"Chúng ta đi thôi sư phụ, nơi này không thích hợp ở lâu."
Lệnh Hồ Xung nói xong thì liền rời khỏi đây cùng Nhạc Bất Quần.
Hai người đi được một lúc thì Nhạc Bất Quần nói: "Ngươi đi Thiên Cơ Lâu đi, phòng tu luyện của nơi đó thích hợp với ngươi nhất."
"Tạm thời sư phụ ta không thể ra mặt, Phái Hoa Sơn đành giao cho các ngươi vậy."
Sau khi nói xong thì Nhạc Bất Quần liền ẩn thân vào rừng núi.
Tịch Tà Kiếm Phổ của hắn vẫn chưa đủ viên mãn, nên bây giờ vẫn cần trốn tránh.
Lệnh Hồ Xung sửng sốt, hô lớn về phía Nhạc Bất Quần: "Sư phụ yên tâm, có ta ở đây thì Phái Hoa Sơn sẽ không có chuyện gì cả."
Ngay cả người như Điền Bá Quang mà Lệnh Hồ Xung cũng có thể xưng huynh gọi đệ thì việc Nhạc Bất Quần giết cả nhà họ Lâm đáng là gì.
Bên này thì Nhậm Ngã Hành khá thất vọng với lời cự tuyệt của Lệnh Hồ Xung.
"Đúng rồi, Thiên Cơ Lâu mà các ngươi nói rốt cuộc có lai lịch gì thế."
Thấy khi Nhậm Doanh Doanh nhắc tới Thiên Cơ Lâu thì vô cùng kiêng kỵ nên Nhậm Ngã Hành cũng bắt đầu tò mò.
Nhậm Doanh Doanh nói: "Việc ta biết ngài bị giam ở đáy Tây Hồ cũng là nhờ mua tin tức từ Thiên Cơ Lâu."
"Thiên Cơ Lâu này thần kỳ vô cùng."
"Cha! Kế hoạch bây giờ của ta chính là sau khi cứu ngươi ra thì chạy đến Thiên Cơ Lâu để tỵ nạn."
"Chúng ta đi mau, trên đường ta cùng Hướng thúc sẽ kể về Thiên Cơ Lâu cho ngươi..."
Sau đó thì cả ba cũng biến mất ở Tây Hồ Sơn Trang.
...
Cùng lúc đó thì tại Thiên Cơ Lâu, ai nấy đều trông ngóng vào Thiên Cơ Bản, bởi vì hiện tại là lúc Thiên Cơ Bản sẽ công bố một đại sự trên võ lâm.
"Nhậm Doanh Doanh, Hướng Vấn Thiên liên thủ với Lệnh Hồ Xung, Nhạc Bất Quần để cứu Nhậm Ngã Hành đang bị Đông Phương Bất Bại giam giữ ở đáy Tây Hồ ra."
Khi đám người trong Thiên Cơ Lâu thấy được tin tức này thì giật mình thom thóp.
Nhạc Bất Quần lúc này lại liên thủ với người của Ma Giáo rồi à.
"Moá! Nhậm Ngã Hành còn chưa chết sao?"
"Lại có trò hay để xem rồi, Đông Phương Bất Bại năm đó soán vị Nhậm Ngã Hành, còn nhốt y ở dưới đáy Tây Hồ nữa, lúc Nhậm Ngã Hành thoát khỏi đó thì không lẽ y không tìm Đông Phương Bất Bại để liều mạng sao."
"Không đúng, dù Nhậm Ngã Hành có thể thoát khốn thì y có gan khiêu chiến với Đông Phương Bất Bại không, dù sao Đông Phương Bất Bại cũng là một cao thủ Đại Tông Sư đó."
....
"Nhạc Bất Quần, ngươi đáng chết!"
Sắc mặt của Tả Lãnh Thiền hoàn toàn thay đổi.
Hắn không thể ngờ rằng Nhạc Bất Quần lại đi cứu Nhậm Ngã Hành ra.
Tên cuồng đồ đó thật sự hành động quá quái đản, không thể đoán được.
Chỉ trong nháy mắt Tả Lãnh Thiền cũng đoán được lý do mà Nhạc Bất Quần muốn thả Nhậm Ngã Hành ra, chỉ vì hắn muốn Nhậm Ngã Hành báo thù Phái Tung Sơn mà thôi.
