. . . .
"Lâu như vậy sao?"
Bên ngoài phạm vị ma khí đen nhánh bao phủ, Lam Hải khẽ nhíu mày nói:
"Dựa theo cảnh giới của bốn người Diệp Thu Bạch mà nói, hẳn là không cách nào nhanh chóng di động bên trong đó, cho dù có thủ đoạn gì cũng không cách nào tiến sâu."
Người Thần Thể Tông khác cũng gật đầu nói:
"Huống chi với thực lực của Trọng trưởng lão, chắc chắn tốc độ di chuyển phải nhanh hơn bọn hắn mới đúng."
"Chẳng lẽ là gặp được chuyện gì ngoài ý muốn?"
Trọng Trường Công nghe vậy quả quyết lắc đầu, giống như nghe được chuyện cười gì đó vậy, trào phúng nói:
"Có thể có chuyện gì ngoài ý muốn chứ?
Cảnh giới chênh lệch to lớn như thế, dù cho bọn họ có thực lực chống lại Thần Tướng cảnh nhưng mà gặp phải cường giả Thần Vương cảnh hậu kỳ, chênh lệnh như lạch trời, sao có thể xuất hiện chuyện ngoài ý muốn chứ?"
Mọi người đều tán thành gật gật đầu.
Người nói gặp chuyện ngoài ý muốn cũng vò đầu cười.
Nghĩ tới chuyện không thực tế này đúng là nghĩ thừa.
Nhưng mà bọn họ nào có biết rằng.
Chuyện ngoài ý muốn mà bọn họ đều không tin đúng là đã xảy ra.
Trong phạm vi ma khí đen nhánh.
Mai sát trận cùng với Tiên duyên ảo trận đồng thời dâng lên!
Từng hơi thở hủy diệt cùng với ảo cảnh quay chung quanh thân Trọng trưởng lão.
Nếu là ở khu vực bên ngoài, không có ma khí bao phủ thì Trọng trưởng lão căn bản không cảm thấy hai trận pháp này có thể uy hiếp đến mình.
Tuy rằng bên trong hai trận pháp tràn ngập hơi thở khiến người ta cảm thấy không thể tưởng tượng được.
Nhưng chung quy là người bày trận có cảnh giới quá thấp.
Căn bản không cách nào phát huy ra toàn bộ uy lực của hai trận pháp.
Hiện giờ bị ma khí đen nhánh áp chế, Trọng trưởng lão gần như đã dùng toàn lực chống đỡ ma khí, tự nhiên thực lực sẽ suy yếu!
"Các ngươi làm sao có thể? Làm sao mà không bị ma khí ảnh hưởng!"
Trọng trưởng lão hoảng sợ, những lời này gần như là hắn rống ra.
Phương Khung lại không có để ý tới.
Hắn cũng không có cho ba người Diệp Thu Bạch ra tay cùng nhau đánh chết Trọng trưởng lão.
Mà là hắn muốn thử xem với thực lực hiện tại của mình có thể đồng thời thi triển cả Tiên duyên ảo trận cùng với sát trận để chấn địch hay không!
Khi hai trận pháp được triển khai thành công.
Tay trái Phương Khung thao túng sát trận, tay phải khống chế Tiên duyên ảo trận.
Ngay sau đó tay bắt ấn quyết hướng tới Trọng trưởng lão.
Bề mặt thân thể Phương Khung xuất hiện từng luồng sáng màu bạc, giống như làn da hắn đã hóa thành bạc vậy!
Cùng lúc, từ trong ra ngoài thân thể có huyết quang thoáng hiện!
Bạc bì, huyết cơ!
Tiên khí từ Tiên duyên ảo trận trực tiếp xâm nhập vào thức hải của Trọng trưởng lão.
Bắt đầu kéo hắn vào trong ảo cảnh!
Trọng trưởng lão tức khắc thất thần.
Cũng chính trong khoảnh khắc này.
Phương Khung nhíu mày, tay trái nắm chặt!
Từ trong sát trận có sát khí sôi trào, bạo động mãnh liệt!
Ngay sau đó là từng luồng hơi thở hủy diệt hóa thành đủ loại vũ khí vây quanh Trọng trưởng lão, đoạn tuyệt hết tất cả đường lui của hắn!
Sau đó vũ khí xỏ xuyên qua thân thể Trọng trưởng lão.
Không gian không ngừng run rẩy.
Ngay cả ma khí chung quanh cũng sôi nổi né tránh!
Đương nhiên đây cũng là bởi vì tinh huyết của Tiểu Hắc ảnh hưởng.
Nếu không với thực lực hiện tại, thủ đoạn công kích của Phương Khung tuyệt đối không có khả năng phát động trong ma khí đen nhánh.
Nhưng Trọng trưởng lão chung quy vẫn là cường giả Thần Vương cảnh hậu kỳ, thực lực không tầm thường.
Khi từng thanh vũ khí hủy diệt sắp sửa xỏ xuyên qua thân thể, thân thể hắn bỗng run lên!
