Giờ phút này, kết cấu Phàm nhân giới đã hoàn toàn thay đổi.
Đại quân tiền tuyến rút lui khỏi cổ chiến trường, chiến tranh lan khắp toàn bộ Phàm nhân giới!
Hiện giờ giới vực trung vĩ độ đã hoàn toàn thất thủ trước đại quân Tà Ma vực nghiền ép quá cảnh cùng với Quỷ thuật cấm quân mê hoặc một ít thế lực nội ứng ngoại hợp!
Bất quá biện pháp của Hồng Anh được thực thi kịp thời, rút lui nhanh chóng, hơn nữa còn dời đông đảo thế lực đến vĩ độ thấp và vĩ độ cao mới hạ tổn thất xuống tới mức nhỏ nhất.
Hiện tại chiến trường đã hoàn toàn bị chia cắt.
Phàm nhân giới và Tiên giới du đãng trong các giới vực ở vĩ độ thấp cùng với vĩ độ cao.
Tà Ma Vực thì lấy giới vực trung vĩ độ làm cứ điểm, chậm rãi thẩm thấu khuếch tán về hai phương.
Bất quá cũng chính vì chiến tuyến mở rộng cho nên Tà Ma Vực cần bố trí nhân thủ trấn trấn giữ các giới vực đã chiếm lĩnh được, dẫn đến tần suất cùng với tốc độ công phạt đều giảm không ít, lúc này Phàm nhân giới mới có cơ hội thở dốc.
Ở giới vực vĩ độ thấp, Tiên Đế chủ trì đại cục.
Giới vực vĩ độ cao thì do tiên sinh và Dương lão thống lĩnh.
Ám Vực phụ trách truyền tin tức và tìm hiểu tin tức tình báo bên Tà Ma Vực.
......
Ở Vô Biên giới vực.
Vô Biên hoàng triều trở thành cứ điểm của Tiên Đế và một đám cao tầng.
Mục Chính Đình và các cường giả đứng đầu Vô Biên giới vực đối mặt với đội hình này không đủ nhìn, chỉ có thể ở bên ngoài trù tính nhân thủ vận chuyển tài nguyên.
Tiên Đế nhìn sa bàn khổng lồ trước mắt, trầm giọng nói:
"Thế công của đối phương chậm lại rồi."
Thương Khung Thần Chủ thở dài một hơi, nói:
"Chỉ là chúng ta phải trả giá toàn bộ giới vực trung vĩ độ......"
Hạo Thiên Thần Chủ lại phản bác:
"Nếu không làm như vậy, cho dù chúng ta chết trận ở tiền tuyến cũng không thể ngăn cản bước chân của đối phương! Kết quả không chỉ giới vực trung vĩ độ, toàn bộ Phàm nhân giới sẽ hoàn toàn rơi vào tay giặc."
Những thần chủ khác và cường giả Tiên Đế cảnh cũng gật đầu đồng ý quan điểm này, sau đó đều nhìn về phía Hồng Anhbên cạnh.
Chiêu tráng sĩ chặt cổ tay này dùng đúng lúc.
Lần trước bày mưu tính kế, hôm nay đạt được hiệu quả tốt, Hồng Anh nghiễm nhiên được mọi người coi là quân sư, dù thương lượng kế hoạch gì cũng sẽ hỏi ý nàng.
"Mặc dù tạm hoãn một hơi, nhưng tình huống vẫn không lạc quan."
Sắc mặt Tiên Đế ngưng trọng, dội cho mọi người một chậu nước lạnh.
Hồng Anh cũng gật đầu, nói:
"Hôm nay chỉ thở phào nhẹ nhõm một hơi, kéo dài chiến tuyến tiến công Tà Ma Vực thế nhưng chiến tuyến tiến công của chúng ta cũng kéo dài theo."
Nói tới đây, Hồng Anh tới trước sa bàn cắm mấy lá cờ màu đỏ thành hai đường, giữa hai đường chính là giới vực trung vĩ độ, hai bên trên dưới phân biệt đại biểu cho giới vực cao vĩ độ cùng giới vực vĩ độ thấp.
"Chiến tuyến địch nhân kéo dài cũng đại biểu chiến tuyến của chúng ta kéo dài, tại số lượng và thực lực chênh lệch tuyệt đối, về lâu về dài bất lợi với chúng ta."
Nghe Hồng Anh giải thích, nhiều cao tầng phản ứng lại, sắc mặt trở nên ngưng trọng.
Hồng Anh chỉ vào hai hàng cờ đỏ, tiếp tục nói:
"Hiện tại nguyên nhân chúng ta vẫn có thể chiếm được ưu thế rất đơn giản, đối phương còn chưa hiểu rõ địa hình Phàm nhân giới, đồng thời cũng không thể dò xét được tin tức có lợi."
"Ngược lại chúng ta hiểu rõ Phàm nhân giới như lòng bàn tay, đồng thời có Ám Vực thu thập tin tức mới có thể chiếm lấy tiên cơ, sớm tập trung nhân thủ tới địa điểm đối phương công phạt tiến hành phòng thủ."
Tiên đế bên cạnh gật đầu, tiếp lời trầm giọng nói:
"Cho nên đợi đến khi Tà Ma Vực hoàn toàn nắm rõ tình hình Phàm nhân giới, bố trí quân đội dò xét tin tức ở các địa phương, đến lúc đó chúng ta lại rơi vào hoàn cảnh xấu."
Hơn nữa còn có một tai họa ngầm nghiêm trọng hơn.
Đó chính là sau khi đối phương hoàn toàn hiểu rõ Phàm nhân giới thì tốc độ chiếm cứ giới vực vĩ độ thấp cùng với giới vực vĩ độ cao sẽ cực kỳ nhanh.
Dù sao giới vực trung vĩ độ nằm ở giữa hai giới, trong tình huống số lượng chiếm ưu thế tuyệt đối mà khuếch tán ra hai bên sẽ khiến Phàm nhân giới và Tiên giới rất khó chống đỡ.
Quả nhiên vẫn là do chiến lực chênh lệch quá lớn.
Hạo Thiên Thần Chủ ngưng trọng nói:
"Xem ra, nếu như không để đối phương bố trí quân đội dò xét tin tức thì cuối cùng vẫn thất bại."
"Cho nên chúng ta không thể ngồi chờ chết. "
Hồng Anh lập tức nói, trong ánh mắt tràn ngập sát khí!
"Chúng ta sẽ chủ động tấn công các cứ điểm phòng thủ của bọn họ, làm xáo trộn nhịp độ của đối phương trước đối phương hoàn thiện bố trí lực lượng tìm hiểu tin tức."
"Nhưng hiện nay chiến lực của chúng ta cũng quá phân tán, muốn ngưng tụ một đội ngũ tới cứ điểm của đối phương, e là cực kỳ nguy hiểm?"
Diệp Thu Bạch vừa định đứng ra nói chúng ta đi đột nhiên sửng sốt, lấy ngọc bội ra, sau khi nghe truyền âm cảm thấy khó hiểu.
Thật kỳ quái, sao Tiểu Hắc sư đệ lại đưa ngọc bội truyền âm cho người khác?"
Mục Phù Sinh cau mày nói:
"Chẳng lẽ Tiểu Hắc sư huynh đã xảy ra chuyện? Ngọc bội bị địch nhân cướp đi."
Diệp Thu Bạch lắc đầu nói: "Đi xem sẽ biết."
Đang trong thời kỳ đặc thù, cần phải cẩn thận làm việc.
Vì thế Mục Phù Sinh lấy ra từng tờ phù triện dán lên người mình, lại dán đầy dưới áo bào trắng của Diệp Thu Bạch, sau đó dẫn đầu đi ra trước vẻ mặt cạn lời của Diệp Thu Bạch.
Không phải chứ, ta đang định tự mình đi đây......
......
Cũng không lâu sau, trong đại điện Vô Biên hoàng triều, Diệp Thu Bạch mang theo hơn mười người tới.
Mọi người thấy mà sửng sốt.
Trong nhóm người mới tới này có ba người cầm đầu, tu vi Thần Đế cảnh.
Phía sau là ba mươi người, tất cả đều là cường giả nửa bước Thần Đế!
Từ đâu tới vậy?
Phàm nhân giới cũng không thể có lực lượng thế này?
Nam tử cầm đầu cười nói:
"A, xem ra Hắc huynh còn ở Cửu U Minh Phủ chưa về."
Đúng vậy, người tới chính là Đàm Tông Chiếu.
Sau đó hắn tự giới thiệu, thuật lại sự tình và nguyên nhân mình tới ra.
Cao tầng Thần Chủ cảnh của Phàm nhân giới chưa từng nghe qua Hỗn Độn giới, vẻ mặt khó hiểu.
Chỉ có Phúc Thiên Thần Chủ cùng với Hỗn Nguyên Kiếm Chủ không cảm thấy ngoài ý muốn.
Còn cao tầng Tiên giới lại có chút kinh hãi.
Thật không ngờ, Tiểu Hắc nhận biết thiên kiêu từ Hỗn Độn giới!
Đàm Tông Chiếu cười nói:
"Diệp huynh đã nói kế hoạch của các ngươi với chúng ta, vậy hơn nữa những cường giả nửa bước Thần Đế ta mang đến miễn cưỡng đủ dùng đi?"
Lúc này Tiểu Hắc đột nhiên từ bên ngoài đi vào, nói:
"Đủ rồi, đa tạ Đàm huynh."
Mọi người thấy thế, trên mặt đều có sự kích động.
Có thêm nhiều nhân thủ như vậy, bọn họ có cơ hội phản công rồi!
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
1 Thảo luận