. . . .
Sau giai đoạn của Tiểu Thạch Đầu.
Giai đoạn thứ tư là phong chi đạo tắc.
Do Diệp Thu Bạch tới làm người tiên phong.
Tuy rằng Diệp Thu Bạch không cách nào thông qua gãy gọn như Tiểu Thạch Đầu và Mục Phù Sinh.
Cũng hao phí không ít thời gian.
Bất quá trong quá trình thông qua Diệp Thu Bạch lại nắm giữ thêm phong chi đạo tắc, phối hợp kiếm đạo sử dụng.
Khiến cho kiếm của mình càng thêm sắc nhọn, càng thêm nhanh chóng.
Giai đoạn cuối cùng cũng chính là bậc thang thứ tám trăm lẻ một trở lên.
Bốn loại đạo tắc đã được tăng cường đồng thời xuất hiện!
Mọi người Thảo Đường cùng nhau ra tay bắt đầu tiến lên.
Những người khác thấy được một màn này cũng biết kết quả.
Chuyện mấy Thảo Đường đăng đỉnh chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Sau đó bọn họ rốt cuộc không thể đứng yên nữa, bắt đầu đạp bước tiến lên cầu thang.
Sau bảy ngày qua đi.
Người có thể đăng đỉnh đã đăng đỉnh hết rồi.
Đương nhiên ở cầu thang cũng có người vô ý thất bại, hoặc là có người muốn cố tình giảm bớt đối thủ cạnh tranh nên âm thầm ra tay.
Tóm lại, hiện giờ bao gồm mấy người Thảo Đường thì nhân số đã không còn được phân nửa so với phía trước.
Ba người Tiên Cung, Quỳnh Tiên Thất Nữ Hàn Lộ, Phần Viêm, Trác Tài cùng với Dương Phong tự nhiên không có bị đào thải.
Chỉ là trong ba người Tiên Cung.
Ngoại trừ Khâu Tĩnh thì hai người còn lại khi nhìn về phía Phương Khung đều có thần sắc khác lạ.
Khâu Tĩnh nhận thấy được điều này không khỏi hỏi:
"Làm sao vậy?"
Trong đó, Tiên Vương Bảng thứ mười một Hải Lâm chỉ chỉ Phương Khung, giải thích:
"Người nọ chính là Phương Khung."
"Trước đó muốn gia nhập Tiên Cung chúng ta nhưng bởi vì thiên phú không đạt tiêu chuẩn nên bị trưởng lão đánh rớt, nhưng người này cực kỳ có nghị lực, quy ở trên thang trời suốt hơn một trăm ngày."
Tiên Vương Bảng thứ mười ba Lý Hiểu tiếp lời:
"Sau đó lại được một nam tử thu làm đồ đệ mang đi, hiện giờ xem ra nam tử đó chính là sư tôn của nhóm người này."
Khâu Tĩnh nghe xong mới bừng tỉnh hiểu ra.
Bởi vì thời gian trước hắn ở bên ngoài làm nhiệm vụ, không có ở trong Tiên Cung cho nên mới không biết sự tình sắp phát sinh.
Bất quá những người này đều là đồng môn sao?
Khâu Tĩnh có chút kinh ngạc, đồng thời cũng có chút tò mò.
Rốt cuộc là đại năng phương nào mà có thể đồng thời bồi dưỡng ra nhiều yêu nghiệt như vậy, hơn nữa lĩnh vực mà bọn họ am hiểu đều không giống nhau!
Lúc này Hải Lâm lại nói:
"Tuy rằng không biết vì sao Phương Khung có được danh ngạch, nhưng thiên phú của hắn được trưởng lão Tiên Cung kiểm tra đo lường qua rồi, cũng không có cao."
"Tổng không thể là Tiên Cung chúng ta sai lầm đi?"
Nói tới đây, Lý Hiểu lại lập tức phủ định lắc đầu.
Khí cụ đo lường kiểm tra thiên phú của Tiên Cung do đại nhân khai sáng Tiên Cung lưu lại, sao có thể sai lầm chứ.
Khâu Tĩnh đáp:
"Được rồi, cửa thứ hai là có thể nhìn ra thực lực của hắn, không cần thiết phải suy đoán lung tung."
Hai người gật đầu.
. . . . . .
Lúc này, Phần Viêm hội tụ với mấy người Thảo Đường.
Phần Viêm giải thích:
"Cửa thứ hai chính là đánh bại người thủ sơn môn Tiên Duyên Thông Thiên Sơn, chỉ có đánh bại mới có thể thông qua."
"Bất quá người thủ sơn môn có thực lực rất cao cường, tu rằng cảnh giới của hắn cũng bị áp chế xuống Địa Tiên cảnh nhưng mà nội tình, kinh nghiệm thực chiến cùng với nắm giữ đạo tắc đều cực kỳ chi cao."
Mấy người Diệp Thu Bạch gật gật đầu.
Có thể tưởng tượng được người hàng năm tu luyện ở địa phương như Tiên Duyên Thông Thiên Sơn, muốn không hiểu đạo tắc cũng rất khó nha.
"Thông thường người thông qua được cửa này cũng không có bao nhiêu cả."
Sắc mặt Phần Viêm ngưng trọng nói:
"Dù cho có kích hoạt Tiên Hỏa Cửu Huyền Thể thì ta cũng không thể đảm bảo mười phần có thể đánh bại người thủ sơn môn."
Diệp Thu Bạch hỏi:
"Chúng ta phải đi khiêu chiến sao?"
Nghe vậy, Phần Viêm giơ ngón tay chỉ về phía trước.
