"Xếp hạng thể chất của Nhân Tộc?"
"Gâu ...Xem ra chúng ta tới đúng lúc đặc sắc nhất nhỉ."
Một tiếng chó sủa vang lên bên ngoài.
Nhưng trong tai của nhiều tu sĩ thì tiếng chó sủa đó không khác gì ma âm kinh khủng nhất cả.
Trong nháy mắt thì tất cả tu sĩ Thần Thành trong Thiên Cơ Lâu đều như đang chứng kiến một quái vật kinh khủng gì vậy.
Chỉ thấy ngoài cửa là một con chó đen lớn đang đứng thẳng, nhe răng nói chuyện.
Nhiều người rờ xuống vết chó cắn dưới chân, đó là dấu ấn vĩnh viễn không bao giờ phai.
Chỉ một tiếng chó sủa, mà đã khiến toàn bộ Thiên Cơ Lâu im lặng ngay lập tức.
Lưu Tiêu khi nghe thấy tiếng chó sủa thì cũng quay sang đó theo bản năng.
Một khắc sau có một màn sáng bắn ra.
"Tên: Hắc Hoàng"
"Thân phận: Sủng vật của Vô Thuỷ Đại Đế"
"Cảnh giới: Tiên Đài Nhị Trọng Thiên"
"Công pháp: Hắc Hoàng Kinh, Yêu Đế Cửu Trảm, Đại Đế Trận Văn(tàn), Hành Tự Bí..."
"Mục đích: Muốn lợi dụng Thiên Cơ Lâu để giết Thái Cổ Vạn Tộc, nếu được thì chiếm luôn Thiên Cơ Lâu."
Quả nhiên là con chó kia của Vô Thuỷ Đại Đế.
Vẻ mặt Lưu Tiêu vui vẻ.
Con chó này từng theo hầu bên người Vô Thuỷ Đại Đế, trên người có rất nhiều bí pháp tu hành tuyệt thế.
Nhưng mà chờ đến khi hắn thấy được mục đích của con chó này là muốn lợi dụng Thiên Cơ Lâu thì mặt Lưu Tiêu đen lại ngay lập tức.
Quả nhiên con chó này là một con chó vô liêm sỉ.
Thiên Cơ Lâu chỉ vừa mới xuất hiện mà thôi, vậy mà nó đã muốn hố bản thân đi giao phong với Thái Cổ Vạn Tộc rồi.
Tuy khi xem nguyên tác thì Lưu Tiêu cũng vô cùng thống hận Thái Cổ Vạn Tộc.
Những súc sinh này lấy nhân tộc làm thức ăn, quả thật nên bị giết chết.
Tuy nhiên nếu biết bản thân bị lợi dụng thì không ai có thể thoải mái được cả.
"Là con chó đáng ghét kia!"
"Thật muốn giết nó ăn thịt quá!"
Danh tiếng của Đại Hắc Cẩu quả thật là quá thúi.
Tất cả tu sĩ trong Thiên Cơ Lâu đều nghiến răng nghiến lợi, hận không thể giết nó để ăn thịt.
Đương nhiên còn có một phần lớn là bị kinh hãi.
Đại Hắc Cẩu cùng Diệp Phàm, một đôi tổ hợp này không biết đã từng sử dụng Đại Đế Trận Văn để hố chết không biết bao nhiêu cao thủ rồi.
"Con chó này thật là lớn!"
"Moá nó! Cẩu tinh à, sao có thể nói chuyện."
"Đây là chó hay là trâu thế?"
...
Khi võ giả Cửu Châu thấy được Đại Hắc Cẩu thì ai nấy đều kinh nghi bất định, vì con chó này thậm chí còn lớn hơn cả con trâu.
Hơn nữa thần thái của con chó này vô cùng đặc biệt, nhìn rất muốn ăn đòn.
"Hình dáng con chó này thật hung dữ!"
Đám người Vương Ngữ Yên khi thấy Đại Hắc Cẩu thì đều như tim đập nhanh.
Hắc Hoàng hiện tại đang nhe hai hàm răng của mình ra, như có thể cắn nát đầu người trong một ngụm vậy.
A Hoàng lúc này đang nằm ngủ dưới chân chúng nữ vừa thức dậy, khi nó nhìn thấy Hắc Hoàng thì lông tơ dựng đứng lên hết.
"Gâu..."
A Hoàng không biết nói, giờ khắc này nó chỉ có thể sủa to liên tục.
A Hoàng là đi theo Thạch Phá Thiên gia nhập vào Thiên Cơ Lâu, Lưu Tiêu cũng khà tò mò đối với gia hoả này.
Hắn đã giúp nó tẩy tinh phạt tuỷ, hiện tại thì A Hoàng cũng trông rất thần tuấn.
Nhưng nếu so sánh với Đại Hắc Cẩu thì thật sự có hơi không đáng chú ý một chút.
Trong lòng Lưu Tiêu như có suy nghĩ, nếu như Hắc Hoàng Kinh của Hắc Hoàng sáng tạo thì chắc là nó rất phù hợp với loài chó.
Đợi đến khi chọn lựa thì phải lưu ý giúp A Hoàng một tý.
"Uông..."
Nghe được tiếng chó sủa, Hắc Hoàng đáp lại bằng một tiếng chó sủa theo bản năng.
Trong nháy mắt A Hoàng sợ tới mức ngậm miệng.
Khi vừa thấy A Hoàng thì Hắc Hoàng sáng cả hai mắt lên.
"Má nó! Đây là một con chó cái phải không!"
Đạo sĩ Đoạn Đức đi theo sau nghe thế thì thất kinh, cười to: "Hắc Hoàng ngươi có thể thoát khỏi kiếp độc thân rồi!"
"Chó chết! Miệng ngươi như cái thác nước rồi kìa!"
Diệp Phàm sau lưng đá Hắc Hoàng một cái.
Gia hoả này khi vừa nhìn thấy A Hoàng thì như bị dính định thân thuật.
A Hoàng lúc này tuy không có hình thể khổng lồ như Hắc Hoàng nhưng cũng có thể nói là vô cùng thần tuấn.
A Hoàng cũng không phải là một con chó tầm thường, nếu không thì nó sẽ không thể tu luyện được nội công ở thế giới võ hiệp được.
Huống chi sau này Lưu Tiêu còn giúp nó tẩy tinh phạt tuỷ, chế tạo một lộ tuyến vận chuyển nội lực càng thâm ảo hơn.
Hiện tại A Hoàng tuy vẫn chưa thành tinh nhưng không cần lo lắng về việc đó, chỉ là vấn đề sớm hay muộn mà thôi.
Linh tính trong mắt nó đã gần giống người rồi.
"Chó chết, đừng cản đường ta!"
Có một thanh âm vang lên.
Có không ít người đi vào Thiên Cơ Lâu cùng lúc với Hắc Hoàng.
Lưu Tiêu cũng đã suy tính được thân phận của tất cả.
Diệp Phàm!
Đoạn Đức!
Còn có cả Cơ Tử Nguyệt cùng với Cơ Hạo Nguyệt.
"Thật nhiều Đế Kinh!"
Lưu Tiêu vui mừng tới mức mém cười.
Những người này thì mỗi người đều tu luyện một bản Đế Kinh cả.
Đặc biệt là Diệp Phàm, trên người hắn chứa nhiều bí thuật nhất, và chúng cũng là những bí thuật cấp cao nhất.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận