Hoang Thần Thành ta lại không có tên trên bảng sao?
Không có tên trên Kiệt Ngạo Bảng, thế khác gì nói ta là một tên nhát gan cơ chứ!
Dương Tiễn đang ở Quán Giang Khẩu cũng đang tức giận vô cùng.
"Chó chết! Đưa địa chỉ của ngươi cho bản thần nhanh, để ta gửi một ít lưỡi đao cho ngươi."
Con khỉ kia không có tên trên bảng thì thôi đi, đến Chiến Thần Thiên Giới như hắn cũng không tên trên bảng là có ý gì, người ngoài sẽ nhìn và nói hắn ra sao?
Nói Dương Tiễn hắn không có dũng khí, không bằng Na Tra đã là nhẹ.
"Ngươi muốn chết!"
Kim Sí Đại Bằng vỗ nát một ngọn núi.
Khi nãy hắn chém gió trước mặt các yêu quái của Sư Đà Lĩnh rằng bản thân chắc chắn sẽ đứng đầu bảng.
Hiện tại thì hay rồi, thậm chí còn không được xếp hạng, khiến bản thân mất mặt vô cùng.
Nếu như lúc này tên Thiên Cơ Lâu chi chủ đó đứng trước mặt hắn thì hắn chắc chắn sẽ hầm người đó ra.
Tên chó chết này không ngờ lại khinh thường Kim Sí Đại Bằng như thế.
Nhìn bảng danh sách kia một lượt, việc không có tên trên đó khiến hắn cảm thấy xấu hổ vô cùng.
Hiện tại hắn nhìn bất kỳ tên yêu quái nào thì đều cảm giác đối phương đang trào phúng mình cả.
"Người hiểu ta chắc chỉ có một mình Thiên Cơ Lâu chi chủ mà thôi!"
Na Tra vui vẻ không gì sánh được.
Tây Du Thế giới này nhiều đại lão như vậy.
Thái Thượng Lão Quân này, Như Lai Phật Tổ này!
Ngọc Hoàng Đại Đế, Dương Tiễn!
Tất cả những người này, thậm chí là Tôn hầu tử cũng không được lên bảng, cả thế giới chỉ có một mình hắn là có vinh dự đó.
Hơn nữa hắn đã sử dụng thần thông để nhìn dáng vẻ nổi giận đùng đùng của tên ba mắt kia.
"Thưởng!"
Hắn lại móc ra hai viên Kim Đan, lại tiếp tục khen thưởng cho Thiên Cơ Lâu.
Thế giới Tiên Mộ.
"Đại thần cấm kỵ nhất Thái Cổ, Độc Cô Bại Thiên!"
"Trong sử sách có ghi lại trận Diệt Thiên Thượng Cổ năm đó, nhưng trong đó có nói rằng Độc Cô Bại Thiên đã chết trận rồi mà?"
Sau khi thấy video cuối cùng này thì Tử Kim Thần Long hét rầm.
Một khắc sau thế giới Tiên Mộ chấn động không ngừng.
Đại thần cấm kỵ nhất Thái Cổ, không phải chỉ là hư danh, đây là một tồn tại không thể nói tên.
Chỉ cần vừa nói tên hắn ra thì đã khiến thiên địa chấn động, có biến hoá vô cùng khó lường.
"Ngươi sợ sao?"
Tại trong Mộ Viên cổ xưa, một tia tàn hồn ngồi trên một toà mộ bia, nhìn Thiên Đạo đang chấn nộ.
"Bại Thiên chưa chết, hẳn là sẽ có một ngày ta và hắn tiếp tục kề vai chiến đấu."
"Ngươi cứ ở đó chờ chúng ta diệt ngươi đi!"
Việc thiên địa kịch biến cũng không thể hù doạ được tàn hồn của Ma Chủ, ngược lại hắn cũng nhờ đó biết được tin tức Độc Cô Bại Thiên chưa chết, làm hắn mừng rỡ như điên.
Tuy trước đó hắn cũng đã mang suy đoán này rồi, tuy nhiên tới tận bây giờ suy đoán đó mới được xác thật, cũng làm cho lòng hắn có thể thở phào nhẹ nhõm.
Giờ khắc này vô số lão quái vật từng tham gia cuộc chiến năm đó tại thế giới Tiên Mộ dần dần thức dậy.
Thiên Đạo tức giận, nhưng nó không dám khai chiến vào lúc này.
...
Tại Cửu Châu Thế giới , Đế Thích Thiên nhìn Vô Danh cùng Trương Tam Phong đều đang ngăn trước mặt mình thì sợ hãi không thôi.
"Các ngươi muốn làm gì?"
"Bổn toạ đã tự hỏi bản thân, ta chừa từng trêu chọc Thiên Cơ Lâu bao giờ."
Hắn cho rằng khi Thiên Cơ Lâu rời khỏi Cửu Châu thì hắn lại sẽ trở thành đệ nhất cao thủ.
Không ngờ tới tại một đêm trước khi Thiên Cơ Lâu rời khỏi Cửu Châu thì Vô Danh thì Trương Tam Phong đã liên thủ để tìm tới trước cửa Đế Thích Thiên.
Tuy nhiều người có dự định đi theo Thiên Cơ Lâu rời khỏi Cửu Châu, liều mạng tại một thế giới cao hơn.
Nhưng Đế Thích Thiên thì không có suy nghĩ đó.
Tới thế giới cao hơn thì bản thân hắn cũng trở thành tầng dưới chót.
Còn nếu ở Cửu Châu thì chỉ cần Thiên Cơ Lâu rời khỏi thì hắn là Vương Giả đứng ở đỉnh cao nhất.
Coi như tất cả cao thủ đều đã rời khỏi thì hắn cũng có kế hoạch để đồ long.
"Làm cái gì sao?"
"Để ngươi ở lại Cửu Châu thì chúng ta lo lắng!"
Vô Danh cười nhạt, nếu như Vô Danh cũng khiêm tốn và ở ẩn như Tiếu Tam Tiếu, không thích đi gây sự thì để hắn lại Cửu Châu cũng không phải chuyện lớn lao gì.
Nhưng gia hoả này dã tâm bừng bừng, mấy trăm năm lại chạy ra tàn sát thiên tài trong võ lâm.
Nếu để người như vậy ở lại Cửu Châu, cùng tất cả cao thủ tại Cửu Châu đều rời đi thì Đế Thích Thiên hoàn toàn không còn hạn chế gì nữa."
"Việc rời khỏi Cửu Châu hay không là việc của ta, ta không muốn đi mà các ngươi vẫn ép ta, các ngươi thật sự quá bá đạo."
Dưới mặt nạ gương mặt của Đế Thích Thiên khó coi vô cùng.
Vô Danh! Trương Tam Phong!
Hiện tại cả hai đều là đệ tử của Thiên Cơ Lâu, còn học được cả Thiên Cơ Vạn Tượng Công.
Trận đánh gần đây nhất bọn hắn còn đánh chết Ma Long, thứ mà ngay cả cường giả Phá Toái Hư Không cũng không thể giải quyết.
Mấy ngàn năm công lực của hắn nếu so sánh với Ma Long thì thật sự không khác nào đom đóm so với trăng sáng cả.
Nếu hai người này thật sự muốn xuất thủ thì ngay cả chạy hắn cũng không có cơ hội.
"Không phải!"
"Ngươi có rời khỏi Cửu Châu hay không là chuyện của ngươi, chúng ta hoàn toàn không quan tâm.
Thanh âm của Vô Danh rất nhẹ, nhưng khiến cho Đế Thích Thiên cảm giác lạnh lẽo vô cùng.
"Ta nguyện rời khỏi Cửu Châu cùng với các ngươi, đi theo Thiên Cơ Lâu du tẩu chư thiên vạn giới."
Đế Thích Thiên đổi giọng ngay lập tức!
Hắn vừa quên, tuy Vô Danh cùng Trương Tam Phong đều thuộc chính đạo, là người chính nghĩa, nhưng điều đó cũng phải xem bọn hắn đang đối đầu với ai nữa.
Loại ác ma tiếng xấu lan xa như hắn thì bọn hắn sao có thể buông tha dễ dàng như vậy được.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận