Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đệ Tử Của Ta Tất Cả Đều Là Đại Đế

Chương 746: Từ chối!

Ngày cập nhật : 2025-09-17 10:44:24
. . . .
Khi mọi người nghe được lời này.
Trái tim của Lâm Trí Nam và Tô Mộ U đều không khỏi nhảy lên một chút.
Nói không tâm động là giả.
Ngày sau khống chế toàn bộ giới vực trung vĩ độ sao?
Đây chẳng phải là chuyện mà Linh Tiên Cung cùng với Tô gia, thậm chí là tất cả các thế lực ở giới vực trung vĩ độ luôn tha thiết ước mơ?
Hiện giờ, dù cho thế lực bọn họ được xưng là thế lực đưng đầu nhưng vẫn bị các thế lực khác kiềm chế.
Tất cả các thế lực, các thế lực đứng đầu quản chế lẫn nhau, đây là tình huống hiện tại.
Các thế lực đều muốn đánh phá sự cân bằng này nhưng lại không có thực lực.
Vô Gian Luyện Ngục chính là một ví dụ tốt nhất.
Thật sự sẽ có người cho rằng những thế lực đứng đầu khí đó liên thủ lại vì thiên hạ thương sinh sao?
Hay là vì hoà bình thịnh thế?
Không, không một thế lực nào hảo tâm như vậy, trên cơ bản đều không có loại khí tiết này.
Bọn họ là sợ Vô Gian Luyện Ngục không ngừng lớn mạnh.
Sợ Vô Gian Luyện Ngục lớn mạnh đến mức ngay cả bọn họ liên thủ lại cũng không thể chống đỡ nổi.
Lúc này mới tìm một lý do đường hoàng để liên thủ, hoàn toàn mạt sát, xóa sổ Vô Gian Luyện Ngục chưa trưởng thành!
Cho nên mỗi một thế lực đứng đầu đều có ý tưởng khống chế toàn bộ giới vực trung vĩ độ.
Chỗ tốt quá lớn.
Hết thảy tài nguyên, hết thảy ích lợi đều sẽ do ngươi điều tiết, phân phối.
Dụ hoặc thật sự quá lớn.
Nhưng mà đằng sau sự dụ hoặc to lớn này chính là một vực sâu không thấy đáy.
Một khi muốn bắt lấy sự dụ hoặc này sẽ ngã xuống vực sâu. . . . . .
Cho nên khi ngươi có ý tưởng này.
Các thế lực khác sẽ liên thủ và tìm một lý do nghe rất đường hoàng để mạt sát ngươi!
Đây là hiện thực.
Cũng chính bởi vì điểm này cho nên các thế lực đứng đầu chỉ có thể chôn sâu vọng tưởng này. . . . . .
Bỗng nhiên lời nói của Diệp Thu Bạch lại đánh thức Lâm Trí Nam cùng Tô Mộ U đang rơi vào rối rắm.
"Xưng bá sao?"
Chỉ nghe Diệp Thu Bạch cười nhạo:
"Tất cả mọi người đều có hùng tâm tráng chí, nhưng mà nếu là làm một con rối gỗ cho người giật dây, thì xưng bá, khống chế giới vực cũng có tác dụng gì."
Bóng người bên trong quầng sáng khẽ nhíu mày, nói:
"Với lực lượng của các ngươi có thể làm được điểm này sao?
Muốn thực hiện mục đích nào đó chắc chắn phải trả một cái giá tương ứng, vứt bỏ một ít đồ vật."
Vừa dứt lời.
Diệp Thu Bạch liền cắt ngang lời bóng người, thấp giọng quát:
"Cái giá này trông không đáng để lo nhưng sau đó các ngươi cưỡng chế chúng ta làm một ít chuyện không thể làm, chúng ta cũng không cách nào từ chối!"
"Khống chế là dã tâm của mỗi một thế lực nhưng mà hết thảy đều phải căn cứ vào chuyện thật sự là kẻ khống chế chứ không phải chỉ có bề ngoài khống chế còn bên trong vẫn bị các ngươi hạn chế, thậm chí trở thành khôi lỗi!"
Lâm Trí Nam cùng Tô Mộ U nghe xong nhẹ nhàng thở ra.
Lời bóng người trong quầng sáng vừa nói suýt nữa làm cho đầu óc bọn họ suýt nóng lên đáp ứng.
Hai người đều là thiên kiêu đứng đầu, theo đạo lý mà nói sẽ không dễ dàng bước vào bẫy rập như vậy.
Chỉ mà lời của bóng người trong quầng sáng chọc trúng đầu quả tim bọn họ.
Bên trong quầng sáng, sắc mặt bóng người trở nên âm trầm, trầm giọng hỏi:
"Nói như vậy là các ngươi cự tuyệt?"
Diệp Thu Bạch, Mục Phù Sinh cùng với Tiểu Hắc liếc mắt nhìn nhau.
Cả ba đồng thời nở nụ cười.
Đối với bọn họ mà nói, nếu muốn làm loại chuyện này, tất nhiên sẽ tự thân nỗ lực thực hiện.
Huống hồ làm người tu đạo.
Nếu mất đi tự do thì còn tu đạo gì nữa?
