Trong Chấp Pháp Đường.
Mọi người nhìn Phần lão mà cảm thấy kinh hãi.
Lúc này Phần lão đang nhìn chằm chằm đường chủ, mái tóc dài bị gió thổi lên để lộ ánh mắt vẩn đục tràn ngập sát ý.
Khi đường chủ nhìn thấy ánh mắt này lập tức cảm giác mình như rơi vào cửu u thâm uyên, bị bất diệt minh hỏa điên cuồng thiêu đốt!
"Hiện tại Chấp Pháp Đường đã không còn làm việc theo quy củ sao?"
Phần lão được bao phủ trong hỏa diễm nhưng lại nói ra lời khiến người ta cảm giác như rơi xuống hầm băng.
"Ta đã nhìn thấy thi thể Trình Đại Hải và Ngọc Thành, vết thương do cao thủ kiếm đạo gây nên, thế nhưng ở đây chỉ có một tiểu bối kiếm đạo chưa tới Tổ Cảnh, ngươi cho rằng hắn có thể dễ dàng đánh chết Trình Đại Hải nửa bước Tổ Cảnh?"
Nghe đến đây đường chủ liền quỳ gối, mặt xám như tro tàn.
Phần lão khoát tay nói: "Được rồi, ngươi rrời khỏi học viện."
Ngay sau đó hắn cũng không nhìn đường chủ nữa mà đi tới trước mặt đám người Tiểu Hắc, nói:
"Đi chữa thương trước, tiểu tử Đàm Tông Chiếu đang bên ngoài chờ các ngươi."
Tiểu Hắc gật đầu, lập tức chắp tay nói: "Đa tạ tiền bối."
Phần lão liếc Tiểu Hắc một cái, nói.
"Lão đầu tử ta chỉ cảm thấy Chấp Pháp Đường chướng khí mù mịt nên chỉnh đốn lại. Đừng có nghĩ nhiều, mau đi thôi."
Đám người Tiểu Hắc không khỏi cười lập tức kéo thân thể có vẻ bị thương cực kỳ nghiêm trọng ra khỏi Chấp Pháp Đường.
Khi ra tới bên ngoài, mọi người nhìn thấy thương thế của đám người Tiểu Hắc cũng không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
Thương thế tới độ này...... E là ngay cả thần hồn cũng bị thương rồi?
Nhưng bọn họ làm sao biết được, Lục Trường Sinh bày ra phòng ngự bên trong thần hồn đám Tiểu Hắc, chỉ mấy cây roi làm sao có thể tổn thương thần hồn chứ? Về phần thân thể... Có lẽ thương thế của Diệp Thu Bạch, Thạch Sinh và Phương Khung hơi nghiêm trọng, còn Tiểu Hắc có huyết mạch chi lực, Mục Phù Sinh cũng có át chủ bài đối phó nên không đáng lo.
Chỉ là muốn tạo ra cảnh tượng thảm thiết hơn một chút nên bọn họ mới không có vận dụng.
Lúc này tứ trưởng lão và ngũ trưởng lão đứng dậy, cười nói:
"Được rồi, xem ra không có chuyện của chúng ta nữa."
Đám người Tiểu Hắc vội chắp tay cảm ơn hai vị trưởng lão.
Ngũ trưởng lão tiến lên, vỗ vỗ bả vai Phương Khung, cười nói:
"Là mầm non tốt, lúc sau đến chỗ ta một chút, chúng ta thảo luận thảo vấn đề trên phương diện trận đạo."
Mà Ngũ trưởng lão nói những lời này, cũng làm cho các học viên vây xem hoảng sợ.
Là trận pháp sư mạnh nhất Hỗn Linh học viện, ngũ trưởng lão đối mặt với tiểu bối Phương Khung lại dùng hai chữ "thảo luận"?
Hành động này tương đương với trình độ trận đạo của Phương Khung được ngũ trưởng lão công nhận!
Trong học viện có mấy người được Ngũ trưởng lão tán thành trên phương diện trận đạo đâu?
Phương Khung gật đầu cung kính nói: "Ta đã biết, trưởng lão."
Đợi sau khi tứ trưởng lão cùng ngũ trưởng lão rời đi, Đàm Tông Chiếu mới xuất hiện lấy đan dược ra đưa cho bọn họ rồi nói:
"Thương thế của các ngươi nặng như vậy, đi thôi, theo ta đi chữa thương."
Chờ sau khi rời khỏi tầm mắt của mọi người, Tiểu Hắc mới vận dụng huyết mạch chi lực khôi phục, còn đám người Diệp Thu Bạch thì lấy đan dược Lục Trường Sinh cho ra dùng, thân thể nhanh chóng khôi phục như cũ!
Trên đường đi, Đàm Tông Chiếu cười nói:
"Lần này vất vả cho các ngươi, yên tâm, sư tôn ta sẽ bồi thường cho các ngươi."
Từ lúc bị áp giải vào Chấp Pháp Đường, Tiểu Hắc đã nhận được truyền âm của Đàm Tông Chiếu, bảo bọn họ không nên phản kháng quá độ, đến lúc đó sẽ có người tới đưa bọn họ ra.
