Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Thiên Cơ Lâu: Âm Hiểm Bảng

Chương 390: Cho Thần Điêu tu luyện

Ngày cập nhật : 2025-08-23 11:02:13
Khi thấy Thần Điêu thì mọi người trong Thiên Cơ Lâu đều không thể giữ được bình tĩnh.
Dáng vẻ uy mãnh của nó thật sự quá ngầu, nếu như bên cạnh của mình có một con thì việc cua gái không còn lo nữa rồi.
Nhìn thử xem, các nữ tử lúc này trong Thiên Cơ Lâu đã bị nó thu hút hết rồi kìa.
"Kiếm ý này thật dày và nặng!"
Vô Danh đứng lên một cách đầy kinh ngạc: "Đây chính là Thần Điêu bên cạnh Độc Cô Cầu Bại tiền bối sao?"
"Kiếm ý thế này lại nằm trên người một con điêu, thật là quá đáng sợ!"
Cái gì?
Đây là con Thần Điêu nằm trên Kiếm Thần bảng à?
Là Thần Điêu nghịch thiên từng đi theo Độc Cô Cầu Bại tiền bối?
Những người không biết việc mấy hôm nay Dương Quá đi ra ngoài là để tìm truyền thừa của Độc Cô Cầu Bại thì kinh ngạc vô cùng.
"Moá, đây chính là con thần điêu kia phải không?"
"Đúng thật là Hồng Hoang dị chủng, thảo nào có linh tính như vậy."
Thấy dáng vẻ của nó bây giờ như đang nói chuyện với Dương Quá vậy.
"Dương Quá, ngươi đi đâu mà mang được con Thần Điêu này về thế, không lẽ ngươi đã tìm được truyền thừa của Độc Cô Cầu Bại tiền bối rồi.
"Trời đất!"
Mọi người kinh nghi bất định.
Coi như Dương Quá là đệ tử của Thiên Cơ Lâu, nhưng việc hắn thu được truyền thừa của Độc Cô Cầu Bại cũng là một việc cực kỳ lớn, khiến cho vô số người đỏ bừng hai mắt.
"Quá nhi lại có cơ duyên như vậy sao?"
Quách Tĩnh mừng rỡ như điên, hắn còn vui hơn Dương Quá nữa, giống như người đạt được truyền thừa là chính bản thân hắn vậy.
"Hảo tiểu tử, ngươi mà không làm con rể ta thì thật là đáng tiếc!"
Hai mắt Hoàng Dung cũng sáng lên, nhìn Dương Quá đang vác Huyền Thiết Trọng Kiếm một cách hài lòng.
Tới hiện tại ánh nhìn của nàng đối với Dương Quá mới dần dần được đổi mới.
Trước đây nàng cảm giác Dương Quá hoàn toàn không xứng với nữ nhi của mình.
Nhưng hiện tại thì nàng lại cảm giác nữ nhi ngu ngốc của mình có thể lấy Dương Quá đã là trèo cao rồi.
Có thân phận đệ tử Thiên Cơ Lâu, dù lấy công chúa của Ngũ Cường Hoàng Triều cũng dư, chứ đừng nói là nữ nhi ngu ngốc, cái gì cũng tệ của nàng.
Sau đó nàng lập tức nháy mắt ra hiệu cho Quách Phù.
"Dương đại ca, ngươi đã về rồi!"
"Trong lúc ngươi đi thì ở đây ta rất nhớ ngươi đó!"
Trong nháy mắt Quách Phù cũng ngầm hiểu, nhanh chóng chạy tới gần Dương Quá.
Trong nháy mắt mặt Dương Quá đen lại!
Người này là thuốc cao da chó hay sao thế?
Thà rằng hắn chọn Lục Vô Song chứ không bao giờ hắn chọn Quách Phù.
"Lâu chủ, Dương Quá may mắn không làm nhục mệnh!"
Hắn không quan tâm tới Quách Phù, mà báo cáo lại cho Lưu Tiêu một cách cực kỳ tôn kính.
"Ừm!"
