm Thần chi cảnh. . . Kiếm Thần chi cảnh dưới năm mươi tuổi?!"
Trách không được hắn có dũng khí khiêu chiến Trương Thư Minh, thì ra là không có sợ.
"Bất quá người này từ đâu tới, còn trẻ như vậy mà đột phá tới Kiếm Thần chi cảnh, vượt qua ký lục của Hỗn Nguyên Kiếm Chủ đi?"
Nhưng mà không đợi bọn họ phỏng đoán thêm.
Có một lão giả từ trong đại điện đi ra, sau đó đi tới trước mặt Trương Thư Minh xem xét thương thế.
Sau đó hắn nhìn về phía Diệp Thu Bạch, sắc mặt âm trầm nói:
"Âm Dương Huyền Minh tông ta khi nào cần người ngoài đến giáo huấn?"
Lão giả bộc phát khí tức nửa bước Thần Chủ cảnh hướng tới Diệp Thu Bạch mà trấn áp.
Dù sao thiên kiêu của Âm Dương Huyền Minh Tông bị thương, hắn thân là Thái thượng trưởng lão phải ra tay bảo vệ.
Mục Phù Sinh nhíu mày, vừa định bại lộ thực lực của mình thì có một giọng nói quen thuộc từ phía sau truyền đến.
"Từ khi nào mà đại sư huynh cần các ngươi quản giáo?"

Bình Luận

1 Thảo luận