Từng luồng hơi thở mãnh liệt từ trong thân thể hắn tràp ra!
Hắn mạnh mẽ thoát khỏi ảo cảnh.
Ngay sau đó hai chân bỗng nhiên giậm mạnh, tung một quyền hướng về phía trước.
Quyền ảnh không ngừng mở rộng hóa thành từng ngọn núi nhỏ ầm ầm nghênh đón vũ khí ngưng tụ từ hơi thở hủy diệt đang bắn tới
Ầm!
Theo công kích của hai bên va chạm kịch liệt.
Từng tiếng nổ lớn sinh ra!
Khói đen cuồn cuộn bốc lên, hơi thở không ngừng bạo động!
Phương Khung gắt gao nhìn chằm chằm.
Khi khói đen dần dần tan đi thì thân hình câu lũ của Trọng trưởng lão mới dần xuất hiện.
Chỉ thấy hiện giờ hơi thở của Trọng trưởng lão có chút suy yếu, sắc mặt tràn ngập sự hoảng sợ nhìn Phương Khung trước mắt, lạnh giọng nói:
"Với trận pháp và thực lực của ngươi, thế lực nhị lưu ở Hạo Thiên thần vực tuyệt đối không cách nào bồi dưỡng ra được."
Chiến lực như thế này dĩ nhiên đã vượt qua cảnh giới nhiều rồi.
Đồng thời còn trong tình huống bị ma khí áp chế.
Thực lực này, cho dù là thiên kiêu đỉnh tiêm ở thế lực nhị lưu cũng không có khả năng sánh được.
Trọng trưởng lão kinh hoảng nói:
"Các ngươi, các ngươi che giấu thân phận thật sự, rốt cuộc các ngươi là người phương nào?!"
Phương Khung thản nhiên nhìn, đôi tay vẫn nhắm ngay Trọng trưởng lão, chuẩn bị phóng thích công kích lần nữa.
"Hẳn là ngươi cũng đã đoán được."
Nghe được lời này.
Rốt cuộc Trọng trưởng lão cũng đã xác minh suy nghĩ của mình.
Thần Hàng Tinh Vực bọn họ cũng không có bí cảnh phong phú hay địa phương thích hợp rèn luyện.
Người tinh vực khác căn bản liền không cần bọn ba một quãng đường xa xôi cố ý chạy đếnThần Hàng Tinh Vực bọn họ để rèn luyện làm.
Dù cho thật sự là đi rèn luyện thì còn phải che giấu thân phận sao?
Vì sao lại muốn che giấu thân phận trong thời kỳ này?
Trọng trưởng lão nghĩ tới giao phó của Ma Vương vực.
Một điều kiện để Ma Vương vực trợ giúp bọn họ giải quyết ma khí.
Đó là kiểm tra thân phận người từ ngoài tiến vào một cách kỹ lưỡng, sau khi chứng thực thân phận này kia mới có thể tiến vào.
Đồng thời trong khoảng thời gian này Ma Vương vực còn thả mệnh lệnh, để cho bọn họ tăng cường kiểm tra thân phận người từ bên ngoài tới.
Xâu chuỗi một loạt chuyện này lại cũng không khó đoán nữa.
Thân phận đã rõ ràng.
Bốn người này chính là người mà Ma Vương vực muốn tìm kiếm.
Có thể làm cho thế lực nhất lưu như Ma Vương vực coi trọng.
Thực lực và thiên phú của bọn họ có thể sẽ kém sao?
Lúc này Trọng trưởng lão đột nhiên cười lạnh một tiếng.
"Chẳng lẽ các ngươi không sợ sau khi ta ra ngoài, lập tức báo tin cho Ma Vương vực?"
"Dựa theo thái độ của Ma Vương vực, nếu các ngươi rơi vào trong tay bọn họ, hẳn là không có đường sống đi?"
Mục Phù Sinh nghe xong lại cười.
"Ngươi có thể thử xem."
Trọng trưởng lão hơi sửng sốt.
Ngay sau đó hắn móc phù triện ra, chuẩn bị thoát đi.
Nhưng hắn bỗng phát phát hiện thời điểm sử dụng phù triện không gian lại không hề dao động!
Giống như không gian chung quanh đều đã bị ngăn cách!
Lúc này Mục Phù Sinh vung bàn tay lên.
Trước ánh mắt kinh hãi cũa Trọng trưởng lão.
Ở chung quanh hắn có từng tờ từng tờ phù triện nối tiếp nhau xuất hiện, ít nhất là trên năm mươi tờ phù triện đang ngăn cách không gian!
"Nhiều như vậy?!"
Mục Phù Sinh gãi gãi đầu, rất là ngại ngùng cười nói:
"Ngại quá ngại quá, con người của ta từ khi sinh ra đã không cảm giác an toàn bao giờ, cho nên hết thảy đều phải chuẩn bị thật kỹ, không cẩn thận sử dụng hơi nhiều chút."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
1 Thảo luận