"Tả minh chủ, Thần Hầu nhà ta mời ngài qua kia ngồi một tý."
Bỗng Thượng Hải Quan Đường xuất hiện bên cạnh Tả Lãnh Thiền rồi nói.
Sau khi suy nghĩ một lát thì Tả Lãnh Thiền mới lên tiếng: "Được!"
Hắn cũng phải tìm cho mình một chỗ dựa vững chắc mới được.
Dù là Nhậm Ngã Hành hay là Nhạc Bất Quần đều là đại hoạ cả.
Nếu cả hai liên thủ thì e rằng Tung Sơn Phái sẽ rơi vào tình trạng nguy hiểm mất.
Tả Lãnh Thiền đứng dậy, cùng Thượng Hải Quan Đường đi tới chỗ cùa Chu Vô Thị.
Còn Lưu Tiêu lúc này cũng giật mình.
Hắn chỉ đoán được Lệnh Hồ Xung có lẽ vẫn sẽ đi cứu Nhậm Ngã Hành theo đúng kịch bản gốc mà thôi, không ngờ lại còn có Nhạc Bất Quần tham dự vào nữa.
Hắn dùng khả năng suy tính của Thiên Cơ Lâu thì phát hiện ra lý do chính cho việc này là Hướng Vấn Thiên.
Vô tình trong một lần Nhạc Bất Quần bị người khác vây công thì Hướng Vấn Thiên liền ra tay cứu y, tuy nhiên cũng là do hắn muốn lấy lòng vị Kiếm Đạo Đại Tông Sư là Phong Thanh Dương mà thôi.
Sau khi cứu Nhạc Bất Quần thì cả hai thảo luận một tý, không ngờ Nhạc Bất Quần Lại thật sự muốn giúp việc giải thoát cho Nhậm Ngã Hành.
Bây giờ Nhạc Bất Quần gần như đã bị toàn bộ giang hồ truy sát, còn quan tâm gì hậu quả nếu thả Nhậm Ngã Hành ra đâu.
Hắn còn muốn giang hồ càng loạn càng tốt, như thế thì mọi người mới quên và không quan tâm đến hắn nữa.
"Lâu chủ, ta muốn mua tin tức liên quan đến cái chết của cha ta, Quy Hải Bách Luyện."
Một âm thanh lạnh lùng vang lên.
Lưu Tiêu ngẩng đầu, thấy người lên tiếng là Quy Hải Nhất Đao.
Rốt cuộc cũng không thể nhịn nổi rồi à.
Nếu như Quy Hải Nhất Đao biết người mà bản thân luôn muốn giết, thậm chí không tiếc nguy cơ bản thân có thể nhập ma mà luyện Tà Công lại là mẹ mình thì có khi nào hắn sẽ nhập ma, mất lý trí ngay lập tức hay không.
Lưu Tiêu vươn năm ngón tay ra: "Năm vạn lượng, ngươi sẽ biết được ai là hung thủ sát hại cha của ngươi."
Biểu tình của Quy Hải Nhất Đao khựng lại.
Năm vạn lượng, hắn làm gì có nhiều tiền như vậy.
Bản thân cũng chỉ chuẩn bị có hai vạn lượng mà thôi.
Đây là nhờ hắn vơ vét tất cả tiền tài làm nhiệm vụ trong mấy năm nay đó.
Bản thân hắn bình thường không quan tâm tới tiền lắm, thế nên hoàn toàn không có tích trữ gì nhiều
"Đưa cho Nhất Đao một ít tiền."
Chu Vô Thị nói với Thượng Quan Hải Đường.
Hiển nhiên dù đang nói chuyện với Tả Lãnh Thiền nhưng hắn vẫn luôn chú ý tới động tĩnh trong Thiên Cơ Lâu.
"Được!"
Thượng Quan Hải Đường đi tới: "Lâu chủ cứ nói, tiền thì Hộ Long Sơn Trang sẽ trả dùm cho Quy Hải Nhất Đao."
Lưu Tiêu gật đầu, tuy không trả tiền ngay nhưng hắn tin Hộ Long Sơn Trang không dám quỵt nợ hắn.
Chỉ trách việc bản thân chỉ cần hiện vật là bạc trắng mà thôi.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận