. . . . . . . . . .
Chỉ cần Hoàng Tuyền tử khí bám vào người.
Cảnh giới không có sự chênh lệch quá lớn thì chức năng thân thể sẽ bị thấp đi nhiều!
Đối với một người luyện thể mà nói chính là một sự đả kích trí mạng!
Nhưng điều khiến Khâu Căn Ngân không rõ chính là vì sao một chiêu này lại mất đi hiệu quả trên người Tiểu Hắc đây chứ?
Hơi thở khiến cả bản thân hắn cũng muốn thần phục kia rốt cuộc là cái gì?
Làm sao mà cảm giác có chút quen thuộc?
Nhưng không đợi Khâu Căn Ngân tiếp tục nghĩ nhiều thì bản thân hắn đã hôn mê bất tỉnh.
Dưới sự áp chế của huyết mạch ma thần, bất kể là tâm cảnh, huyết mạch hay thân thể đều chịu đả kích khó có thể chống đỡ, Khâu Căn Ngân không hôn mê mới là lạ.
Bên kia.
Linh Tiên Cung Lâm Trí Nam nhìn cảnh tượng trước mắt, sắc mặt ngưng trọng:
"Sư huynh, đối mặt với người này, ngươi nắm chắc sẽ thủ thắng sao?"
Yêu Quý nhíu chặt mày.
Tuy rằng không muốn thừa nhận nhưng hắn vẫn lắc lắc đầu nói:
"Nếu như bị cận thân, chắc chắn không cách nào thủ thắng."
". . . . . . Ta cũng không nghĩ ra phương pháp có thể ngăn trở hắn tới gần . . . . ."
Lâm Trí Nam bất đắc dĩ cười khổ:
"Xem ra, lần này không chỉ có những thế lực lánh đời như chúng ta xuất thế. . . . . . Một ít tông môn cũng có thiên kiêu lớp lớp."
Giống như Diệp Thu Bạch.
Giống như Thánh Phù tông Mục Phù Sinh.
Ở các phương diện đều có thực lực và thiên phú kinh người!
Tô Lâm Độ đã vội vàng trở lại nơi đây.
Ngay cả hơi thở đều trở nên không ổn định.
Hiển nhiên sau khi dò hỏi quan hệ giữa ba người Diệp Thu Bạch Mục Phù Sinh cùng với Tiểu Hắc thì Tô Lâm Độ đã dùng toàn lực lên đường trở về.
Tô Mộ U nhìn qua sang hỏi.
"Thế nào?"
Chỉ thấy Tô Lâm Độ ngưng trọng nhìn về phía Tiểu Hắc như ma thần trên luận đạo đài, trầm giọng nói:
"Ba người họ bọn họ xuất thân từ một môn, chính là sư huynh đệ."
Đồng môn?
Trên gương mặt thanh nhã của Tô Mộ U xuất hiện vẻ kinh ngạc hiếm thấy.
Năng lực vượt biên tác chiến khủng bố và đạo cơ vững chắc, thiên phú kiếm đạo yêu nghiệt của Diệp Thu Bạch.
Mục Phù Sinh thì lại là thiên tài trên phương diện phù triện.
Tiểu Hắc thì có huyết mạch cực kỳ cường đại cùng với lực lượng thân thể mạnh mẽ!
Ba người là sư huynh đệ đồng môn.
Vậy sư tôn phía sau bọn họ rốt cuộc là ai?
Hình như nhận ra sự khó hiểu của Tô Mộ U.
Tô Lâm Độ giải thích:
"Thời gian quá ngắn nên chỉ có thể điều tra được nhiêu đây thôi, bọn họ xuất từ nơi nào, sư thừa là ai đều không có nghe ngóng được."
Tô Mộ U suy nghĩ một chút rồi lại lắc đầu nói:
"Không cần đi tìm hiểu nữa, có thể dạy dỗ ra mấy yêu nghiệt bực này tự nhiên là một vị đại năng tuyệt thế!"
"Tùy tiện tìm hiểu, e là sẽ khiến đối phương cảm thấy khó chịu, chỉ cần biết rằng mấy người Diệp Thu Bạch xuất thân từ một sư môn là được."
Nghe vậy, Tô Lâm Độ gật gật đầu.
"Vậy còn muốn mượn sức hay không?"
"Tất nhiên vẫn muốn mượn sức."
Tô Mộ U nhìn về phía Tiểu Hắc trên đài, trong mắt tràn ngập sự cơ trí.
"Tuy rằng không biết có thể mượn sức bọn họ hay không nhưng ít ra phải biểu lộ thái độ hữu hảo của chúng ta dành cho đối phương."
Có đôi khi, không nhất định phải mượn sức thành công.
Đưa ra chỗ tốt tiến hành mượn sức, ở mức độ nào đó sẽ thỏa mãn lòng hư vinh của đối phương.
Chỉ cần thái độ đừng cứng nhắc, thỏa mãn được điểm này tự nhiên sẽ có cơ sở gây dựng quan hệ.
Tô Lâm Độ nghe xong gật đầu.
Tô Mộ U được Tô gia lão gia tử khâm định là người kế thừa chức vị gia chủ, không phải không có nguyên nhân.
Ánh mắt cực kỳ sắc bén, nhìn xa trông rộng.
Cực kỳ phù hợp để làm người đứng đầu một gia tộc!
