. . . . . .
Không chỉ cảnh giới đột phá đến Trọc Tiên cảnh trung kỳ mà cảnh giới kiếm đạo còn đạt tới nửa bước Kiếm Tiên chi cảnh.
Rốt cuộc Diệp Thu Bạch làm như thế nào chứ?
Nhạc Chính Trì không kịp nghĩ nhiều, nhanh chóng cùng mấy người Tô Mộ U Thần Huy giao phong với Hoàng.
Giờ phút này.
Tinh Vẫn kiếm trong tay Diệp Thu Bạch hội tụ kiếm ý chém một nhát về phía huyết trảo!
Đồng thời cũng thi triển kiếm thứ nhất trong Tinh Vẫn kiếm pháp đã lâu không dùng!
Ầm!
Tức khắc huyết tinh chi ý cùng với kiếm ý đều tán loạn!
Đôi tay nắm lấy Tinh Vẫn kiếm, thân thể Diệp Thu Bạch trực tiếp lui về phía sau hai bước dưới sự trùng kích của huyết trảo.
Nhưng mà vẫn cứng rắn ngăn cản được một kích này.
Ngay sau đó dùng tốc độ cực nhanh rút kiếm, thi triển Tinh Vẫn kiếm pháp kiếm thứ hai!
Kiếm thứ ba!
Kiếm thứ tư!
Cho đến kiếm thứ bảy mới chém nát huyết trảo trước mắt!
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Phan Tà trở nên âm trầm.
Hắn không nghĩ tới dù chính mình đã bước vào Địa Tiên cảnh nhưng Diệp Thu Bạch vẫn có thể chống đỡ một kích.
Trọc Tiên cảnh thực sự có thực lực giao thủ cùng Địa Tiên cảnh sao?
Không phải dù có Trọc Tiên cảnh có thiên phú cực cao, khi đối chiến với cường giả Địa Tiên cảnh cũng sẽ bị nghiền áp sao?
Nhưng mà Diệp Thu Bạch lại là một ngoại lệ sống sờ sờ. . . . . .
Chỉ thấy Diệp Thu Bạch cầm chặt Tinh Vẫn kiếm, trên mặt xuất hiện nụ cười nhàn nhạt nhìn về phía Phan Tà nói:
"Nếu ngươi thật sự là cường giả Địa Tiên cảnh, có lẽ ta vẫn khó có thể ngăn trở."
"Sự thật. . . . . . Ngươi chỉ là một kẻ dùng bí pháp mạnh mẽ bước vào Địa Tiên cảnh mà thôi, một tên tà tu đi lối tắt há có thể đánh đồng với cường giả Địa Tiên cảnh chân chính?"
Diệp Thu Bạch đã gặp qua cường giả Địa Tiên cảnh.
Cường giả Địa Tiên cảnh thật sự dù phẩm chất linh khí chất hay mức độ nồng đậm, uy thế khi ra tay đều vượt xa Phan Tà.
Tất nhiên Phan Tà cũng biết điểm này.
Nhưng mà . . . . . .
"Dù như thế thì vẫn là Địa Tiên cảnh, chỉ mới chặn lại một chưởng của ta mà cuồng vọng như thế?"
Chỉ thấy Phan Tà nâng ngón tay, ngón tay chỉ về phía đám mây máu to lớn, ánh mắt thì nhìn chằm chằm Diệp Thu Bạch, chứa đầy sát ý:
"Có thể ngăn cản kích thứ nhất của ta, như vậy lần thứ hai, thậm chí còn lần thứ ba thế nào?"
"Ngươi, như cũ có thể phòng trụ sao?"
Tiếng nói vừa dứt.
Theo ngón tay Phan Tà, tức khắ có từng luồng huyết tinh chi ý hóa thành huyết sắc lệ quỷ tru tréo. giương nanh múa vuốt không ngừng nhào tới Diệp Thu Bạch!
Huyết sắc lệ quỷ tru lên, bao trùm toàn bộ Tinh Vân thành!
Bất kể Nhạc Chính Trì hay là Lâm Trí Nam hoặc đám người Tô Mộ U đều bị lan đến!
Tiếng tru lên ảnh hưởng đến thần hồn!
Mục Phù Sinh, Tiểu Hắc lại không gặp chút vấn đề nào.
Mục Phù Sinh có lực lượng thần hồn cực kỳ cường đại.
Tiểu Hắc mang thần hồn của Ma Chủ, tuy rằng hiện tại vẫn còn tàn khuyết nhưng công kích thần hồn nho nhỏ không cách nào tạo thành bất kỳ ảnh hưởng nào.
Còn Diệp Thu Bạch thế nào?
Tuy rằng chịu chút ảnh hưởng nhưng có kiếm ý chống đỡ cũng không tổn thương gì hết.
Nhìn thấy trước mắt có từng con huyết sắc lệ quỷ giương nanh múa vuốt đánh úp tới.
Diệp Thu Bạch vung kiếm chém ra!
Tinh Vẫn kiếm pháp!
Một kiếm này va chạm với huyết sắc lệ quỷ, tuy rằng lệ quỷ tiêu tán nhưng lực trùng kích cường đại lại khiến cho thân hình Diệp Thu Bạch tạm dừng, điên cuồng đạp bộ lui về sau!
Phan Tà cũng không có cho Diệp Thu Bạch thời gian điều chỉnh tư thế, nở nụ cười dữ tợn tiếp tục chỉ huy huyết sắc lệ quỷ phóng về phía Diệp Thu Bạch.
