. . . .
Luyện ngục lão tổ Tề Sát Đạo.
Đây là một cái tên làm cho cả giới vực trung vĩ độ nghe tiếng đã sợ vỡ mật.
Người trẻ tuổi có khả năng không cảm nhận được sự khủng bố của hắn.
Nhưng đối với các nhân vật đứng đầu các thế lực, cái tên này vẫn còn khắc sâu trong ký ức.
Khi đó vì sao phải liên thủ đối phó với Vô Gian Luyện Ngục?
Thậm chí còn không tiếc trả giá lớn, liên thủ nhiều thế lực đứng đầu như vậy.
Một nguyên nhân chính là bởi vì Vô Gian Luyện Ngục quá mức khủng bố.
Phương pháp tăng cường cảnh giới và giết người của tà tu đều quá kinh khủng.
Một Vô Gian Luyện Ngục thôi cũng đã mạnh hơn thế lực đứng đầu không ít rồi.
Càng quan trọng hơn nữa chính là bởi vì tên luyện ngục lão tổ Tề Sát đạo giết người như ngóe kia có thực lực và công pháp, bí pháp khiến người ta khó lòng phòng bị.
Khi đó các thế lực đứng đầu liên thủ.
Xuất động hơn mười tên cường giả Thiên Tiên cảnh mới có thể đánh bại!
Đến cuối cùng còn để cho linh hồn đối phương chạy trốn!
Từ điểm này mà xem là có thể nhìn ra được khi đó Vô Gian Luyện Ngục cùng với luyện ngục lão tổ khiến người ta khủng hoảng như thế nào.
Hiện giờ, Tề Sát Đạo trọng sinh khiến lòng người đông đảo thế lực đều chùng xuống.
Đại trưởng lão Linh Tiên Cung ngưng trọng nói:
"Các vị, chuyện Vô Gian Luyện Ngục chúng ta có cần thương thảo một chút hay không?"
Lão giả Tô gia cũng khẽ gật đầu:
"Đúng là cần phải thương thảo một chút."
Thánh Phù tông, Thiên Kiếm Phong cũng sôi nổi tán thành.
Chỉ là nhân vật đứng đầu các thế lực khác lại có vẻ do dự.
Thanh Mộc tông là một thế lực lánh đời ở giới vực trung vĩ độ.
Tuy rằng so ra kém hơn quái vật khổng lồ như Linh Tiên Cung hay Tô gia nhưng lời nói vẫn có chút trọng lượng.
Giờ phút này, tông chủ Thanh Mộc tông trầm ngâm nói:
"Thật ra ta cảm thấy không cần phải lo lắng như vậy, dù cho Tề Sát Đạo có trọng sinh, trong khoảng thời gian ngắn e là cũng làm không được chuyện gì."
"Hơn nữa có giáo huấn khi đó, hẳn là hắn cũng sẽ không dám làm bừa làm bãi khiến cho nhiều người tức giận, mất nhiều hơn được."
Một ít thế lực còn lại cũng khẽ gật đầu tán thành.
Chỉ là ánh mắt bọn hắn đều có chút tránh né.
Quả nhiên, phản ứng của các thế lực bị Tề Sát Đạo đoán trúng rồi.
Dù sao tên tuổi của luyện ngục lão tổ cùng với Vô Gian Luyện Ngục quá lớn.
Khi đó vì huỷ diệt Vô Gian Luyện Ngục, các thế lực phải trả một cái giá lớn.
Nếu hiện giờ ra tay nữa, không chừng sẽ là sự đả kích to lớn đối với tông môn của bọn họ.
Thay vì như thế còn không bằng thoái thác trước.
Chỉ cần Vô Gian Luyện Ngục không làm ra chuyện ảnh hưởng đến lợi ích tông môn bọn họ là được.
Còn sống chết của các tông môn, thế lực khác liên quan gì đến bọn họ?
Chuyện không liên quan đến mình để sang một bên.
Đây chính là tâm thái hiện tại của các thế lực.
Mấy người Linh Tiên Cung, Tô gia, Thánh Phù tông cùng với Thiên Kiếm Phong tự nhiên cũng biết đối phương suy nghĩ thế nào.
Sắc mặt không khỏi trở nên có chút khó coi.
Hoắc Chính Hành thấp giọng tức giận mắng một tiếng:
"Hiện tại không muốn bao vây tiêu trừ, đến lúc Vô Gian Luyện Ngục hoàn toàn khôi phục nguyên khí, không phải tổn thất càng lớn hơn nữa sao?"
Lão giả Tô gia bên cạnh bất đắc dĩ cười khổ nói:
"Không phải bọn họ không biết, chỉ là không muốn biết."
"Khi kiếp nạn tiến đến, rất nhiều thế lực đều sẽ nghĩ đến chuyện làm thế nào để không liên quan đến mình đi, làm một con chim sẻ, chờ đến thời điểm sắp kết thúc lại nhảy ra thu lợi."
"Được rồi, không cần phải nói nữa."
Sắc mặt đại trưởng lão Linh Tiên Cung cũng không dễ coi.
