. . . .
Ở Thiên Tấn Thương Hội.
Tử Y đang vừa lật xem tình báo, vừa nói:
"Dựa theo quyền hạn của các ngươi ở Thiên Tấn Thương Hội này, chúng ta có thể cho các ngươi mọi tình báo."
"Chỉ là có duy nhất tình báo về Côn Luân Khư cùng với chỗ sâu trong Vô tận hải vực, ngay cả Thiên Tấn Thương Hội cũng không có được bao nhiêu."
"Có thể nói là gần như không có."
Thạch Sinh ở bên cạnh cảm thấy khó hiểu hỏi:
"Với thực lực của Thiên Tấn Thương Hội cũng không cách nào tiến vào trong đó sao?"
Dù sao Thiên Tấn Thương Hội cũng là thế lực từ giới vực vĩ độ cao.
Hình như là không có địa phương nào ở giới vực trung vĩ độ mà thương hội không thể duỗi tay tới.
Tử Y nghe xong, sắc mặt trở nên ngưng trọng nói:
"Chuyện này ta cũng không rõ ràng lắm, chỉ là tổng bộ từng phân phó, địa phương khác có thể sưu tầm tình báo nhưng chỉ có chỗ sâu trong Vô tận hải vực là không thể để người chúng ta đặt chân vào."
Nghe được lời Tử Y nói.
Mấy người Diệp Thu Bạch liếc mắt nhìn nhau.
Xem ra.
Chỗ sâu trong Vô tận hải vực cũng không đơn giản.
Chư thần hoàng hôn, Côn Luân Khư.
Có lẽ Vô tận hải vực này là một chiến trường viễn cổ, cất giấu rất nhiều bí mật, dù tính là Thiên Tấn Thương Hội cũng không cách nào tìm.
Nghe được nơi này.
Thạch Sinh cười nói:
"Đa tạ Tử Y cô nương, chúng ta đây liền đi trước."
Mới vừa nói xong.
Mục Phù Sinh liền lập tức nói:
"Ai ai ai, đi cái gì mà đi?
Muốn đi cũng là chúng ta đi, chúng ta còn phải tu luyện, Thạch Sinh sư huynh ngươi tạm thời nghỉ ngơi một chút, tu luyện một thời gian dài như vậy, cũng phải thả lỏng nha."
Ngay sau đó nhìn về phía Tử Y.
"Tử Y cô nương, ngươi nói đúng không?"
Tử Y hơi sửng sốt, ngay sau đó không khỏi che miệng cười khẽ:
"Là đạo lý này, thả lỏng một chút ngược lại càng dễ dàng đột phá hơn."
Mục Phù Sinh lập tức phụ họa nói:
"Đúng không, cho nên sư huynh ngươi liền ở chỗ này nghỉ ngơi, chúng ta đi trước."
Ngay sau đó Mục Phù Sinh cùng mấy người Diệp Thu Bạch Hồng Anh cùng rời khỏi nơi này.
Chỉ để lại Thạch Sinh ngơ ngác.
Sao mà tu luyện một thời gian cần nghỉ ngơi chứ?
Còn có kiểu nói này sao?
Tử Y thì lại nhìn về phía Thạch Sinh đang không biết làm sao, không khỏi cười một tiếng, nói:
"Như vậy đi, ta mang ngươi dạo thương hội một vòng, xem có muốn mua gì không, ta có thể làm chủ đưa cho ngươi một kiện."
Thạch Sinh: ". . . . . ."
Như thế nào cảm giác có gì đó không thích hợp đây?
. . . . . .
Ở giới vực vĩ độ cao.
Lại bảy ngày trôi qua.
Các thế lực cấp Thần Chủ đang âm thầm tìm kiếm manh mối về Không gian chi tâm.
Còn đang tìm kiếm nguyên nhân Hạo Thiên Thần Chủ đột phá.
Nhưng mà điểm khả nghi duy nhất, có khả năng nhất chính là thời điểm tổ chức Hạo Thiên yến.
Nhưng mà ở các thế lực tham gia Hạo Thiên yến, cường đại nhất cũng chỉ là thế lực nhất lưu mà thôi?
Sao có thể trợ giúp cường giả cấp bậc như Hạo Thiên Thần Chủ chứ?
Chỉ là thế lực cấp Thần Chủ là thế lực mạnh nhất ở giới vực vĩ độ cao.
Tất nhiên vẫn có những người có đầu óc siêu tuyệt.
Bọn họ nhanh chóng phát hiện ra ở thời điểm tổ chức Hạo Thiên yến.
Có một phương thế lực không biết tên đã phát sih xung đột cùng với Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện.
Sau đó tiến vào Hạo Thiên thần vực còn đánh chết mấy tên trưởng lão và đệ tử của tông chủ Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện.
Tiếp sau nữa chính là Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện bị huỷ diệt.
Nếu mấy chuyện này mà không có một chút liên hệ nào.
Vậy thì quá mức kỳ quái.
Chẳng qua bọn họ dựa theo hơi thở mà Hoàng Thiên, Lục Trường Sinh cùng với Liễu Tự Như bộc phát lúc ra tay và tìm hơi thở còn sót lại ở Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện.
Nhưng lại không hề phát hiện gì cả!
Giống như tất cả hơi thở đều bị hủy diệt hết rồi. . . . . .
Tuy rằng không phát hiện được manh mối nhưng mà đã có thế lực cấp Thần Chủ tập trung ánh mắt vào Lục Trường Sinh, Hoàng Thiên cùng với Liễu Tự Như.
Dù sao với thực lực mà Lục Trường Sinh cùng với Hoàng Thiên biểu hiện ở Hạo Thiên Yến.
Dựa theo suy đoán của bọn họ là đã áp chế cảnh giới. . . . . .
Chỉ có suy đoán này mới giải thích được mọi chuyện.
. . . . . .
Cùng lúc đó.
Ở Giám Sát Thánh Điện.
Là thế lực giám sát giới vực vĩ độ cao và giới vực trung vĩ độ.
Thực lực của Giám Sát Thánh Điện sẽ không yếu hơn thế lực cấp Thần Chủ, thậm chí ở một phương diện nào đó còn mạnh mẽ hơn vài phần.
Chỉ là Giám Sát Thánh Điện không tham dự tranh đấu.
"Có cần chú ý chuyện Không gian chi tâm một chút hay không?"
Giờ phút này, bên trong đại điện có một lão giả lên tiếng hỏi.
Một tên lão giả khác lắc đầu:
"Không cần, Không gian chi tâm đối với chúng ta cũng không có tác dụng lớn."
"Hơn nữa, một khi tham dự tranh đoạt thì Giám Sát Thánh Điện sẽ đánh vỡ lập trường trung lập."
Một người khác cũng tán thành nói:
"Không sai, huống hồ chuyện Vô tận hải vực quan trọng hơn, cần tiếp tục phái người đi xuống."
"Hiểu rõ."
. . . . . .
Vong Hồn Linh Cung.
Ở trong một căn phòng tối đen như mực không có nhiều linh khí.
Ngược lại nồng độ linh hồn chi lực lại cực kỳ cao.
Thậm chí còn có thể dùng mắt thường mà nhìn thấy.
Trong gian phòng to lớn và tối đen này có từng sợi linh hồn phiêu đãng.
Thỉnh thoảng còn có tiếng rít vang lên.
Phía trước là một vương tọa từ xương khô.
Trên vương tọa có một bóng người cao lớn, nửa thân thể ẩn nấp bên trong bóng tối.
Một giọng nam tử âm trầm truyền ra.
"Tra được hay chưa?"
Nếu Lục Trường Sinh mà ở đây, e là sẽ lập tức nhận ra chủ nhân của giọng nói này.
Chính là chủ nhân sau màn Tuyệt Hồn thành mà hắn đã gặp phải ở Vô tận hải vực.
Phía dưới vương tọa.
Một lão giả hai đầu gối quỳ gối trên mặt đất run rẩy nói:
"Bẩm Hồn Chủ, cũng không có phát hiện trong thời gian này Dao Trì Tiên Cung có qua lại với phương thế lực nào thế lực nào."
Dao Trì Tiên Cung cũng không thu nam đệ tử.
Cho nên Hồn Chủ cũng không có cho người lẻn vào Dao Trì Tiên Cung tìm kiếm manh mối về Lục Trường Sinh.
Nghe được lão giả nói.
Hồn Chủ nhíu nhíu mày.
Hình như cảm nhận được cảm xúc của Hồn Chủ dao động.
Linh hồn chung quanh càng phát ra tiếng rít mãnh liệt hơn.
Lão giả che kín hai lỗ tai, biểu tình thống khổ!
Nhưng dù cho hắn cho che kín hai lỗ tai thì tiếng rít vẫn thâm nhập vào sâu bên trong linh hồn, ăn mòn thần hồn!
Hồn Chủ cúi người xuống, tiếng nói trầm thấp giống như áp chế sát ý vô tận, gằn từng chữ một:
"Lại cho ngươi thêm một cơ hội, phải tìm được vị trí của người này cùng với tin tức về hắn, nếu như còn không có thu hoạch thì ta sẽ khiến cho thần hồn của ngươi vĩnh viễn phiêu đãng trong gian phòng này. . . . . ."
Nghe được Hồn Chủ nói.
Thân thể lão giả run lên, đồng tử bỗng nhiên co rụt lại, cảm thấy vô cùng sợ hãi!
Lập tức nện đầu xuống mặt đất, lớn tiếng bảo đảm:
"Ta nhất định sẽ tìm được vị trí của đối phương, xin Hồn Chủ chờ tin tức!"
Lúc này Hồn Chủ mới phất phất tay, nói:
"Đi xuống đi, thuận tiện gọi nhị trưởng lão tiến vào."
Lão giả như trút được gánh nặng rời khỏi phòng.
Đợi cho nhị trưởng lão tiến vào.
Hồn Chủ hỏi:
"Có manh mối về Không gian chi tâm sao?"
Nhị trưởng lão lắc đầu.
Hồn Chủ nhíu mày nói:
"Không gian chi tâm có tác dụng lớn đối với Vong Hồn Linh Cung chúng ta, cần phải tận lực bắt lấy, dù cho có thế lực cấp Thần Chủ âm thầm tranh đoạt cũng không thể thoái nhượng."
"Cho nên nhất định phải biết được tin tức trước nhất, không tiếc hết thảy mọi giá, hiểu rõ chưa?"
Nhị trưởng lão gật đầu.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
1 Thảo luận