Diệp Thu Bạch chỉ có thể huy kiếm.
Từng kiếm từng kiếm nối tiếp nhau.
Lực trùng kích khiến khóe miệng Diệp Thu Bạch bắt đầu có máu tươi tràn ra.
Tuy rằng thực lực của Phan Tà không có đạt tới Địa Tiên cảnh thật sự, chỉ dựa vào bí pháp.
Nhưng chung quy vẫn bước vào phạm trù Địa Tiên cảnh!
Đặc tính của Tinh Vẫn kiếm pháp là kiếm sau chém ra sẽ cường đại hơn kiếm trước!
Đương trảm đến thứ hai mươi kiếm là lúc.
Diệp Thu Bạch đã không bị lực lượng cường đại xốc bay ra ngoài, ngược lại theo kiếm mang tăng lên, Diệp Thu Bạch bắt đầu áp chế huyết sắc lệ quỷ, tiếp cận Phan Tà.
Thấy một màn như vậy.
Sắc mặt Phan Tà trở nên khó coi.
Này cũng không cách nào đánh chết Diệp Thu Bạch.
Đương hắn như thế tưởng là lúc, Diệp Thu Bạch thân hình, đã đi tới Phan Tà trước người.
Chỉ thấy hai tay Diệp Thu Bạch cầm chặt chuôi Tinh Vẫn kiếm, nâng qua đỉnh đầu.
Kiếm ý bên trong kiếm vực giống như gió xoáy hội tụ về phía Tinh Vẫn kiếm!
Lạnh lùng nhìn về phía Phan Tà, nhàn nhạt phun ra mấy chữ:
"Kiếm thứ bốn chín. . . . . ."
Cảm nhận được uy thế từ một kiếm của Diệp Thu Bạch.
Sắc mặt Phan Tà cực kỳ khó coi, giơ bàn tay ra, mây đỏ quấn quanh cánh tay Phan Tà.
Bất chợt tung một chưởng nghênh đón một kiếm của Diệp Thu Bạch!
Ầm!
Kiếm cùng với huyết trảo va chạm nhau.
Giờ khắc này khắp thiên địa giống như khắp thiên địa đều ở vì này run rẩy!
Tường thành Tinh Vân thành không ngừng run rẩy.
Ngay cả phủ đệ bên trong thành cũng bị ảnh hưởng bởi dư ba, bắt đầu không ngừng run rẩy!
Mọi người thấy một màn như vậy đều kinh hãi không thôi.
Khâu Căn Ngân cũng cảm thấy ngoài ý muốn.
Một kiếm này, Diệp Thu Bạch thế mà không phân cao thấp với Phan Tà đã dùng bí pháp bước vào Địa Tiên cảnh?
Trọc Tiên cảnh trung kỳ chống lại Địa Tiên cảnh.
Chuyện này ngay cả tưởng tượng bọn cũng chưa từng dám tưởng!
Từ khi tu đạo tới nay, bọn họ đã có quan niệm cố hữu, giữa Địa Tiên cảnh và Trọc Tiên cảnh có một lằn ranh giới.
Người bước vào Địa Tiên cảnh có thể tiện tay nghiền ép người tu đạo Trọc Tiên cảnh!
Nhưng hôm nay Diệp Thu Bạch lại lấy tu vi Trọc Tiên cảnh trung kỳ chẳng phân cao thấp cùng với Phan Tà.
Vừa bắt đầu còn chiếm thế thượng phong, giời đây hai bên dần dần đánh ngang tay.
Chuyện này khiến Phan Tà khó có thể tiếp thu.
Đã sử dụng bí pháp.
Đã bước vào Địa Tiên cảnh nhưng vẫn không thể nhẹ nhàng chém giết ba người Diệp Thu Bạch.
Sao có thể chứ?!
Cảm nhận được linh khí trong cơ thể bắt đầu có sự dao động, từ chỗ gan bàn chân có từng sợi lực lượng phản phệ bắt đầu chậm rãi lan tràn lên thân thể.
Phan Tà liền biết thời gian sử dụng bí pháp đã sắp hết
Nếu như bí pháp hết hiệu lực thì hắn chỉ có một con đường chết!
Dù cho may mắn còn sống nhưng bị luyện ngục lão tổ trừng phạt, phỏng chừng cũng phải mất mạng. . . . . .
Rốt cuộc liên tục thất bại nhiều lần.
Sao lão tổ tàn nhẫn độc ác có thể buông tha bọn họ đâu?
Nghĩ tới đây.
Phan Tà cắn chặt răng.
"Liều mạng. . . . . ."
Ngay sau đó vị trí giữa hai chân mày có một ấn ký màu đỏ bắt đầu thiêu đốt!
Đám người Giang Thần thấy thế đều kinh hãi không thôi!
Ngay cả Khâu Căn Ngân cũng có chút kinh ngạc.
"Phan Tà cũng bị ép đến mức bất đắc dĩ. . . . . ."
"Sau khi sử dụng chiêu này, lực phản phệ có thể hủy diệt con đường tu đạo của hắn. . . . . ."
Nhưng mạng nhỏ và phản phệ thì cái nào quan trọng hơn?
Hiển nhiên Phan Tà lựa chọn mạng nhỏ.
Có mạng mới có hy vọng. . . . . .
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
1 Thảo luận