zalo 0704730588
"Lời của lâu chủ thật sự như đọc được suy nghĩ của ta."
"Nói thật hay, sao lại chọn một người? Đầu óc của Vô Nhai Tử bị gì thế."
"Lâu chủ, ngươi còn dám nói ngươi không mê gái, không phải cặn bã nam sao?"
"Lâu chủ, tri kỷ đời ta."
Tất cả nam tử trong Thiên Cơ Lâu đều gật đầu liên tục.
Bất kỳ đệ tử nào trong Phái Tiêu Dao nếu đặt bên ngoài thì đều là cực phẩm nhân gian.
Cuối cùng trong đầu Vô Nhai Tử suy nghĩ cái gì mà lại chỉ chọn một trong hai thế.
"Thật sự rất thất bại, nếu như Vô Nhai Tử ở đây thì Tước Gia phải cẩn thận dạy dỗ lại hắn mới được."
Vi Tiểu Bảo đồng cảm vô cùng: "Chỉ có lâu chủ mới là tri kỷ của ta mà thôi."
Song Nhi cắn răng: "Ngươi ngứa da sao Tiểu Bảo?"
Vi Tiểu Bảo lúc này mới không dám lên tiếng nữa.
Lưu Tiêu nói: "Những tên cặn bã các ngươi cút đi, đừng lôi kéo ta bằng với các ngươi."
"Đây ta chỉ nói lên bất mãn mà thôi, chứ không phải ta là người như vậy."
"Nếu như không tin thì ngươi cứ đi hỏi Ngữ Yên, Chỉ Nhược thử đi, ta có phải là người như vậy hay không?"
Chúng nữ lúc này trợn mắt lên nhìn Lưu Tiêu.
Ngươi nghĩ rằng chúng ta không biết sao, lúc nào ngươi cũng muốn tẩy não, quán thâu những tư tưởng như vậy vào đầu chúng ta.
Thế nên lời Lưu Tiêu vừa dứt thì trong Thiên Cơ Lâu ai nấy cũng hừ lạnh.
"Lâu chủ, ngươi cho là chúng ta mù hết hay sao?"
"Chuyện cười này của ngươi không buồn cười tý nào lâu chủ à."
"Lâu chủ, trước khi nói những lời như vậy thì ngươi sờ thử lương tâm của mình xem, có đau không."
"Lâu chủ, ngươi nhìn lại xung quanh ngươi đi rồi quay lại nói chuyện với chúng ta."
Mọi người vô cùng kích động, ánh mắt như muốn phun lửa.
Bởi vì bên cạnh Lưu Tiêu oanh oanh yến yến.
Tất cả đệ tử nam của Thiên Cơ Lâu đều bị Lưu Tiêu sai đi rửa chén, quét nhà, chỉ để lại những đệ tử nữ bên cạnh hắn mà thôi.
Vương Ngữ Yên, Trình Anh, Tiểu Long Nữ,...
Quá đáng hơn là ngay cả Thạch Thanh Tuyền, Loan Loan, Sư Phi Huyên, Triệu Mẫn tuy không phải là đệ tử của Thiên Cơ Lâu nhưng cũng sáp gần vào Lưu Tiêu.
Ngay cả Đinh Mẫn Quân cũng bởi vì Diệt Tuyệt sai khiến mà góp chung vào.
Vô số người hâm mộ đỏ cả hai mắt.
Hận không thể kéo Lưu Tiêu ra khỏi đó để bản thân thay vào.
Lưu Tiêu chỉ xua tay: "Xem ra các ngươi hiểu lầm ta khá nặng, hy vọng sau khi biết ta ra sao thì các ngươi sẽ thông cảm cho ta."
Biết nếu nói tiếp thì rất có thể khiến cho chúng nộ, nên Lưu Tiêu chỉ đành lái sang chuyện khác, lôi Vô Nhai Tử ra để gánh chịu hoả lực.
"Vô Nhai Tử không chỉ thất bại, mà hắn còn rất cặn bã."
"Vào lúc đang phân vân giữa Vu Hành Vân cùng Lý Thu Thuỷ thì hắn vẫn luôn giữ quan hệ với cả hai."