Gia hoả Dương Quá này thật sự đúng là có vận khí cực cao.
Thần Điêu kiêu ngạo như vậy, sợ là cho bất kỳ người nào đi cũng không thể được nó tán thành.
"Điêu huynh, đây chính là lâu chủ Thiên Cơ Lâu chúng ta, là nhân vật tuyệt thế đệ nhất thiên hạ!"
"..."
Nghe được lời của Dương Quá thì Thần Điêu cũng quay sang kêu vài tiếng để chào Lưu Tiêu.
Lưu Tiêu lúc này cũng đang quan sát Thần Điêu.
Gia hoả này tuy không sở hữu nội lực như chó của Thạch Phá Thiên, tuy nhiên thân của nó cao tới hai ba mét, còn cường tráng hơn cả gấu đen nữa.
Chỉ bằng lực lượng thuần của nó thôi đã đủ chém giết đại đa số cao thủ Tông Sư rồi.
Hơn nữa do quanh năm nó ăn mật rắn của Bồ Tư Khúc Xà, trong cảm giác của Lưu Tiêu thì huyết khí của gia hoả này hùng hậu đến đáng sợ.
Nếu xét riêng về khí lực thì trong số đông cao thủ ở đây, chắc chỉ có Cổ Tam Thông tu luyện Kim Cương Bất Hoại Thần Công là đủ sức phân cao thấp với nó mà thôi.
Đây quả thực là một dị chủng, cái gì mà bách thú chi vương, thậm chí chỉ xứng đáng làm thức ăn cho nó mà thôi.
Ngoại trừ Tứ Thần Thú thì Thần Điêu này chắc chắn là dị thú đứng đầu thiên hạ rồi.
Nếu như nó có thể tu luyện được nội công như A Hoàng thì sau này rất có thể nó sẽ Phá Toái Hư Không, trở thành một thần thú chân chính.
Chủ yếu nhất là, Thần Điêu khác hẳn Tứ Thần Thú.
Tứ Thần Thú tuy mạnh nhưng cũng chỉ có thể xếp vào hàng dã thú mà thôi, không có bất kỳ trí tuệ nào cả.
Mà Thần Điêu thì khác, trí tuệ của nó không khác gì con người.
Nếu nói về tiềm lực thì Tứ Thần Thú không thể nào so sánh được với Thần Điêu.
"Qua đây!"
Lưu Tiêu ngưng không nói về bảng danh sách nữa, hắn rất tò mò việc có thể cho Thần Điêu tu luyện nội công hay không.
Trong lòng hắn có một ý tưởng vô cùng to gan.
Cho Thần Điêu tu luyện nội công, đây không phải ý tưởng quá mới mẻ gì.
Nhưng muốn làm được điều đó thì vô cùng khó khăn.
Nhưng đối với Lưu Tiêu thì việc này cũng không trắc trở gì lắm!
Bởi vì hắn đã gặp A Hoàng, chó của Thạch Phá Thiên, đồng thời cũng đã phát hiện bí mật vì sao nó có thể tu luyện được.
Hắn có tự tin rằng bản thân có thể thành lập một lộ tuyến vận hành chân khí cho Thần Điêu.
Khi hắn vẫy tay thì Thần Điêu thấy một lực lượng vô hình vô cùng to lớn đang đẩy nó lại gần Lưu Tiêu.
"Hấp!"
Thần Điêu sợ tới mức kêu to, giương hai cánh như muốn bay lên.
"Lâu chủ, chớ làm Điêu huynh bị thương!"
Dương Quá khẩn trương, hắn tưởng rằng Lưu Tiêu muốn giết Thần Điêu để ăn thịt.
Lưu Tiêu nói: "Yên tâm, ta đang giúp nó mà thôi!"
"Tiểu gia hoả đừng sợ, để ta tới giúp ngươi lần thuế biến cuối cùng này."
Lưu Tiêu sử dụng ý chí tinh thần, khiến Thần Điêu nghe hiểu được lời của hắn.
Quả nhiên, sau đó Thần Điêu không hoảng loạn nữa mà nhìn Lưu Tiêu với ánh mắt tò mò.

Bình Luận

0 Thảo luận