Hết thảy là một ván cờ giữa đại trưởng lão và nhị trưởng lão.
Nhị trưởng lão vì muốn làm suy yếu thế lực và danh tiếng của đại trưởng lão mà thông qua chuyện đệ tử thân truyền Trình Đại Hải bị giết, tạo thế cho mình.
Nhưng đại trưởng lão lại một là không làm, còn làm là phải làm cho trọn, thuận theo ý đồ của nhị trưởng lão dẫn tới một trận tranh đoạt khí thế.
Không chỉ có lật đổ âm mưu của nhị trưởng lão mà còn đánh hỏng một lá bài trọng yếu trong tay nhị trưởng lão là Chấp Pháp Đường!
Qua việc này, nhị trưởng lão đã mất đại thế.....
Từ thời khắc trưởng lão Nội Tháp và Phần lão Luyện Thiên Tháp xuất hiện, mưu kế của nhị trưởng lão đã tan tành, đồng thời mọi người một lần nữa nhận thức được nội tình của đại trưởng lão không lộ sơn lộ thủy.
Ở tiểu viện tựa như thế ngoại đào nguyên của đại trưởng lão.
Đại trưởng lão nhìn Tiểu Hắc, ánh mắt có chút kinh dị.
"Thật sự không ngờ Phần lão lại ra mặt vì ngươi."
Người đại trưởng lão mời tới chỉ có tứ trưởng lão, ngũ trưởng lão cùng với vị trưởng lão Nội Tháp kia.
Nhưng không ngờ Phần lão tự mình tới Chấp Pháp Đường.
Cho dù là đại trưởng lão cũng không nghĩ tới chuyện này.
Nếu không chuyện này cũng không thể kết thúc nhanh như vậy.
Tiểu Hắc lắc đầu nói: "Chỉ là lúc tiến vào Luyện Thiên tháp chào hỏi, ta cũng không nhận ra."
Đại trưởng lão khẽ gật đầu: "Phần lão làm việc tự nhiên có thâm ý, dù sao đã mấy ngàn năm không ra tay rồi."
Lập tức xoay người đưa mấy chiếc nhẫn không gian đặt trên mặt bàn cho đám người Tiểu Hắc, nói:
"Đây là tạ lễ cho các ngươi."
Đám người Tiểu Hắc tiếp nhận xem xét, bên trong không chỉ có mười vạn điểm cống hiến mà còn có một tòa núi Hỗn Nguyên Thạch, chỉ là Hỗn Nguyên Thạch này không giống Hỗn Nguyên Thạch bình thường.
Hình như nhận ra sự khó hiểu của mấy người, Đàm Tông Chiếu cười nói:
"Đây là Vô Hạ Hỗn Nguyên Thạch, Hỗn Nguyên Thạch bình thường khống ẩn chứa nhiều Hỗn Nguyên chi khí, còn một viên Vô Hạ Hỗn Nguyên Thạch tương đương với trăm viên Hỗn Nguyên thạch bình thường.
Điều này rất có ích cho việc tu luyện của đám người Tiểu Hắc.
Đồng thời Đàm Tông Chiếu còn lấy ra một tấm lệnh bài, nói:
"Ngọc Thành chết rồi, với thực lực của các ngươi vào tiểu viện chữ Thiên số một dư dả."
Sau khi bọn họ tiếp nhận, đại trưởng lão uống một ngụm trà nhìn về phía mấy người hỏi:
"Kế tiếp các ngươi tính làm chuyện gì?"
"Không làm gì cả."
Diệp Thu Bạch cười lắc đầu nói:" Bế quan một thời gian đi, cảm giác sắp đột phá rồi."
Đàm Tông Chiếu ở bên cạnh không khỏi trợn trắng mắt.
Lúc hắn tới Phàm nhân giới một chuyến, cũng không biết mấy người Diệp Thu Bạch đột phá bao nhiêu lần.
Cho dù có Phù Sinh Đồ cũng đã rất thái quá rồi!
Đại trưởng lão hài lòng gật đầu: "Trải qua việc này, các ngươi xem như hoàn toàn đứng vững gót chân ở Hỗn Linh học viện, không ai nói ra nói vào nữa, bọn họ cũng sẽ cho rằng các ngươi thuộc môn hạ của ta, có chuyện gì cứ tới tìm ta."
"Chỉ cần không trái với quy củ của học viện, ta đều có thể bật đèn xanh giúp các ngươi."
"Vậy đa tạ trưởng lão."
Đám người Tiểu Hắc nói xong liền rời đi.
Nhìn mấy người rời đi, đại trưởng lão cười nói: "Bọn họ...... E là không bao lâu nữa sẽ nổi danh khắp Hỗn Độn Giới."
Đàm Tông Chiếu buông tay nói: "Ta vẫn luôn nói như vậy nha."
Xem ra cho dù không đại biểu học viện chúng ta tham gia thi đấu Lục Giới học viện cũng không tính là đại sự gì, chỉ cần có thể giao hảo là được.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
1 Thảo luận