Nghe được lời Ma Kỷ nói, Lục Trường Sinh khoát tay nói:
"Ta sẽ không ra tay.”
Ma Kỷ nghe vậy vui vẻ.
"Đương nhiên nếu như hắn thật sự bị ngươi đánh chết, ta làm sư tôn vẫn là không thể thờ ơ, đây là nhân chi thường tình, ngươi có thể lý giải đi?"
Nhìn vẻ mặt vô tội của Lục Trường Sinh, nếu như không phải không đủ thực lực thì Ma Kỷ đã tát một cái rồi.
Đây không phải là nói nhảm sao?
Tiểu Hắc lắc lắc tay, nhếch miệng cười nói:
"Sư tôn, ngươi không cần xuất thủ, chỉ cần nhân tố bên ngoài bị giải quyết hết, chuyện thu hồi Ma Vương Vực do ta làm, bằng không cũng không có tư cách làm đệ tử của ngươi."
Lục Trường Sinh trợn trắng mắt nói:
"Rất tự tin, bao giờ học nấu cơm mà tự tin thế này mới tốt."
Nghe xong, sắc mặt Tiểu Hắc còn chưa kịp biến hóa thì sắc mặt Diệp Thu Bạch, Hồng Anh, Ninh Trần Tâm Thạch Sinh, Mục Phù Sinh và Mộc Uyển Nhi đã biến hóa!
Chỉ có Phương Khung mơ hồ hỏi:
"Sao vậy, Tiểu Hắc sư huynh nấu cơm thật sự hỏng bét như vậy?”
Mộc Uyển Nhi vỗ vỗ bả vai Phương Khung, trầm trọng nói:
"Tạm được, đến lúc đó Phương sư đệ ngươi nếm thử sẽ biết.”
Nếm thử liền ngất nha!
Phương Khung còn vò đầu cười, không cho là đúng nói:
"Chỉ là một bữa cơm mà thôi, có thể hỏng đến đâu chứ?”
Hai mắt Diệp Thu Bạch và Hồng Anh sáng ngời, đều giơ ngón tay cái với Phương Khung, cảm động nói: "Anh hùng đi tốt!"
Phương Khung: ???
Lúc này Tiểu Hắc nhanh chóng vọt về phía Ma Kỷ.
Ma Thần giáp bao trùm toàn thân, Vạn Cổ Ma Thể triển khai.
Huyết mạch chi lực vờn quanh, tung một quyền vào mặt Ma Kỷ!
Huyết mạch chi lực áp chế làm cho Ma Kỷ cảm thấy thân thể của mình nặng nề, mắt nhìn thấy Tiểu Hắc đã tới gần rồi, hắn cũng không quản được nhiều như vậy, rống to một tiếng nghênh đón!
"Lúc trước ta chỉ thân ngoại hóa thân của ta, bây giờ bản thể tác chiến, để ta xem thực lực của ngươi mạnh đến mức nào!"
Quyết đấu giữa thể tu thông thường là quyền đối quyền.
Nắm tay của Ma Kỷ và Tiểu Hắc va chạm vào nhau.
Một tiếng nổ vang từ vị trí va chạm truyền ra.
Sắc mặt Ma Kỷ thay đổi, hắn cảm giác được lực lượng của Tiểu Hắc giống như mãnh hổ lan khắp toàn thân hắn.
Hoàn toàn áp đảo!
Hắn căn bản không có khả năng chống lại!
Chỉ vừa mới va chạm mà thân thể Ma Kỷ tựa như đạn pháo bay ngược!
Tiểu Hắc nhếch miệng cười, thân thể không dừng lại mà tiếp tục đuổi theo Ma Kỷ.
“Tu luyện lâu như vậy, xem ra ngươi vẫn là không có tiến bộ, không thể để cho ta tận hứng một trận sao?"
Thân thể Ma Kỷ mạnh mẽ dừng lại giữa không trung, nhưng khoảnh khắc hắn dừng lại Tiểu Hắc đã xuất hiện trước mặt hắn, hắn vội vàng tung ra một quyền.
Nghênh đón là một tay Tiểu Hắc cầm nắm đấm của Ma Kỷ, sau đó tay còn lại như mưa rền gió dữ tung ra từng quyền nối tiếp đập vào ngực!
Ma Kỷ phun máu tươi, muốn bay ngược về phía sau nhưng tay đã bị Tiểu Hắc giữ chặt, hắn giống như quả cầu đàn hồi bị Tiểu Hắc đánh tới đánh lui!
Ngay cả cánh tay bị Tiểu Hắc nắm cũng phát ra tiếng xương đứt gãy!
Người Ma Vương Vực nhìn một màn này, có người sắc mặt khó coi, có người sắc mặt phức tạp, cũng có không ít người kích động!
Ma Kỷ ở trước mặt Tiểu Hắc giống như một món đồ chơi vậy!
Mặc dù là cùng cảnh giới nhưng thực lực không cùng một cấp độ.
Hoàn toàn bị nghiền ép!
Thấy cảnh này, Lục Trường Sinh cũng không khỏi âm thầm phun nhổ.
Sao ta lại nói ra những lời vừa rồi?