Ở trên luận đạo đài.
Viên Thọ nhìn thấy cảnh này lại không có vui vẻ, ngược lại biểu tình ngưng trọng.
Ma Chủ lại thi triển Ma thần buông xuống, bạo phát huyết mạch ma thần.
Sử dụng thường xuyên thế này e là thật sự không giấu được.
Cách xa nhau như thế.
Lực lượng huyết mạch của Ma Chủ cũng không có hoàn toàn khôi phục.
Tuy rằng không đến mức dò xét đúng chỗ nhưng nếu đối phương nhận thấy được sự tồn tại của Ma Chủ tự nhiên sẽ không tiếc hết mọi giá mà tìm kiếm.
Sau đó chém giết!
Giờ phút này Tiểu Hắc ở trên luận đạo đài nhìn về phía người Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện, đôi mắt lãnh đạm.
Hình như còn không có ý định kết thúc.
Thấy thế.
Viên Thọ truyền âm nói:
"Ma Chủ đại nhân, thu hồi huyết mạch chi lực trước, với tình huống hiện tại của ngài không nên phóng thích lâu!"
Tiểu Hắc nghe xong cũng cũng không có từ chối, gật gật đầu, ma khí lơ lửng quanh thân ma khí bắt đầu thu vào trong cơ thể.
Áo giáp dần dần biến mất khỏi thân thể.
Giám sát thấy thế lên tiếng dò hỏi:
"Ngươi còn muốn tiếp tục sao?"
Tiểu Hắc lắc lắc đầu, nhảy xuống.
Mọi người nhìn thấy cảnh này cũng thở phào một hơi.
Hiện giờ xem ra trạng thái của đối phương không cách nào duy trì lâu dài, là một tin tức tốt.
Chỉ là sau khi mấy thôn dân kế tiếp của Tiên Viên thôn ra tay thì mọi người hoàn toàn không vui nổi nữa.
Sắc mặt ba người Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện còn lại kinh biến.
Viên Hán trực tiếp ngưng tụ ra bóng mờ Viên Ma.
Tay cầm chiến côn, lực lượng thân thể vô cùng mạnh mẽ, tu vi Trọc Tiên cảnh sơ kỳ căn bản không phải đối thủ của hắn!
Cho dù có Hoàng Tuyền tử khí ngưng tụ.
Nhưng mà Hoàng Tuyền tử khí của ba người còn lại thua kém Khâu Căn Ngân không ít.
Huyết mạch Viên Ma mạnh mẽ cùng với lực lượng thân thể hoàn toàn đè ép, oanh kích đối phương một cách kịch liệt.
Khi Tiên Viên thôn xuất động người thứ ba.
Bốn người Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện đã chiến bại hết!
Lãnh Ngâm Thu ở bên cạnh Mục Phù Sinh, kinh ngạc cảm thán nói:
"Tiên Viên thôn này tu luyện thân thể quá mức khủng bố đi?"
Làm sư đệ của Tiểu Hắc, tự nhiên Mục Phù Sinh cũng biết một chút chuyện.
Không khỏi gật gật đầu nói:
"Không có gì, dù sao cũng đấu với chúng ta."
"Chỉ cần chú ý Tô gia cùng với Vô Gian Luyện Ngục là được."
Vòng thứ ba đã kết thúc.
Các đội ngũ có cơ hội tiến vào ba vị trí đầu bao gồm:
Thiên Kiếm Phong được 80 phân.
Thánh Phù tông được 90 phân.
Tiên Viên thôn được 90 phân.
Vô Gian Luyện Ngục được 90 phân.
Tô gia được 90 phân.
Tứ Tượng Môn cùng với Linh Tiên Cung và Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện bị loại trừ trong tiếc nuối.
Chẳng qua, đối lập với biểu tình vui vẻ của Linh Tiên Cung và có chút không vui của Tứ Tượng Môn.
Vẻ mặt mấy người Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện lại bình đạm.
Hình như cũng không có xem thua trận là chuyện gì quan trọng lắm.
Giống như mất đi cơ hội tiến vào Tuyệt Hồn thành cũng là râu ria thôi vậy.
Kế tiếp đó chính là tự chủ khiêu chiến.
Mỗi một phương thế lực đều có một cơ hội khiêu chiến.
Đồng thời cũng có một cơ hội từ chối.
Thẳng đến năm thế lực đều khiêu chiến một lần sẽ có xếp hạng ba thế lực tích phân cao nhất.
Từ đó quyết định thế lực đạt được danh ngạch bước vào Tuyệt Hồn thành.
Giờ phút này.
Người dẫn đầu Vô Gian Luyện Ngục bước lên luận võ đài.
Cũng không đợi giám sát sử tuyên bố quy tắc.
Phan Tà liền nhìn về phía Mục Phù Sinh và mấy người
"Đi lên đi, hay là các ngươi muốn từ chối?"
Vô Gian Luyện Ngục chủ động khiêu chiến Thánh Phù tông!
Đối với Vô Gian Luyện Ngục, thần hồn của đệ tử Thánh Phù tông rất cường đại, là đối tượng tốt để rút hồn.
Mục Phù Sinh nhìn về phía luận đạo đài, không biết nghĩ tới chuyện gì đó, đột nhiên cười cười.
"Vì sao phải từ chối?"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
1 Thảo luận