Dù sao khi đó thảo phạt Vô Gian Luyện Ngục, Linh Tiên Cung chính là một trong các thế lực đứng đầu.
"Chúng ta thử thả tin tức ra ngoài, sau đó để các thế lực chung ý nghĩ cùng thương thảo với nhau."
Thái thượng trưởng lão Thánh Phù tông cũng gật đầu nói:
"Vói tính cách của Tề Sát Đạo, chắc chắn sẽ không ngồi yên chờ chết, dù cho không có ý định bao vây tiêu trừ, chúng ta phải chuẩn bị trước."
Chuyện luyện ngục lão tổ trọng sinh làm một đám nhân vật đứng đầu tạm thời quên mất chuyện mấy người Diệp Thu Bạch.
Hiện giờ.
Bên trong Tuyệt Hồn thành, ở một không gian có ngân hà vây quanh.
Tiểu Hắc, Diệp Thu Bạch, Mục Phù Sinh, Lâm Trí Nam, Tô Mộ U cùng với ba người Tiên Viên thôn đều có mặt.
Bất kể nhìn về hướng nào cũng thấy một ngân hà hình vòng chậm rãi chảy xuôi.
Hiện giờ, lực lượng trấn áp từ ngân hà lộng lẫy đã hoàn toàn tiêu tán.
Có cũng chỉ là linh hồn chi lực.
Lúc này, Diệp Thu Bạch cười nói:
"Nếu Thạch Sinh ở chỗ này thì tốt rồi, nơi này thật sự rất thích hợp cho hắn tu luyện."
Mục Phù Sinh và Tiểu Hắc đều gật gật đầu.
Thạch Sinh tu luyện tinh thần chi lực.
Nếu có thể hấp thu tinh thần chi lực ở nơi này, không chừng có thể tăng lên rất nhiều.
Tô Mộ U cùng Lâm Trí Nam nghe được ba người đối thoại đều không khỏi sửng sốt.
Người tu luyện tinh thần chi lực sao?
Lại là đồng môn của ba quái vật này?
Người tu luyện tinh chi lực đã không có xuất hiện rất rất lâu rồi. . . . . .
Phải biết rằng phương pháp tu luyện tinh thần chi lực đã sớm biến mất trong dòng sông lịch sử.
Tô Mộ U và Lâm Trí Nam bất đắc dĩ nhìn nhau,
Người thế lực này rốt cuộc đều là mấy quái vật gì không nha!
Sao cứ cảm giác tên này còn khủng bố hơn tên kia.
Đột nhiên trước mắt mọi người có một quầng sáng xuất hiện.
Bên trong quầng sáng có một bóng người nhưng không cách nào nhìn rõ diện mạo.
Bóng người trong quầng sáng nói:
"A, lâu như vậy rốt cuộc có người có đủ có tư cách đứng ở chỗ này."
"Có thể đi vào nơi này chứng minh các ngươi có chút thiên phú và thực lực."
Mọi người liếc nhau.
Tô Mộ U cùng Lâm Trí Nam kinh ngạc.
Trong mắt của bóng người, người tiến vào nơi này chỉ là có chút thiên phú thực lực thôi sao?
Lâm Trí Nam nói:
"Tiền bối, có thể tiến vào nơi này, ta không có tốn bao nhiêu sức lực nha, vẫn là dựa vào. . . . . ."
Hiển nhiên Tô Mộ U cũng muốn nói lời nói tương tự.
Nhưng mà lời còn không có nói xong thì lại bị bóng người trong quầng sáng cắt ngang.
"Vận khí và lựa chọn cũng là một loại thực lực."
"Các ngươi có thể lựa chọn bọn họ, hơn nữa luôn đi theo không có vứt bỏ đại biểu cho các ngươi có khí vận."
"Cũng có tư cách nhận được khen thưởng."
Ba người Tiểu Hắc đều gật gật đầu.
Lời này cũng không có sai.
Khí vận hư vô mờ mịt cũng một phần thực lực.
Lúc này, Diệp Thu Bạch lên tiếng hỏi:
"Tiền bối, phần thưởng là cái gì?"
Tiếng nói vừa dứt.
Diệp Thu Bạch liền cảm giác được ánh mắt bóng người trong quầng sáng đang khóa chặt trên người mình.
Chỉ là bị ánh mắt khóa chặt thế mà lại cảm giác như xuyên qua vạn vạn dặm, Diệp Thu Bạch cảm giác trái tim giống như bị một bàn tay to nắm lấy.
Chỉ cần một ý niệm của đối phương, có thể mạt sát hắn bất kỳ lúc nào!
Giờ khắc này.
Thanh Vân kiếm trong cơ thể Diệp Thu Bạch tản mát ra một tia kiếm chi đạo tắc trực tiếp chém nát luồng hơi thở xâm nhập vào trong cơ thể Diệp Thu Bạch!
Bóng người trong quầng sáng cảm thấy kinh dị.
"A? Xem ra ngươi cũng là một người có đại khí vận . . . . ."
"Phần thưởng đó là linh hồn chi lực bên trong ngân hà cùng với ngân hà này. . . . . ."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
1 Thảo luận