Dứt khoát tìm một chỗ ẩn tu, chăn thả dê bò cho rồi.
Ngay sau đó ba người đồng thời lắc đầu.
Lâm Trí Nam cùng Tô Mộ U cũng cũng kiên định lắc lắc đầu.
Bóng người bên trong quầng sáng cười nhạo một tiếng:
"Một ngày nào đó các ngươi sẽ cảm thấy hối hận vì quyết định của mình hôm nay."
"Tuy rằng các ngươi rất ưu tú, nhưng chúng ta bối trí vô số nơi như Tuyệt Hồn thành, đến lúc đó dù cho các ngươi không đồng ý cũng sẽ bị liên lụy vào trận phong ba này."
Sắc mặt đám người Diệp Thu Bạch chùng xuống.
Nếu nói dạng này, e là toàn bộ giới vực trung vĩ độ, thậm chí còn có giới vực vĩ độ thấp đã có khôi lỗi của bọn họ.
Tay của giới vực vĩ độ cao đã duỗi dài đến tình trạng này sao?
"Một khi đã như vậy thì phần thưởng này không thuộc về các ngươi."
Bóng người cười khẽ một tiếng, nói:
"Xuyên qua ngân hà liền có thể ra ngoài, các ngươi tự động rời đi đi."
Dứt lời.
Quầng sáng trực tiếp biến mất.
Bóng người cũng hoàn toàn biến mất khỏi không gian này.
Thấy thế.
Lâm Trí Nam bất đắc dĩ buông tay, nói:
"Thật sự là uổng công mà."
Tô Mộ U lắc đầu cười khẽ:
"Cũng không tính là uổng công, ít nhất học được rất nhiều điều mới."
Nói xong, ánh mắt hai người đều nhìn về phía ba người Diệp Thu Bạch.
Lời nói vừa rồi đánh thức bọn họ.
Cũng có mang đến chỗ tốt không thể nào tưởng tượng được nếu ngày sau bọn họ khống chế Tô gia cùng với Linh Tiên Cung!
"Ai nói uống công chứ?"
Lúc này, Tiểu Hắc lại đứng dậy đi tới bên cạnh ngân hà.
"Ta có thể thanh trừ ấn ký bên trong."
Ngươi có thể thanh trừ?
Lâm Trí Nam cùng Tô Mộ U đều cảm thấy chấn động.
Nếu có thể hấp thu đám linh hồn thể này, chắc chắn thần hồn sẽ tăng trưởng rất nhiều!
Lúc này Tiểu Hắc ra tay.
Tức khắc quanh thân có ma khí ngập trời bùng nổ!
Lúc này hắn không một chút kiêng nể mà phóng thích!
Dù huyết mạch chi lực hay linh hồn chi lực đều được phóng thích hết, không hề giữ lại.
Ba người Tiên Viên thôn đều vội vàng khuyên can:
"Tiểu Hắc, ngươi không thể làm như vậy!"
Bùng nổ lực lượng đến trình độ thế này chắc chắn sẽ khiến cho những người đó chú ý!
Tiểu Hắc lại nhếch miệng cười nói:
"Không phải tên kia nói người ở giới vực vĩ độ cao không thể ra tay với giới vực vĩ độ trung và giới vực vĩ độ thấp sao?"
"Đã như vậy thì dù bọn phản loạn kia biết cũng có làm sao?"
Tiên Viên thôn đều cười khổ một tiếng.
Cũng chỉ có thể theo ý Ma Chủ thôi, khuyên cũng không khuyên được.
Khoảnh khắc ma thần huyết mạch cùng với linh hồn Ma Chủ toàn diện bùng nổ.
Diệp Thu Bạch và Mục Phù Sinh ở bên cạnh đều căng thẳng, lập tức phóng thích lực lượng chống đỡ!
Nhưng Tô Mộ U cùng Lâm Trí Nam không có dễ chống như vậy.
Ngay cả khi Tiểu Hắc đã tránh bọn họ rồi nhưng mà hơi thở cường đại từ bên trong huyết mạch vẫn khiến cho bọn họ cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Cảm giác không thể không quỳ xuống, không thể không cúi đầu thần phục Tiểu Hắc!
Huyết mạch chi lực này khiến Lâm Trí Nam cùng Tô Mộ U đều âm thầm cười khổ không thôi.
Rốt cuộc là quái vật gì đây. . . . . .
Lúc này, ánh mắt Tiểu Hắc vô cùng lãnh khốc, thò tay ra, dùng ma ý cùng huyết mạch chi lực tham nhập vào trong ngân hà.
Tức khắc ma ý ngập trời xâm nhập vào đám linh hồn thể, ma diệt tất cả ấn ký bên trong!
THuyết mạch chi lực của Tiểu Hắc và linh hồn Ma Chủ trấn áp, hủy diệt.
Một ấn ký cách xa người thi triển như thế, hắn vận dụng toàn lực vẫn có thể tiêu diệt.
Khoảnh khắc ấn ký biến mất, ở một chỗ thuộc giới vực vĩ độ cao.
Có một tên nam tử bỗng biến sắc.
Ngay sau đó hắn âm trầm nói:
"Thật sự có chút thủ đoạn. . . . . ."

Bình Luận

1 Thảo luận