Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng

Chương 295: Xông Truyền Thừa Tháp (2)

Ngày cập nhật : 2025-07-31 14:32:32
Sau một khắc, trong khoảnh khắc thân ảnh Dương Quá sắp tiến vào Truyền Thừa Tháp, chỉ thấy bên trên Truyền Thừa Tháp lóe lên một luồng sáng chói lóa.
Tiếng rít vang lên, Dương Quá trong nháy mắt bị ánh sáng đó bắn ra ngoài.
"Quá nhi!"
Quách Tĩnh biến sắc, bay lên đỡ lấy Dương Quá.
"Lâu chủ, sao lại không thể đi vào?"
Dương Quá giật mình nhìn về phía Lưu Tiêu.
Chẳng lẽ mình bị lâu chủ lừa.
Lưu Tiêu nói: "Truyền Thừa Tháp, không phải cứ là đệ tử của Thiên Cơ Lâu liền có thể đi vào."
"Còn phải đạt được một điều kiện nào đó, mới có thể thuận lợi tiến vào."
"Đừng bảo các ngươi cho rằng loại thần công kinh thế này, dễ như vậy liền đạt được sao?"
Vẻ mặt của mọi người ngơ ngác, có chút bừng tỉnh đại ngộ.
"Lâu chủ, phải đạt điều kiện gì thì mới được?"
Hùng Bá không nhịn được mở miệng.
Hắn vì Thiên Cơ Vạn Tượng Công nên mới gia nhập Thiên Cơ Lâu.
Không thể đạt được, vậy thì có tác dụng gì chứ.
Là phụ thuộc vào tư chất thiên phú sao? Có vẻ như không phải thế.
Dương Quá là thiên tài trên Tiềm Long Bảng còn không vào được, vậy thì thiên hạ này có mấy ai có thể tiến vào chứ.
Hơn nữa nếu mà phụ thuộc vào tư chất, thì lâu chủ cũng sẽ không tỏ vẻ thần bí như vậy.
Lúc trước lâu chủ cũng đã nói, đệ tử Thiên Cơ Lâu đều có thể học Thiên Cơ Vạn Tượng Công, càng giải thích rõ không cần tư chất.
Lưu Tiêu cười cười không nói, không trả lời Hùng Bá.
"Các ngươi ai lên tiếp thử xem."
"Yên tâm, ánh sáng kia chỉ bài xích các ngươi vì các ngươi không đạt điều kiện mà thôi, chứ sẽ không làm các ngươi bị thương."
Lưu Tiêu nhìn mọi người ở chung quanh: "Đương nhiên, vẫn phải là đệ tử Thiên Cơ Lâu."
"Nếu không phải đệ tử Thiên Cơ Lâu mà dám tới gần Truyền Thừa Tháp, bị giết chết thì đừng có trách bổn lâu chủ không có nhắc nhở các ngươi."
Có mấy người ở Thiên Cơ Lâu muốn lặng lẽ đi vào thử, lúc này sắc mặt đại biến, dẹp bỏ ý nghĩ đó.
"Huynh đệ bọn ta tới!"
Khấu Trọng và Từ Tử Lăng đứng ra, nhưng bị đẩy lùi.
Sau đó, mấy người A Phi, Chu Chỉ Nhược, Thành Thị Phi tiến lên, cũng bị đẩy lùi.
Đại Tông Sư như Cổ Tam Thông tiến lên trước, tương tự cũng bị đẩy lùi.
Tống Khuyết và Hùng Bá liếc nhau, hai người cùng nhau liên thủ tiến lên.
Bọn họ cho rằng, cần phải phá hào quang mới có thể đi vào.
"Ba người chúng ta liên thủ!"
Lúc này, Cổ Tam Thông bạo phát Kim Cương Bất Hoại Thần Công, đứng song song với Tống Khuyết, Hùng Bá.
"Uy!"
Tống Khuyết quát lạnh một tiếng, đao khí đã đạt đến cấp bậc bạch ngân lúc này phá thể mà ra, bảo đao xuất hiện trong tay.
Hùng Bá song quyền, một mảnh băng hàn, cũng vận dụng Thiên Sương Quyền.
Ba vị cao thủ Đại Tông Sư, muốn liên thủ phá vỡ Truyền Thừa Tháp.
Lưu Tiêu cũng không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn.
Lúc này, hào quang phía trên Truyền Thừa Tháp lần nữa phát sáng.
"Uông uông..."
Liên tiếp quát lớn, ba người Hùng Bá đều xuất thủ, cùng nhau công kích về phía hào quang.
Đao khí bạch ngân, trong nháy mắt tan biến!
Thiên Sương Quyền của Hùng Bá, trực tiếp bị đánh trở về, làm đóng băng cơ thể của hắn.
Kim Cương Bất Hoại Thần Công của Cổ Tam Thông, kim sắc trong nháy mắt biến mất.
Đồng thời, ba người thổ huyết bay ngược.
Xung quanh, lúc này đều là âm thanh hít lãnh khí.
Lúc này, Lưu Tiêu lên tiếng: "Đừng dùng vũ lực để phản kháng."
"Các ngươi càng phản kháng, lực phản chấn sẽ càng mạnh."
"Nếu các ngươi toàn lực phản kích, thì có thể sẽ bị đánh chết."
"Sao ngươi không nói sớm!"
Ba người Hùng Bá thổ huyết, ánh mắt vô cùng u oán nhìn về phía Truyền Thừa Tháp, cũng càng thêm ngưng trọng.
Ba người bọn họ liên thủ với nhau, đều có thể giao thủ với Võ Thánh, thế nhưng cả đám lại bị thương chỉ trong nháy mắt.
"Thám Hoa Lang, ngươi đi thử xem."
...
Lưu Tiêu nhìn về phía Lý Tầm Hoan.
Hiện tại đệ tử Thiên Cơ Lâu, còn chưa có mấy người tiến lên thử.
"Tốt!"
Lý Tầm Hoan cười, chậm rãi đi về phía Truyền Thừa Tháp.
Hắn ghi nhớ lời của Lưu Tiêu, không nghĩ tới việc phản kháng.
Có người trợn mắt ngoác mồm, Lý Tầm Hoan tiến vào Truyền Thừa Tháp mà không có xảy ra biến hóa gì.
"Lý Tầm Hoan vào trong rồi sao?"
Tròng mắt của mọi người suýt nữa trợn tròn cả lên.
Hùng Bá, Thiên Đao Tống Khuyết và Cổ Tam Thông liên thủ đều không có đi vào Truyền Thừa Tháp, Lý Tầm Hoan không có chút áp lực nào liền đi vào.
Dễ như cơm bữa.
"Lâu chủ, là vì thiên phú sao?"
A Phi hô lên.
Tiểu Lý Thám Hoa!
Tư chất đứng thứ 3 trên Tiềm Long Bảng.
Bàn về thiên phú, e là Thiên Đao Tống Khuyết, nửa bước Võ Thánh Hùng Bá cũng phải kém hơn hắn.
Lưu Tiêu lắc đầu: "Không phải."
Lúc này, vẻ mặt Lý Tầm Hoan ngơ ngác bước ra.
Vậy mà mình có thể đi vào.
Thậm chí hắn còn chuẩn bị tinh thần bị người ta cười vào mặt.
"Đại ca, sao ngươi đi vào trong được vậy?"
A Phi hô to.
"Cứ đi vào như thế thôi."
Lý Tầm Hoan nhún vai, biểu thị mình cũng không rõ.
"Ta đi lĩnh ngộ Thiên Cơ Vạn Tượng Công trước đây!"
Lý Tầm Hoan đã sớm không nhịn được, chợt lách người, hắn lần nữa biến mất ở trước mặt mọi người.
Cảnh tượng này, khiến bọn Hùng Bá, Tống Khuyết đỏ bừng hai mắt.
Bọn họ liều mạng còn không vào được Truyền Thừa Tháp, Lý Tầm Hoan lại đi ra đi vào như đang đi dạo quanh sân nhà hắn.
Muốn vào thì vào, muốn ra thì ra.

Bình Luận

0 Thảo luận