Nghe Lục Trường Sinh gọi mình, Quý Thiên Dao mỉm cười tiến lên một bước, buông ra tất cả phòng bị giao cho Lục Trường Sinh đến dò xét.
Người tu đạo bình thường đều che giấu một phần thực lực của mình.
Tuy rằng Khám Thiên Chi Nhãn của Lục Trường Sinh có thể dễ dàng dò ra nhưng đây cũng là biểu hiện hoàn toàn tín nhiệm của Quý Thiên Dao dành cho Lục Trường Sinh... Nếu không thì nàng cũng sẽ không làm như vậy.
Người chung quanh thấy một màn này liếc mắt nhìn nhau.
Đây là tình huống gì? Tuy rằng Lục tiền bối không phải người xấu, nhưng cũng không thể dễ dàng bày ra toàn bộ thực lực của mình cho người khác xem chứ?
Hồng Anh và Ninh Trần Tâm cũng liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt mập mờ.
Chậc chậc chậc, ánh mắt Quý Thiên Dao nhìn về phía sư tôn kìa, đều kéo tơ......
Lục Trường Sinh thì lại không có cảm giác này.
Dù sao hắn nhìn tình trạng thân thể của ai cũng như ai thôi.
Bởi vì tu vi quá cao nha......
Chỉ thấy từ mi tâm của Lục Trường Sinh có một luồng kim quang phóng ra, vị trí phóng ra kim quang có một con mắt.
Khám Thiên Chi Nhãn!
Khám phá hết thảy hư vọng.
Trước Khám Thiên Chi Nhãn, tất cả vấn đề trong cơ thể Quý Thiên Dao đều lộ ra.
"Ừm, vấn đề lần trước đã được giải quyết, Hồng Mông Tử Khí dung hợp không tệ."
Lục Trường Sinh khẽ gật đầu:
"Chỉ là sau khi dung hợp Hồng Mông Tử Khí, chất lượng linh khí trong cơ thể và cường độ kinh mạch không đủ, không thể thừa nhận dung hợp quá nhiều Hồng Mông Tử Khí."
Nói tới đây Lục Trường Sinh liền móc ra một bình ngọc, nói tiếp:
"Tiên khí bên trong đủ cho ngươi dùng để hoán đổi, khoanh chân ngồi xuống vận chuyển công pháp đi."
Quý Thiên Dao ngoan ngoãn nghe theo.
Lục Trường Sinh vươn tay nhưng không chạm vào thân thể Quý Thiên Dao mà cách không đánh một luồng tiên khí vào trong cơ thể nàng.
Lúc này Tiểu Thạch Đầu đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Hồng Anh và Ninh Trần Tâm, nhìn một màn này mà chê cười:
"Sư tôn thế này không ổn nha, có cơ hội chấm mút thật ngon mà không quý trọng."
Hồng Anh: "......
Ninh Trần Tâm: "......
Đúng lúc này đột nhiên có một cỗ lực lượng vô hình bọc lấy Tiểu Thạch Đầu.
Tiểu Thạch Đầu hơi sửng sốt, lập tức hô to: "Sư tôn! Đừng! Đệ tử sai rồi......"
Vừa dứt lời, Tiểu Thạch Đầu liền bị cỗ lực lượng này ném ra ngoài, cũng không biết bay đến nơi nào...
Hồng Anh không khỏi tán thành gật đầu: "Nên!"
Có Lục Trường Sinh trợ giúp, Quý Thiên Dao nhanh chóng chuyển hóa linh khí trong cơ thể thành tiên khí.
Tiên khí ngưng tụ mang theo từng luồng tử khí vòng quanh Quý Thiên Dao.
Cảnh giới của nàng bắt đầu buông lỏng, sau đó đột phá!
Thần Chủ cảnh trung kỳ.
Mọi người xem mà mở to mắt, cảm thấy có chút khó tin.
Mặc dù nói thực lực của Lục Trường Sinh sâu không lường được.
Nhưng chỉ điểm một phen như vậy mà đã giúp phá vỡ gông cùm xiềng xích đồng thời đột phá tới Thần Chủ trung kỳ?
Quý Thiên Dao đứng dậy, mỉm cười cảm tạ Lục Trường Sinh:
"Dựa theo bối phận ta nên khom người, nhưng ta không muốn trở thành hậu bối của tiền bối, bất quá vẫn phải cám ơn ngươi chỉ đạo."
Lục Trường Sinh cười khổ trong lòng.
Quý Thiên Dao cũng không dây dưa, trực tiếp lui xuống.
Nàng cũng biết đạo lý hăng quá hóa dở.
"Được rồi, kế tiếp."
Một người nối tiếp một người, trong lúc nhất thời quảng trường Thanh Tiêu học viện không ngừng có khí tức sôi trào, thỉnh thoảng có người đột phá cảnh giới...
Trọn vẹn thời gian ba ngày, Lục Trường Sinh mới chỉ đạo hết tất cả học viên ở đây.
Sau đó thấy hiệu quả chỉ đạo tốt như vậy, ngay cả Hạo Thiên Thần Chủ và một đám trưởng lão mới gia nhập Thanh Tiêu học viện cũng mặt dày cầu xin Lục Trường Sinh chỉ đạo.
Kết thúc hết thảy, Hồng Anh cùng Ninh Trần Tâm lên trên đài cao, nói:
"Sau này các vị tuân thủ trật tự học viện, hoàn thành khảo hạch học viện cùng nhiệm vụ trở thành đệ tử nội môn, sư tôn cũng sẽ thường xuyên tới giảng đạo cho các vị."
Lục Trường Sinh vừa lui về phía sau nghe Hồng Anh nói lời này nhất thời lảo đảo, thiếu chút nữa bị nước miệng làm cho nghẹn chết, trợn tròn mắt.
Cái gì?
Còn thường xuyên đến nữa?
Lần này đã phá lệ rồi, còn ngại vi sư chưa đủ nổi bật sao?
Đến lúc đó chạy tới chạy lui mệt mỏi biết bao!
Lục Trường Sinh bất chợt hồi tưởng lại bộ dáng làm việc kiếp trước của mình... Đi tới bên này vẫn còn có chế độ tăng ca?
......
Đón đọc chương mới nhất tại Truyện YY
......
Đợi đến khi Thanh Tiêu học viện vững chắc, quá trình trùng kiến Phàm nhân giới cũng hoàn thành.
Hôm nay là ngày Phàm nhân giới chúc mừng thắng lợi, theo lý thì Diệp Thu Bạch và một đám đệ tử Thảo đường sẽi tới lĩnh thưởng.
Bất quá lại chậm chạp không thấy bóng dáng.
Bởi vì hiện tại Hồng Anh, Ninh Trần Tâm, Mộc Uyển Nhi, Tiểu Thạch Đầu đều đang ở Thanh Tiêu học viện tiếp tục hoàn thiện các hạng công việc.
Còn Diệp Thu Bạch, Mục Phù Sinh, Tiểu Hắc, Phương Khung và Thạch Sinh dưới sự dẫn dắt của Đàm Tông Chiếu khởi hành đi tới Hỗn Độn Giới.
Lộ trình đến Hỗn Độn Giới cực kỳ xa, cần xuyên qua không gian trong khoảng thời gian nửa tháng mới có thể đến nơi.
Trên chiến hạm không gian khổng lồ, Đàm Tông Chiếu cười nói:
"Các vị, tới Hỗn Độn Giới ta cũng cần nói với các ngươi vài điểm cần chú ý."
Mọi người nhìn qua.
Hỗn Độn Giới căn bản khác với năm đại giới.
Đó chính là Hỗn Độn Giới bày ra tất cả mọi sự xấu xí ra mặt ngoài. Vô luận là giết người cướp của, vì lợi ích tiến hành tàn sát hay trong tông môn tàn sát lẫn nhau đều có thể dễ dàng thấy được.
Loại chuyện này ở Phàm nhân giới cũng sẽ phát sinh.
Chẳng qua là tiến hành trong bóng tối, không có công khai ngang nhiên như ở Hỗn Độn Giới.
"Lúc trước ta cùng Tiểu Hắc huynh cũng nói qua, đến Hỗn Độn Giới nhất định phải gia nhập một phương thế lực, nếu không sẽ nửa bước khó đi!"
"Thứ nhất, cho dù chiếm được trọng bảo, một khi bị phát hiện là tán tu sẽ gặp phải nhiều thế lực truy sát không ngừng."
"Thứ hai, vô luận là mua hay là buôn bán đồ vật, đều cần tông môn bảo đảm, không có tông môn rất nhiều con đường chính quy sẽ không dám thu đồ vật của ngươi. Điểm này trên thực tế là móc nối với điểm thứ nhất, nếu như bán đồ vật mà không có tông môn bảo đảm cho một người khác, nếu như cướp đoạt mà có sẽ gặp phải người bên kia đuổi giết. Làm sinh ý kiểu này mất nhiều hơn được."
Nghe đến đây, Mục Phù Sinh bất đắc dĩ nói: "Như vậy xem ra, Hỗn Độn Giới quá rối loạn đi..."
Đàm Tông Chiếu gật đầu: "Đúng là rất loạn, nhưng cũng chính hoàn cảnh ác liệt này đã tạo nên vô số cường giả."
Trong hoàn cảnh ác liệt mới có thể xuất hiện kiêu hùng, những lời này tuyệt đối không phải nói suông.
Trong môi trường thoải mái, êm đềm không thể nào trưởng thành.
"Cho nên ta đề nghị các ngươi gia nhập Hỗn Linh học viện."
Đàm Tông Chiếu đi một vòng lớn cuối cùng cũng trở lại vấn đề chính.
"Hỗn Linh học viện thuộc về thế lực nhất lưu đứng đầu Hỗn Độn giới, có rất ít người dám trêu chọc người của học viện. Đồng thời tài nguyên và bí cảnh tu luyện cũng cực kỳ nhiều, mặc dù có tư tâm, nhưng quả thật lời ta nói là sự thật, không có lựa chọn nào tốt hơn."
Đám người Diệp Thu Bạch nhìn nhau, khẽ cười.
Chúng ta có thể đáp ứng lời mời của ngươi. Bất quá trước nói rõ một điểm, ba năm sau thi đấu học viện Lục Giới, chúng ta sẽ đại biểu Thanh Tiêu học viện tham chiến.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
1 Thảo luận