"Tạm biệt!"
"Bảo trọng!"
"Nếu như không đánh lại thì cứ chạy trốn, bảo đảm tính mạng quan trọng hơn, về sau huynh đệ chúng ta báo thù giúp ngươi."
Song Long cùng A Phi đều căn dặn Lâm Bình Chi.
Mấy người ở đây đều là người hiệp nghĩa, đương nhiên đồng tình với tao ngộ của Lâm Bình Chi rồi.
Nếu không phải lâu chủ đã giao nhiệm vụ thì bọn họ còn tính đi giúp Lâm Bình Chi nữa.
Lâm Bình Chi cảm động, đỏ ngầu cả mắt.
"Được!"
"Lâm Bình Chi ta còn chưa muốn chết, ta còn phải giữ cái mạng này để báo đáp lâu chủ nữa, muốn cùng với các sư huynh đệ các ngươi đi mở rộng Thiên Cơ Lâu chúng ta ra những vùng đất mới nữa chứ."
Sau đó Lâm Bình Chi ôm quyền, hai mắt dõi theo bóng lưng đám người Lý Tầm Hoan đi càng lúc càng xa, rồi dần dần biến mất trong tầm mắt.
"Tiểu Lâm Tử??"
Bỗng một âm thanh cực kỳ kinh ngạc xen lẫn vui mừng vang lên.
Lâm Bình Chi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Nhạc Linh San đang đứng nhìn mình một cách mừng rỡ.
Ngoại trừ Nhạc Linh San ra thì hắn còn thấy một vài gương mặt quen thuộc trong Phái Hoa Sơn.
Rõ ràng đây là đoàn người Ninh Trung Tắc đang đi từ Phái Hoa Sơn đến Thiên Cơ Lâu.
Khi nhìn thấy Nhạc Linh San thì sắc mặt Lâm Bình Chi trầm xuống.
Căn nguyên của toàn bộ đau khổ mà Lâm gia hứng chịu đều từ lúc hắn cứu Nhạc Linh San.
"Là ngươi?"
Lâm Bình Chi phóng thích sát khí ngập trời.
Khí cơ Tông Sư kinh khủng của Lâm Bình Chi toả ra khiến sắc mặt của đám người Phái Hoa Sơn đại biến.
Thương thương...
Tiếng kiếm ra khỏi vỏ vang lên liên tục, mọi người lúc này như đang lâm đại địch vậy.
Hiện tại có ai mà không biết ân oán giữa Lâm Bình Chi và Nhạc bất Quần chứ.
Mọi người đều nhìn về phía Nhạc Linh San với ánh mắt ảo não, đúng thật là não tàn.
Rõ ràng cha ngươi là người đứng sau âm mưu hại chết cả nhà người ta, ngươi còn nhảy ra chào hỏi làm gì.
"Tông Sư???"
Ninh Trung Tắc la thất thanh.
Chỉ trong một thời gian ngắn mà Lâm Bình Chi đã trở nên kinh khủng như vậy rồi sao.
"Bình Chi, trước đây Linh San hoàn toàn không biết đó là kế hoạch của Nhạc Bất Quần, ngươi đừng nên trách nàng."
"Nếu muốn báo thù thì cứ nhằm vào ta là được rồi."
Ninh Trung Tắc vội vàng đứng trước mặt con gái để bảo vệ.
"Tiểu Lâm tử, trước đây ta hoàn toàn không biết phụ thân ta đang muốn hại cả nhà của ngươi."
Nhạc Linh San sợ tới mức mặt không còn tý máu nào, đâu còn vẻ mừng rỡ khi vừa nhìn thấy Lâm Bình Chi nữa.
"Trước đây vì cứu ngươi nên ta hại chết cả nhà của ta."
"Hôm nay ta sẽ trả ngươi một chưởng, thu hồi ân tình ban đầu."
Lúc thanh âm của Lâm Bình Chi vừa vang lên thì thân ảnh của hắn đã biến mất.
Tóc gáy của Ninh Trung Tắc dựng thẳng, trước mặt Lâm Bình Chi thì nàng hoàn toàn không có tý sức chống cự nào.
Đợi tới lúc người của Phái Hoa Sơn phản ứng lại thì Lâm Bình Chi đã về tới chỗ cũ rồi.
Cùng lúc đó vẻ mặt của Nhạc Linh San trắng bệch, chân khí của nàng nhanh chóng xói mòn.
Lâm Bình Chi không giết Nhạc Linh San, hắn chỉ phế võ công của nàng mà thôi.
"Võ công của ta...."
Vẻ mặt Nhạc Linh San hoảng sợ, xám như tro tàn.
"Lâm Bình Chi ngươi muốn chết sao!"
Bỗng một tiếng quát lớn vang lên.
Một thân ảnh nhanh như điện bay vọt tới.
Những cỏ cây ven đường tung bay liên tục, cương khí tung hoành.
"Là chưởng môn!"
Khi nghe được âm thanh này thì tất cả đệ tử của Phái Hoa Sơn vui mừng.
Vì đây chính là giọng của chưởng môn, cũng là sư phụ của bọn hắn, Nhạc Bất Quần.
"Cuối cùng tên cẩu tặc Nhạc Bất Quần nhà ngươi cũng đã tới rồi."
Một tia hàn mang hiện rõ trong mắt của Lâm Bình Chi, khí cơ lập tức bạo động.
Nội lực kịch độc của hắn lúc này cũng sôi nhào hết cả lên.
Hai tay hợp lại, lập tức đánh nát tia kiếm khí vừa bay tới.
Một khắc sau hắn bay lên với không chút do dự, chủ động chạy tới tiếp cận Nhạc Bất Quần.
Đại thù diệt môn, không có gì để nói nữa.
Không phải ngươi chết chính là ta vong.
"Vì lực lượng mà ngươi lại đi tu luyện Ma Công sao?"
Thấy chân khí đen như mực của Lâm Bình Chi thì tinh quang trong mắt Nhạc Bất Quần tăng cao.
"Lâu chủ Thiên Cơ Lâu lại cho ngươi luyện thứ đồ này ư?"
Hắn không biết rằng nội lực đen như mực trên người Lâm Bình Chi không phải Ma Công gì cả, mà đó chính là bản kịch độc của Dịch Cân Kinh.
Nhạc Bất Quần luôn bị Thập Tam Thái Bảo đuổi giết nên hắn không thể nắm giữ tin tức trong giang hồ được.
Nếu như hắn biết được việc Lâm Bình Chi đã giết chết Đinh Xuân Thu thì phỏng chừng hắn sẽ không chạy ra ngoài chỉ vì việc con gái bị phế nội lực đâu.
"Ma Công?"
Lâm Bình Chi chỉ cười lạnh một tiếng: "Nếu như ngươi coi nó là Ma Công thì nó là Ma Công đi."
Hắn vận chưởng, kịch độc cương khí đen nhánh lúc này đẩy mũi kiếm của Nhạc Bất Quần ra.
Nhưng bàn tay của hắn cũng dính một vết kiếm do cú chém của Nhạc Bất Quần.
"Ma Công của ngươi không gì hơn cái này."
Nhạc Bất Quần thấy chỉ đòn đầu tiên của mình thôi mà đã đả thương được Lâm Bình Chi thì lòng tin tăng cao.
Hắn còn đang sợ lâu chủ Thiên Cơ Lâu đã truyền một môn kỳ công nào đó cho Lâm Bình Chi nữa mà.
Lúc này nhìn lại thì tuy Lâm Bình Chi có vẻ mạnh hơn những Tông Sư khác nhưng bản thân vẫn có nắm chắc chiến thắng.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận