Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng

Chương 214: Mười triệu lượng

Ngày cập nhật : 2025-07-29 09:00:05
Lưu Tiêu còn chưa quên Chiến Thần Đồ Lục.
Nhưng mà Chiến Thần Đồ Lục đang được giấu trong Chiến Thần Điện, còn có Ma Long thủ hộ nữa chứ.
Trước khi hắn có đủ thực lực để đánh bại Ma Long thì tạm thời hắn sẽ không để tâm quá nhiều tới Chiến Thần Đồ Lục.
Hơn nữa hắn cũng đã thử suy tính vị trí của Chiến Thần Điện rồi, không thể nào thôi diễn ra được.
Không cần suy nghĩ cũng biết nếu muốn thôi diễn ra vị trí chính xác của Chiến Thần Điện thì cần phải có một cái giá trên trời.
"Lâu chủ, chúng ta sai rồi!"
"Lâu chủ, ta chưa từng mắng gì ngươi."
"Con mẹ nó, lâu chủ anh tuấn tiêu sái như thế này thì phong lưu một tý cũng là chuyện bình thường thôi."
"Về sau ai dám mắng lâu chủ là đồ mê gái thì lão tử tính sổ với người đó."
...
Thấy Lưu Tiêu im lặng nửa ngày, không có ý định nói tiếp thì ai nấy đều gấp.
Cuối cùng Lưu Tiêu cũng từ từ lên tiếng.
Dù sao chỉ cần không cho thân phận thật sự của Mộc Đảo Chủ lộ ra, thì cho dù tất cả mọi người ở đây suy nghĩ nát cả óc cũng không thể biết được mỗi mười năm tất cả những người được mời ăn cháo ở Đại Mạc sẽ được lên Hiệp Khách Đảo để tìm hiểu Thái Huyền Kinh.
Dù ngươi có sáng suốt tới đâu cũng không thể nào suy nghĩ ra khả năng này được.
Đây chính là tuyệt học của Thái Bạch Kiếm Tiên đó, chắc chỉ có người bị điên mới chia sẻ rộng rãi cho nhiều người.
Lưu Tiêu không thể nào không bội phục lòng dạ của Long Mộc Nhị Đảo Chủ.
Vì bản thân không thể nào hiểu được nên mời những người khác lên đảo để tìm hiểu chung với mình, mục đích chỉ là vì giải mã bí mật của môn thần công này.
Lưu Tiêu nói: "Thác Loạn Thái Huyền Kinh, ý nghĩa như mặt chữ, bọn hắn tìm hiểu Thái Huyền Kinh nhưng hiểu sai, nên dẫn tới tu luyện sai cách."
Mọi người hít sâu liên tục, chấn động không ngớt.
Thái Huyền Kinh của Lý Thái Bạch tinh diệu như vậy sao, dù hiểu sai nhưng không chỉ không tẩu hoả nhập ma, ngược lại còn có thể tu luyện tới mức Nửa Bước Võ Thánh.
"Không hổ là Kiếm Tiên, người có thể sánh vai cùng Thuỷ Tổ Long Hoàng và Vũ Hoàng."
"Thái Bạch Kiếm Tiên, đúng thật là thiên tài từ xưa đến nay không ai bằng!"
"Moá nó, Thái Huyền Kinh tinh diệu tuyệt luân như thế sao, dù là Nửa Bước Võ Thánh cũng không mò được môn đạo, còn luyện sai nữa chứ."
...
"Ta cảm thấy nếu đưa Thái Huyền Kinh cho ta thì ta có thể hiểu và luyện được."
Vi Tiểu Bảo nói một cách không biết xấu hổ.
"Xin hỏi giá trị của tin tức về Mộc Đảo Chủ này có giá là bao nhiêu?"
Chu Vô Thị nhìn chằm chằm Lưu Tiêu, âm thầm siết chặc tay lại.
Lời này vừa dứt thì cả Thiên Cơ Lâu im lặng hết, mọi người đều nhìn Lưu Tiêu với ánh mắt rực cháy.
Vị Mộc Đảo Chủ này dù có tu vi Nửa Bước Võ Thánh rồi mà vẫn không chịu xuất sơn, tất nhiên là hạng người không màng danh lợi.
Nếu như không màng danh lợi thì rất dễ thân cận.
Không chừng chỉ cần nghĩ một vài biện pháp là có thể đạt được Thái Huyền Kinh trong tay hắn rồi.
Không thể không nói, câu nói cùa Vi Tiểu Bảo khi nãy tuy không biết xấu hổ nhưng nó là tiếng lòng của nhiều người ở đây.
Ít nhất là hơn phân nửa người trong Thiên Cơ Lâu bây giờ đều có suy nghĩ đó, cảm thấy nếu như Thái Huyền Kinh nằm trong tay của mình thì bản thân có thể hiểu được nó.
Lưu Tiêu cười, giơ một ngón tay lên.
"Mười vạn? Giá cả cũng hợp lý, ta mua."
Vẻ mặt Vi Tiểu Bảo vui mừng.
Đám người Triệu Mẫn cũng mừng như điên.
Tuy đối với nhiều người thì mười vạn lượng bạc chỉ để mua một tin tức thì khác nào giá trên trời.
Nhưng mà đối với những người đại biểu cho Ngũ Cường Hoàng Triều như bọn hắn thì đây cũng chỉ là tiền lẻ mà thôi.
"Ngươi đang nằm mơ sao?"
Lưu Tiêu trừng Vi Tiểu Bảo một cái: "Tin tức về Thái Huyền Kinh mà ngươi nói chỉ có giá mười vạn lượng thôi?"
Sắc mặt Vi Tiểu Bảo biến đổi: "Một trăm vạn?"
Một tin tức một trăm vạn, thật sự là giá trên trời.
Bởi vì đây cũng chỉ là một tin tức mà thôi, nó chỉ là chỉ vị trí của Mộc Đảo Chủ ở đâu.
Còn về phần từ tin tức này khai thác được lợi ích bao nhiêu, hay thậm chí là biết rồi không biết có đi tìm được không nữa chứ đừng nói là học được Thái Huyền Kinh.
Dù sao người ta cũng là một cao thủ Nửa Bước Võ Thánh đang ẩn cư, sợ rằng trên thiên hạ này còn có rất ít thứ mà người ta quan tâm, nên dựa vào đâu mà người ta thu ngươi làm đồ đệ, còn truyền Thái Huyền Công cho nữa.
Nhưng Vi Tiểu Bảo vẫn cắn răng: "Mua!"
Đám người Chu Vô Thị cũng có dự định này.
Một vị Nửa Bước Võ Thánh, đáng giá tiền này.
Lưu Tiêu lên tiếng: "Không có cửa đâu."
"Một trăm vạn lượng à, vàng thì được."
Tại Cửu Châu đại lục thì tỷ lệ giữa vàng với bạc là một với mười.
"Mười triệu lượng!"
"Moá! Giá tiền này thì hơi quá rồi."
"Ngũ Cường Hoàng Triều cũng không chịu nổi."
Mọi người quá sợ hãi.
Đám người Vi Tiểu Bảo, Chu Vô Thị như được dội một chậu nước lạnh lên người.
Cái giá tiền này quả thật quá cao, bọn họ đều không thể chịu nổi.
Đương nhiên nếu như bọn họ biết chỉ cần tìm được Mộc Đảo Chủ là có thể tự do tìm hiểu Thái Huyền Kinh thì dù cho có đập nồi bán sắt họ cũng sẽ góp đủ số tiền này.
Mười triệu là có thể tìm hiểu Thái Huyền Kinh, giá cả này tuyệt đối công bằng.
Đáng tiếc Lưu Tiêu cố ý giữ bí mật phần này.
Trước khi hắn có đủ lực lượng thì hắn sẽ bảo mật Hiệp Khách Đảo bằng tất cả mọi giá.
Dù sao trên thiên hạ này vẫn còn những Lão Quái Vật như Đế Thích Thiên cùng Tiếu Tam Tiếu, còn những nhân vật tuyệt thế giấu tài như Trương Tam Phong.
Sợ rằng không ai là không động tâm trước Thái Huyền Kinh cả.

Bình Luận

0 Thảo luận