. . . .
Có thể nói thực lực mà Mục Phù Sinh bộc phát ra thực lực, có thể nói là làm cho mọi người lâm vào khiếp sợ.
Ai cũng thật không ngờ trong Phiêu Tuyết tông lại cất giấu một cường giả nửa bước Thần Chủ cảnh.
Mà các đệ tử và trưởng lão Phiêu Tuyết tông lại càng không nghĩ tới người trẻ tuổi trông bình thường không có gì lạ hay nổi bật này một mực che dấu thực lực!
Phiêu Tuyết tông chủ khiếp sợ trong phút chốc ngắn ngủi cũng nhanh chóng phản ứng lại, vừa cười vừa nói:
"Đã như vậy, ít nhất có thực lực chống lại đối phương."
Thẩm Phó Niên ngưng trọng nhìn về phía Mục Phù Sinh, nói:
"Người trẻ tuổi có thiên phú không tệ, bất quá cần phải nghĩ kỹ, đôi khi đứng sai đội sẽ trả giá bằng tính mạng."
Mục Phù Sinh gật đầu đáp:
"Lời này rất đúng."
Sau đó hắn nhìn về phía chưởng môn Cực Băng Ngục và cốc chủ Băng Hà Cốc, nghiêm túc hỏi:
"Cho nên các ngươi có muốn suy nghĩ lại hay không, hiện tại đứng bên Phiêu Tuyết Tông, có lẽ còn có cơ hội."
Khi nói xong những lời này.
Mục Phù Sinh bỗng hiểu được tâm tình của đại sư huynh và Tiểu Hắc sư huynh.
Mấy lời trang bức thế này, có đôi khi nói ra thật sự làm cho thể xác và tinh thần của mình thoải mái nha.
Bất quá cũng chỉ lần này thôi.
Không thể luôn luôn trang bức, một khi quen thói cuồng ngạo thì rất dễ xảy ra chuyện.
Vẫn nên cẩn thận một chút cho thỏa đáng.
Ngay cả Diệp Thu Bạch và Phương Khung cũng không khỏi liếc mắt nhìn nhau.
Sai tiểu tử này đột nhiên đổi tính rồi?
Chưởng môn Cực Băng Ngục cười lạnh một tiếng:
"Tiểu tử đúng là cuồng vọng."
"Chẳng lẽ các ngươi cho rằng thêm một tên nửa bước Thần Chủ cảnh liền có thể xoay chuyển chiến cuộc?"
Chưởng môn Cực Băng Ngục chậm rãi tiến tới trước mặt Mục Phù Sinh:
"Ta muốn thử xem thực lực của ngươi mạnh đến mức nào."
Tình hình đại chiến hết sức căng thẳng.
Không khí giống như muốn đóng băng vào thời điểm này.
Vô số người đều cảm thấy khó thở.
Đúng lúc này, chưởng môn Cực Băng Ngục dẫn đầu phát động công kích, hàn băng chi khí bao trùm cả cánh tay phải, lập tức tung một chưởng đánh về phía ngực JdgKiVvmḡ sYxxuḢ Phù Sinh."
Một đạo chưởng ấn hàn băng khổng lồ ngưng tụ trước người hắn!
Nơi chưởng ấn lướt qua đều bị đóng băng."
Trên chưởng ấn có từng luồng hàn khí trắng màu trắng không ngừng tản ra.
Mục Phù Sinh thấy thế, bàn tay chậm rãi nâng lên.
Năm loại thượng cổ thần lôi bất đồng bắt đầu bạo động trong nháy mắt!
Trên bầu trời bỗng có mây đen hội tụ, sấm chớp bắt đầu đánh xuống, còn có lôi long không ngừng quay cuồng trong mây.
Lôi đình chi lực tràn ngập cả khu vực, giống như muốn biến nơi thành thành lôi ngục vô tận!
Theo chưởng ấn hàn băng áp sát, sắc mặt Mục Phù Sinh trở nên lạnh lùng, đột nhiên hạ tay xuống.
Trong nháy mắt, lôi đình từ mây đen phát ra tiếng nổ kinh thiên, một con lôi long màu tím quay cuồng phóng xuống, xông thẳng về phía chưởng ấn.
Ầm ầm!
Trong thiên địa có lam sắc cùng tử sắc đối chọi nhau.
Cả băng nguyên và băng sơn đang không ngừng run rẩy.
Coi như là những người tu đạo đã lui ra trăm dặm vẫn như cũ có thể cảm giác được một cỗ dư ba cường đại, không cách nào chống đỡ đang lan đến.
Sau khi hai bên va chạm.
Chưởng ấn hàn băng bắt đầu sụp đổ.
Lôi long màu tím cũng đồng dạng tiêu tán theo.
Chưởng môn Cực Băng Ngục không cảm thấy ngoài ý muốn, ngược lại đã sớm dự liệu được kết quả này.
Trong khoảnh khắc chưởng ấn hoàn toàn biến mất thì thân hình chưởng môn Cực Băng Ngục cũng biến mất.
Chớp mắt hắn đã xuất hiện trước mặt Mục Phù Sinh, đồng thời lại vỗ một chưởng về phía đỉnh đầu Mục Phù Sinh!
Hàn khí cuồn cuộn!
Giống như có một tòa băng sơn ập xuống!
Mục Phù Sinh một tay cầm phù triện một tay khởi động lôi đình ngũ sắc.