Mọi người nhìn lại.
Lọt vào trong tầm mắt là một chỗ có mây mù lượn lờ.
Sườn núi đã chìm vào trong biển mây, nếu chỉ dùng mắt thường mà nhìn thì lớp mây mù dày đặc sẽ ngăn cản hết, không thể nhìn thấy gì.
Nhưng nếu cảm ứng thì có thể phát hiện ở phía dưới một chỗ vách núi trơn nhẵn có một nam tử đang khoanh chân ngồi.
Nam tử có mái tóc rối tung tán loạn.
Tóc tán loạn hoàn toàn che khuất gương mặt của hắn.
Hắn cứ ngồi yên như vậy, không có một chút hơi thở nào tiết ra cả, giống như đã tọa hóa vậy.
Nhưng mà bọn họ biết rõ đây là hơi thở hoàn toàn nội liễm, dấu hiệu của một vị cường giả.
Lúc này.
Trác Tài lớn tiếng nói:
"Ai đi trước?"
Phần Viêm nghe mà không khỏi nụ cười, trào phúng một tiếng:
"Như thế nào, ngươi lại muốn tìm người làm pháo hôi sao?"
"Tu luyện nhiều năm như vậy, một chút tâm tính cũng không có, toàn bộ thời gian tu luyện đều đổ lên thân cẩu rồi?"
Hành vi trước đó của Trác Tài đã khiến Phần Viêm phải đè nén một bụng lửa giận.
Hiện giờ lại tiếp tục trò cũ, tự nhiên hắn không nhịn được nữa.
Huống chi.
Hành vi của Trác Tài đúng thật chẳng ra làm sao, có chút bỉ ổi.
Thế cho nên ba người Tiên Cung, Hàn Lộ cùng với Dương Phong đều cho Trác Tài một ánh mắt khinh thường.
Trong lòng thầm nghĩ.
Ngươi tốt xấu cũng là cường giả Tiên Vương Bảng, còn là người có được danh ngạch.
Sao mà lại làm mấy trò thế này chứ?
Khâu Tĩnh cũng lắc lắc đầu nói:
"Người này ngày sau khó thành châu báu."
Khâu Tĩnh cũng không có che giấu lời mình.
Tự nhiên Trác Tài có thể nghe thấy.
Sắc mặt hắn trở nên khó coi, trong lòng thì khó chịu, cảm thấy phẫn nộ.
Nhưng đối phương chính là người Tiên Cung, còn là cường giả hàng đầu trên Tiên Vương Bảng, không phải là đối tượng mà hắn có thể động vào?
Nếu hắn dám động vào, e là cả tông môn sẽ đưa hắn đến Tiên Cung để thỉnh tội.
Dù sao thân phận của Khâu Tĩnh ở Tiên Cung không hề bình thường.
Trác Tài hắn chỉ có thể ngậm bồ hòn, nhẫn nhịn.
Lúc này có một nam tử chủ động ra trận.
"Ta đây tới trước đi."
Nói xong liền trực tiếp tiến đến chỗ vách núi.
Phần Viêm nhỏ giọng nói với mấy người Thảo Đường:
"Người này tên là Diêu U, bởi vì còn chưa bước vào Tiên Vương cảnh cho nên cũng không có lọt vào Tiên Vương Bảng."
"Bất quá thiên phú của hắn cực kỳ chi cao, rất nhiều người đều công nhận, chỉ cần Diêu U bước vào Tiên Vương cảnh, chắc chắn có thể tiến lên Tiên Vương Bảng, hơn nữa thứ hạng còn không thấp."
Mấy người Diệp Thu Bạch nghe mà ngưng trọng gật đầu.
Quả nhiên, có thể tiến vào Tiên Duyên Thông Thiên Sơn, không có một ai là hạng người hời hợt cả.
Giờ phút này.
Trận chiến của Diêu U đã bắt đầu.
Thời điểm hắn tiến vào trong mây mù thì mọi người đều bắt đầu cảm ứng.
Nam tử có đầu tóc rối tung chậm rãi đứng lên, mái tóc tán loạn bay bay để lộ một đôi mắt.
Mọi người đều hơi sửng sốt.
Đây là một đôi mắt như thế nào?
Hai tròng mắt sáng ngời có thần!
Giống như sao trời!
Đồng thời bên trong dường như ẩn chứa quy tắc chi lực!
Chỉ cần liếc một cái liền có thể nhìn ra được đối phương nắm giữ đạo tắc thâm hậu đến đâu.
Sắc mặt Diêu U cực kỳ ngưng trọng, chỉ thấy hắn ôm quyền nói:
"Xin tiền bối chỉ giáo."
Nam tử cũng không có nói lời nào, chỉ hơi nhấc tay, ý bảo Diêu U tiến công.
Diêu U cũng không có bởi vì động tác coi khinh này mà cảm thấy tức giận.
Cường giả có tư cách.
Không phục? Không phục ngươi liền đánh thắng hắn!
Lúc này, trong tay Diêu U có thêm một thanh đao, hắn lập tức nhanh chóng vọt về phía nam tử!
Một đao không có một tia do dự, cũng không hề thu lực.
Một đao toàn lực ứng phó!
Đạo tắc, đao ý, cảnh giới, nội tình.
Tất cả vốn tu đạo như cất hết vào trong một đao này.
Không gian chung quanh trong khoảnh khắc này có dấu hiệu bị xé rách!
Một đao này khiến những người khác cũng cảm thấy cực kỳ kinh diễm!
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
1 Thảo luận