Gì mà làm sư tôn không thể thờ ơ...
Đột nhiên ma khí trong cơ thể Ma Kỷ bộc phát!
Hắn hét một tiếng, một cỗ khí lãng bạo dũng đẩy Tiểu Hắc ra, cánh tay trái của Ma Kỷ đứt lìa, miệng đầy máu thở hổn hển nhìn chằm chằm Tiểu Hắc.
“Làm sao vậy? Ngồi ở vị trí của ta nhiều năm, chẳng lẽ chỉ có chút thực lực thế này?"
Tiểu Hắc lạnh lùng nhìn Ma Kỷ, nói:
"Nếu là như vậy thì ngươi thật sự không có tư cách thống lĩnh Ma Vương Vực.”
Ma Kỷ lớn tiếng rống giận giận: "Biến thành cục diện như bây giờ còn không phải bởi vì năm đó ngươi chấp chính căn bản không cho ta cơ hội xuất đầu sao?"
"Nếu như lúc ấy ngươi cho ta thêm một chút quyền lực, ta sẽ liên hợp thế lực bên ngoài mà phản bội ngươi?"
Nghe Ma Kỷ phát tiết, Tiểu Hắc lại thờ ơ, lãnh đạm nói:
"Xem ra ngươi còn chưa phát hiện ra vấn đề của mình.”
“Vấn đề?"
Ma Kỷ cười to:" Ta có vấn đề gì?”
“Đối nội cường thế vô tình, đối ngoại nhu nhược hèn nhát.”
“Đây là vấn đề lớn nhất của ngươi."
Tiểu Hắc quát lớn.
Ma Kỷ ngây ngẩn.
Cao tầng Ma Vương vực chung quanh cũng không kìm lòng được gật đầu.
Sau khi Ma Kỷ thượng vị tuyên bố từng lệnh cấm nghiêm khắc đến cực hạn, nhưng lúc đối ngoại lại vô cùng nhu nhược.
Tiểu Hắc tiếp tục nói:
"Lúc ấy ta còn muốn cho ngươi cơ hội, nhưng có lần nào ngươi nắm lấy đâu?”
"Ma Vương Vực thiên tính cứng rắn, không khuất phục người khác, cho dù đối mặt với cường địch cũng không khuất phục lùi bước, phải vượt khó tiến lên, nhưng mà ngươi đã làm cái gì?"
Sắc mặt Ma Kỷ khó coi: "Không có đủ thực lực, chẳng lẽ không nên khuất phục?”
Có đôi khi chỉ cần cúi đầu một lần sẽ không thể ngẩng lên nữa.
Ma Kỷ ngây ra.
“Bất quá cho dù hiện tại ngươi biết thì cũng đã không còn cơ hội."
Tiểu Hắc nói xong nắm lấy Cửu Thiên Ma Kích.
Khí tức của Tiểu Hắc tăng thêm một phần khi cầm Cửu Thiên Ma Kích.
Hư ảnh Ma thần khổng lồ phía sau nhìn Ma Kỷ giống như nhìn một con kiến.
Không cho Ma Kỷ cơ hội nói chuyện, Tiểu Hắc lại phóng tới.
Ma Kỷ nhìn thấy cảnh này mà hoảng hốt vội vàng lui về phía sau!
Hắn vốn không phải là đối thủ của Tiểu Hắc, bây giờ khí tức Tiểu Hắc cường thịnh hơn nữa hắn làm sao có thể chống đỡ?
“Không có chìa khóa, làm sao ngươi cứu được...?"
Thế nhưng còn chưa nói xong thì Cửu Thiên Ma Kích đã xuyên qua ngực hắn.
Ma Kỷ sững sờ nhìn Tiểu Hắc trước mặt, đồng tử bắt đầu tan rã.
Chỉ nghe Tiểu Hắc cười lạnh nói:
"Với thực lực sư tôn ta còn cần chìa khóa sao?”
Nghe xong những lời này.
Khí tức sinh mệnh của Ma Kỷ hoàn toàn tiêu tán.
Thân thể vô lực rủ xuống.
Lúc này Tiểu Hắc vung trường kích trong tay, sắc mặt lạnh lùng nhìn về phía đám người Ma Vương Vực phía dưới.
Cho đến khi Thương Ẩn cùng tộc trưởng Mễ Tạp Nhĩ đồng thời quỳ xuống đất lớn tiếng hô:
"Tham kiến Ma Chủ!
Lúc này mới có người kịp thời phản ứng quỳ xuống đồng thời hô lớn:
"Tham kiến Ma Chủ!"
Trong đó bao gồm Nhạc Tuần, Ma Đằng và một đám thống lĩnh cùng với cao tầng Ma Vương Vực.
Cách mấy vạn năm, Tiểu Hắc trùng tu cuối cùng lấy lại vị trí Ma Chủ!
Chỉ là hiện tại Tiểu Hắc còn không có tâm tư xử lý cục diện rối rắm, hắn tới tới trước mặt Lục Trường Sinh, khom người nói:
"Kính xin sư tôn ra tay cứu muội muội của ta!"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
1 Thảo luận