. . . . . . .
Vạn vực thi đấu.
Các tông môn tụ tập đều là vì Tuyệt Hồn thành cực kỳ thần bí mà tràn ngập kỳ ngộ kia.
Các tông môn, thế gia lánh đời đều sôi nổi xuất thế!
Lần Vạn vực thi đấu này vô cùng có khả năng đánh vỡ cách cục hiện tại của giới vực trung vĩ độ.
Dù sao tông môn ở giới vực trung vĩ độ xếp hạng ở trình độ nhất định có quan hệ với Vạn vực thi đấu.
Ở phủ đệ Thiên Kiếm Phong.
Tông chủ Hoắc Chính Hành giảng quy củ của vòng hai Vạn vực thi đấu một lần.
"Vòng thứ hai có thể nói là cá nhân chiến."
"Buổi trưa sẽ tiến hành rút thăm, rút được thế lực của một giới vực nào đó thì sẽ tiến hành luận bàn cá nhân với người bên đối phương, người thắng sẽ có tích phân."
"Toàn thắng mà nói thì càng có nhiều tích phân cộng thêm."
Mấy người Diệp Thu Bạch và Trang Tử Đống gật gật đầu.
Hoắc Chính Hành tiếp tục nói:
"Sau đó mười thế lực có tích phân cao nhất sẽ tiến hành vòng thứ ba, cũng chính là một vòng cuối cùng, đoàn thể chiến."
"Ý nghĩa như tên, đoàn thể chiến do bốn người các ngươi tiến hành giao phong cùng bốn người bên đối phương bốn người tiến hành giao phong, người thắng liền có thể đạt được càng nhiều tích phân, cho đến khi mười thế lực đều thủ xong sẽ thống kê tích phân cuối cùng."
"Nếu muốn tiến vào Tuyệt Hồn thành thì tích phân của Thiên Kiếm Phong chóng ta nhất định phải tiến vào ba vị trí đầu mới có thể."
Nghe vậy, Diệp Thu Bạch âm thầm gật đầu.
Nếu như vậy thì đúng là có thể rút ngắn thời gian thi đấu rất nhiều.
Nếu không, giới vực trung vĩ độ quá nhiều thế lực, từng thế lực nối tiếp nhau e là không tốn thời gian mấy tháng thật sự không thể kết thúc.
"Được rồi, các ngươi ra ngoài đi dạo đi, nhưng là phải tránh tùy tiện tiến vào lãnh địa của thế lực khác, dù sao có vài tông môn có tính tình cổ quái. . . . . ."
"Ta đi rút thăm trước."
Phân phó xong rồi Hoắc Chính Hành liền biến mất tại chỗ.
Diệp Thu Bạch vốn muốn củng cố Hỗn Nguyên Kiếm Pháp thì bỗng nghe Trang Tử Đống bên cạnh đột nhiên nói:
"Diệp huynh, chúng ta có đi ra ngoài một chút không?"
Một tên nam tử khác cũng chính là đệ tử thân truyền của tông chủ tên là Sở Lam cười nói:
"Cũng không cần tu luyện suốt nha, ngày mai đã bắt đầu rồi, hiện tại chúng ta ra ngoài đi dạo thả lỏng tâm cảnh, cũng có thể xem xem rốt cuộc những thế lực khác ra làm sao."
Một người còn lại chính là đệ tử nội môn của Thiên Kiếm Phong, ban đầu cảnh giới và thực lực cũng không có gì đặc biệt.
Thế mà lúc Thiên Kiếm Phong tuyển chọn lại đánh bại vài tên đệ tử thân truyền, bắt được danh ngạch thứ tư.
Tên là Trì Bỉnh.
Trì Bỉnh trầm mặc ít lời, trong mấy ngày qua mấy người Trang Tử Đống cũng cảm thấy quen.
Diệp Thu Bạch nghe hai người nói cũng chỉ đành bất đắc dĩ gật gật đầu:
"Vậy theo các ngươi thôi."
Vạn vực hoang dã không có thành trì, không có thế lực tọa lạc.
Có chỉ là một bình nguyên rộng lớn!
Trên bình nguyên không hề có chút màu xanh nào điểm xuyết.
Cát vàng khắp nơi.
Gió nhẹ nhàng thổi qua là có thể mang theo cát vàng vương vãi khắp nơi.
Nhưng mà bên trong cát vàng lại ẩn chứ linh khí cực kỳ nồng đậm.
Trước kia có vô số thế lực cảm thấy có lẽ trong cát có thiên tài địa bảo gì đó.
Sau khi bọn họ liên tục dò xét nhưng lại không thể dò xét được cái gì, cũng chỉ có thể từ bỏ.
Nhận định nơi này không có bất kỳ tài nguyên nào. . . . . .
Nếu như không có Vạn vực thi đấu.
E là nơi đây cũng chẳng có nổi một tòa phủ đệ. . . . . .
Bốn người Diệp Thu Bạch rời khỏi phủ đệ Thiên Kiếm Phong, bên ngoài có không ít người đến bắt chuyện.
Nhìn thoáng qua có thể phát hiện cảnh giới của phần lớn người đều không thấp!
Biến Huyết cảnh sơ kỳ như Diệp Thu Bạch cũng chỉ có thể tính là bình thường. . . . . .
Chuyện này cũng rất bình thường.
Dù sao người tu đạo ở chỗ này đều là thiên kiêu thuộc thế lực đứng đầu một giới vực.
Sao lại không chút thực lực chứ?
Trang Tử Đống cảm khái nói:
"Đúng thật là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân nha. . . . . ."
Sở Lam không tỏ ý kiến, sắc mặt hơi ngưng trọng:
"Lần này chúng ta sẽ gặp chút khó khăn, huống hồ còn có mấy thế lực đứng đầu. . . . . ."
Trì Bỉnh không nói gì, chỉ là trong mắt ẩn ẩn có chiến ý bốc lên!
Diệp Thu Bạch có kinh nghiệm thực chiến cực kỳ phong phú, có thể phát giác hơi thở lưu động.
Nhẹ nhàng liếc nhìn Trì Bỉnh, thầm nghĩ Trì Bỉnh này không đơn giản.
Ngay lúc này đột nhiên có một giọng nữ dễ nghe truyền tới!
"A? Diệp sư đệ!"
Diệp Thu Bạch hơi sửng sốt.
Giọng nói này cực kì quen thuộc, quay đầu lại nhìn, hắn không khỏi cười nói:
"Chiêm sư tỷ."
Sở Lam hơi hơi kinh ngạc.
"Diệp huynh, nhận thức sao?"
Diệp Thu Bạch gật đầu nói:
"Nhận thức, trước kia từng ở Hãn Hải tinh vực một thời gian, khi đó gia nhập Lạc Nhạn tông, Chiêm Chỉ là sư tỷ của ta ở Hận Thiên phong."
Hãn Hải tinh vực?
Mấy người sửng sốt.
Bọn họ không biết cũng bình thường.
Bởi vì giới vực trung vĩ độ quá lớn.
Chiêm Chỉ bước nhanh tới, cười nói:
"Ta đoán là ngươi sẽ tới, như thế nào, lần này đại biểu thế lực nào tham chiến?"
Diệp Thu Bạch cười nói: "Thiên Kiếm Phong."
Thiên Kiếm Phong?!
Chiêm Chỉ kinh hãi.
Tuy rằng Thiên Kiếm Phong là thế lực nhị lưu hàng đầu nhưng lại là nơi có nhiều kiếm tu mạnh nhất giới vực trung vĩ độ!
Lúc này lại có thêm một nữ tử đi tới cạnh Chiêm Chỉ, cười hỏi:
"Diệp sư đệ, Tử Tình đâu?"
Là Hứa Thi ở cùng Mộ Tử Tình ở Dao Quang phong khi đó, cũng rất chiếu cố nàng.
Diệp Thu Bạch cảm kích từ tận đáy lòng.
"Tử Tình có chút việc."
"Diệp huynh, nếu lần này ngươi dẫn đội Lạc Nhạn tông chúng ta mà nói, e là thứ tự còn có thể tăng lên một cấp bậc."
Thánh tử Lăng Tiêu phong Kỷ Luyện tiến lên cười nói.
Một người khác là Thánh tử Hỗn Nguyên phong.
Diệp Thu Bạch cười cười nói:
"Là Nhạn tông chủ dẫn đội sao?"
Chiêm Chỉ lắc đầu nói:
"Không phải nha, là Thôi lão đích thân tới."
"Đến lúc đó ta phải đi bái phỏng một chút."
Hứa Thi cười lắc đầu: "Thôi lão đi rút thăm, tự nhiên ngày mai ngươi sẽ nhìn thấy."
Lúc này.
Trì Bỉnh đứng phía sau đám người Diệp Thu Bạch đột nhiên nói:
"Không phải Hãn Hải tông mới là thế lực mạnh nhất Hãn Hải tinh vực sao?"
Diệp Thu Bạch xoay đầu, có chút kinh ngạc.
Trì Bỉnh này biết đến không ít chuyện nha.
Kỷ Luyện thì mỉm cười giải thích:
"Đó là trước kia, hiện giờ Hãn Hải tông đã bị hủy diệt dưới sự trợ giúp của sư đệ Diệp huynh."
Nếu không thì lần Vạn vực thi đấu này cũng không tới phiên Lạc Nhạn tông.
"Được rồi, nếu lần này ngươi đại biểu Thiên Kiếm Phong, chúng ta đây vẫn ít nói chút đi."
Chiêm Chỉ bướng bỉnh chớp chớp mắt, nói:
"Đến lúc đó rút trúng thì ngươi có thể nhường ta!"
Diệp Thu Bạch cười nói:
"Yên tâm, nhất định nhường ngươi, nếu không thì chuyện lần trước. . . . . ."
Nói tới đây, Diệp Thu Bạch đột nhiên ngừng.
Ngượng ngùng gãi gãi đầu.
Mặt Chiêm Chỉ bỗng đỏ bừng, hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Thu Bạch, dậm dậm chân xoay người rời đi.
Hoặc có thể nói là chạy đi?
"Nàng làm sao vậy?"
Kỷ Luyện có chút sững sờ.
Diệp Thu Bạch vừa định nói gì lại thấy Chiêm Chỉ đột nhiên quay đầu hung hăng nhìn chằm chằm mình.
Thấy thế vội vàng xua tay nói:
"Không có gì không có gì."
Chính là nhìn thứ không nên nhìn mà thôi. . . . . .
Đợi cho đám người Lạc Nhạn tông đi rồi.
Diệp Thu Bạch ngẩng đầu nhìn về phía không trung, nhẹ nhàng cười.
Lạc Nhạn tông cũng tới.
Như vậy hẳn là mấy thế lực trước kia buông xuống Vô biên giới vực cũng tới đi?
Cũng đến thời điểm nên tính toán nợ cũ. . . . . .
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
1 Thảo luận