Phù triện bị bóp nát, trên đỉnh đầu Mục Phù Sinh có năm tầng lôi đình quang thuẫn thành hình.
Cửu Trọng Lôi Thuẫn Phù!
Do năm loại Thượng Cổ Thần Lôi cấu thành.
Chưởng môn Cực Băng Ngục vỗ một chưởng vào lôi thuẫn, sắc mặt hơi đổi.
Thuẫn này có lực phòng ngự cường hãn, căn bản không thể phá vỡ trong thời gian ngắn.
Cùng lúc đó, một tay khác của Mục Phù Sinh hóa quyền thành chưởng giống như thủ đao chộp về phía đan điền của chưởng môn Cực Băng Ngục.
Chưởng môn Cực Băng Ngục kinh hãi.
Hắn lại vỗ một chưởng nặng nề vào lôi thuẫn, mượn nhờ lực phản chấn cường đại phối hợp với tốc độ bản thân bộc phát nhanh chóng thoát khỏi một chiêu hiểm của Mục Phù Sinh!
Hai người giao thủ chỉ mới qua thời gian mấy hơi thở.
Nhưng gặp chiêu phá chiêu, thế công mãnh liệt làm cho vô số người đang quan chiến cảm thấy khiếp sợ.
Chưởng môn Cực Băng Ngục là một lão quái vật có kinh nghiệm phong phú, không biết đã trải qua bao nhiêu cuộc chiến sinh tử
Còn Mục Phù Sinh thì sao?
Không chỉ không có thua kém mà trong lúc giao thủ còn khiến cho chưởng môn Cực Băng Ngục chưởng không thể không lui, thận trọng đối đãi!
Sắc mặt chưởng môn Cực Băng Ngục trở nên ngưng trọng, nhìn Mục Phù Sinh mà cảm thán:
"Với thực lực này ngươi có tư cách nói mấy lời cuồng vọng kia."
Mỗi chiêu đều có chuẩn bị ở sau.
Trong lúc chống đỡ còn có thể phát ra công kích khiến người ta không tưởng tượng được.
Thẩm Phó Niên đang chiến đấu cùng với tông chủ Phiêu Tuyết tông cũng không khỏi nhìn thoáng qua, ánh mắt lưu chuyển, hình như có chút do dự, không biết là hắn đang suy nghĩ chuyện gì.
Mục Phù Sinh không trả lời, phù bút xuất hiện trong lòng bàn tay.
Thánh Phù Huyền Lôi Bút!
Theo phù bút xuất hiện, có một đóa hồn hỏa màu trắng chậm rãi xuất hiện ở vị trí giữa hai chân mày.
Cảm giác của Mục Phù Sinh được tăng cường tới cực hạn!
Từng hạt bụi nhỏ, từng tia khí tức lưu động đều nằm trong phạm vi cảm ứng.
"Phù triện sư sao. . ."
Chưởng môn Cực Băng Ngục khẽ nhíu mày, trong lòng bàn tay hắn bắt đầu có cực hàn chi ý lưu chuyển.
Đối với Mục Phù Sinh mà nói.
Chưa bao giờ khắc dấu phù triện trong quá trình chiến đấu, bởi vì điều này sẽ cho người khác cơ hội công kích.
Nhưng mà phù bút không phải chỉ có thể dùng để khắc dấu phù triện.
Nói đúng ra, phù bút là một cái lọ, nó có thể hấp thu thiên địa quy tắc, sau đó biến những thiên địa quy tắc này thành mực vẽ trên phù triện!
Chỉ thấy phù bút trong tay Mục Phù Sinh quét về phía chưởng môn Cực Băng Ngục.
Trên bầu trời có năm con lôi đình cự long phát ra lôi quang màu sắc khác nhau phóng tới chưởng môn Cực Băng Ngục.
Năm con cự long khác màu không ngừng đan xen trên không trung, năm loại lôi đình lực nhanh chóng dung hợp thành một.
Ầm ầm!
Lôi đình lực phát nát không gian chung quanh.
Lôi đình không ngừng bổ xuống khiến cho băng sơn nứt ra, băng nguyên chia năm xẻ bảy.
Cảm nhận được thế công hủy thiên diệt địa này.
Chưởng môn Cực Băng Ngục ngưng trọng không thôi, đồng tử co lại.
Uy lực của thượng cổ thần lôi khủng bố đến mức này.
Không thể lưu thủ nữa . . .
Chỉ thấy hàn băng chi khí không ngừng ngưng tụ trong bàn tay chưởng môn Cực Băng Ngục đột nhiên nở rộ!
Từng cột băng to lớn cực lớn đột ngột xuất hiện quanh lôi long, muốn giam giữ trấn áp nó.
Cực băng lao ngục. . .
Cực Băng Ngục am hiểu phương pháp trấn áp.
Chưởng môn Cực Băng Ngục toàn lực ra tay, cho dù là đám người Thẩm Phó Niên cũng không thể dễ dàng phá vỡ.
Chỉ có thể ngăn cản chưởng môn Cực Băng Ngục thi triển chiêu này.
Nhưng hiện tại hắn đã hoàn thành ngưng tụ băng ngục, lôi long của Mục Phù Sinh làm sao phá giải đây?
Thẩm Phó Niên cười lạnh một tiếng:
"Đại thế đã mất.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
1 Thảo luận