"Từ đó Lý Thu Thuỷ và Vu Hành Vân bắt đầu tranh phong, đấu đá nhau để tranh giành Vô Nhai Tử."
"Trong một dịp môn Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công của Vu Hành Vân đang trong giai đoạn phản lão hoàn đồng, Lý Thu Thuỷ ngầm sinh độc kế, hãm hại Vu Hành Vân."
"Sau khi bị Lý Thu Thuỷ hãm hại tới mức tẩu hoả nhập ma thì Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công của Vu Hành Vân xảy ra vấn đề."
"Từ một mỹ nữ tuyệt thế vô song thì nàng biến thành một đứa trẻ chưa trưởng thành."
Vương Ngữ Yên nghe xong thì nghẹn họng trân trối.
Việc này lâu chủ chưa từng kể với nàng.
Nàng không ngờ rằng bà ngoại của mình lại ác độc như vậy, hạ thủ với cả đại sư tỷ của mình.
"Thật đúng là lòng dạ độc ác!"
"Quá độc ác, sau Lý Thu Thuỷ lại có thể làm ra việc như thế vậy."
"Moá ơi, biến thành một người lùn, sợ rằng Vô Nhai Tử không còn cần suy nghĩ nữa."
...
Luu Tiêu gật đầu: "Đúng vậy!"
"Sau khi Vu Hành Vân biến thành một người lùn không thể nào lớn lên thì Vô Nhai Tử lập tức đưa ra quyết định, cưới Lý Thu Thủy về làm vợ."
"Dưới sự đả kích như vậy thì tính cách Vu Hành Vân đại biến, hỉ nộ vô thường, nàng rời khỏi Phái Tiêu Dao, để lại hai người Lý Thu Thuỷ cùng Vô Nhai Tử song túc song phi."
Trong Thiên Cơ Lâu lúc này ai cũng mắng Vô Nhai Tử cả.
Ban đầu còn có ý tứ với người ta.
Đợi đến khi người ta gặp chuyện thì liền quay mặt không quen biết, đây quả thật quá cặn bã rồi.
"Cặn bã nam!"
"Con bà nó, Vô Nhai Tử này còn là người sao?"
"Một lớn một nhỏ không tốt hơn sao."
"Đây quả thật là quá vô tình vô nghĩa."
...
Vương Ngữ Yên cũng có chút bối rối.
Tuy trước khi Lưu Tiêu nói thẳng ông ngoại của mình đang rất thảm, cần bản thân đi cứu, lúc đó nàng còn rất đồng tình với ông ngoại mình.
Nhưng bây giờ thì trong lòng nàng lại suy nghĩ đó có lẽ là quả báo mà thôi.
Tuy ruột thịt nhưng thật sự nàng không có cảm tình gì cả.
Hơn nữa nếu đứng trên góc độ bình thường thì ông ngoại nàng đúng thật là một cặn bã nam.
Lưu Tiêu nói tiếp: "Các ngươi tưởng nhiêu đó là hết sao?"
"Sau đó mới là bắt đầu cuộc sống thất bại của Vô Nhai Tử."
Mọi người sửng sốt, vẫn chưa xong à?
Vương Ngữ Yên đã bắt đầu không dám nghe tiếp rồi.
Lưu Tiêu nói: "Sau khi Vô Nhai Tử cùng Lý Thu Thuỷ kết hôn thì đúng là cuộc sống vô cùng tiêu dao, ân ái, như là thần tiên quyến lữ."
"Cả hai có một người con gái với nhau."
"Thậm chí Vô Nhai Tử còn tìm được một khối ngọc thạch cực lớn, điêu khắc một pho tượng tinh diệu tuyệt luân cho Lý Thu Thuỷ."
"Nhưng dần dần Lý Thu Thuỷ lại thấy có gì đó không đúng."
"Không ngờ Vô Nhai Tử lại càng lúc càng si mê pho tượng kia, lúc nào cũng đờ ra trước pho tượng đó, không còn hứng thú nào với Lý Thu Thuỷ nữa."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận