Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Thiên Cơ Lâu: Âm Hiểm Bảng

Chương 382: Trị ngọn không trị gốc

Ngày cập nhật : 2025-08-23 11:02:13
Lưu Tiêu vung tay lên, một đạo Hoàng Kim chân khí bay đi, trong nháy mắt luyện hóa ma khí trong cơ thể Đệ Nhất Tà Hoàng, để cho hắn lần nữa khôi phục lại bình thường.
Dáng vẻ kinh khủng nửa trắng nửa đen, trong nháy mắt biến mất ở trên mặt Đệ Nhất Tà Hoàng, lộ ra gò má trắng noãn của hắn.
"Hoàng Kim chân khí!"
"Luyện hóa ma khí!"
Hướng Vũ Điền lần đầu tiên nhìn thấy Lưu Tiêu xuất thủ, liền sợ hãi thất thanh.
Ta x!
Còn có thủ đoạn này nữa à, có thể luyện hóa ma khí trong chớp mắt.
Chuyện này đối với hắn mà nói, cực kỳ đả kích.
Như thể là phá vỡ lý niệm võ học của hắn.
"À! Thì ra Tà Đế Hướng Vũ Điền đại lão, cũng có thời điểm như người nhà quê."
"Vãi chưởng! Đại lão, mấy thứ này đối với lâu chủ mà nói đều là chút chuyện nhỏ, đừng có lộ ra bộ dáng nhà quê như thế chứ."
"Tiền bối, bình tĩnh đã nào! Mấy chuyện này đối với lâu chủ mà nói, nhỏ như kiến."
...
Người trong Thiên Cơ Lâu, đối với thủ đoạn của Lưu Tiêu đã sớm quen thuộc như cơm bữa.
Nhưng Hướng Vũ Điền lại giật mình, để bọn họ sinh ra một cảm giác tự hào, cười to không ngớt.
Bọn họ ưa thích các đại lão như Hướng Vũ Điền, lộ ra bộ dáng nhà quê như này.
"Tiền bối, lâu chủ còn có thể phục sinh người chết nữa đó, ngươi đừng có giật mình nha."
Thạch Chi Hiên nhắc nhở Hướng Vũ Điền, sắc mặt Hướng Vũ Điền biến hóa, cũng hiểu mình có chút mất mặt.
Hắn thế mà thất thố.
Thất thố thì đã đành!
Hết lần này tới lần khác, các nhân sĩ giang hồ cấp bậc tiểu lâu la đều là vẻ mặt bình tĩnh, chỉ riêng hắn thì thất thố, giống như mấy tên nhà quê chưa từng va chạm xã hội.
"Lâu chủ, hậu quả khi ma chủng thành công là gì?"
Đệ Tam Trư Hoàng ngưng trọng hỏi.
Đối phương gieo trồng ma chủng lên người Đệ Nhất Tà Hoàng, khẳng định là có âm mưu.
Lưu Tiêu nói: "Hậu quả khi ma chủng thành công, đó là tinh thần khí lực cùng với huyết nhục toàn thân Tà Hoàng sẽ bị hút cạn, trở thành ma chủng tăng cường tu vi và tư chất."
Lời này vừa nói ra, da đầu của mọi người như muốn nổ tung.
Công lực cả đời khổ tu, trở thành chiến lợi phẩm của người khác.
Nếu bất kì ai có được thứ này, đều sẽ vô cùng kích động.
Đệ Tam Trư Hoàng, sắc mặt hoàn toàn thay đổi, sát khí xao động.
"Cho dù ta có chết, cũng sẽ không để hắn được như ý!"
Vẻ mặt Đệ Nhất Tà Hoàng lạnh lùng, hạ quyết tâm.
Nếu có một ngày không chống lại được ma chủng, hắn sẽ lựa chọn tự sát, chứ không để người kia được lợi.
Lưu Tiêu lắc đầu: "Đối phương cũng không phải muốn tu vi của ngươi!"
"Nếu mà hắn muốn tu vi của ngươi, ngươi đã sớm bị ma chủng hút khô rồi."
"Hơn nữa, chỉ bằng vào chút tu vi này của ngươi, hắn còn chướng mắt."
Đệ Nhất Tà Hoàng hô hấp ngưng lại!
Mất mặt!
Con mẹ nó, ta là Đệ Nhất Tà Hoàng, tu vi cấp Đại Tông Sư.
Lần đầu tiên bị người ta dùng từ "chút tu vi này" để hình dung.
"Thế thì mục đích của hắn là gì?"
Hướng Vũ Điền không nhịn được hỏi.
Lưu Tiêu nói: "Khống chế, dùng ma chủng để khống chế Đệ Nhất Tà Hoàng."
"Nếu Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp trồng ma chủng ở trong cơ thể của người khác, cũng có thể khống chế tâm trí của người khác."
"Đáng tiếc, tâm trí Đệ Nhất Tà Hoàng siêu tuyệt, vẫn đang đối kháng với đối phương."
"Cộng thêm lần đầu tiên phát hiện ra đầu mối, quả quyết rời khỏi thế tục để ở ẩn, chặt đứt các loại tạp niệm, đối phương cũng không thể khống chế Tà Hoàng trong thời gian ngắn."
Da đầu Hướng Vũ Điền như muốn nổ tung.
Dùng ma chủng để khống chế người khác, tinh thần ý niệm của đối phương, tuyệt đối cao siêu đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Bởi vì coi như hắn, đều không có bản lĩnh này.
Lưu Tiêu nói: "Đương nhiên, Đệ Nhất Tà Hoàng ẩn thế, trên thực tế vừa là chuyện tốt vừa là chuyện xấu."
"Không có tạp niệm, đối phương sẽ rất khó lập tức khống chế tâm trí của ngươi, dẫn phát dục niệm trong lòng ngươi, tiện đà khống chế ngươi."
"Mà trong quá trình dùng ma chủng để khống chế người, tạp niệm càng ít, thì hung hiểm mà đối phương gặp phải cũng sẽ càng ít."
"Bởi vì đủ loại tạp niệm của ngươi, sẽ truyền đến trong đầu người gieo trồng ma chủng."
"Cứ như vậy, tuy quá trình khống chế ngươi dài dằng dặc, nhưng đã ổn định."
???
Đệ Nhất Tà Hoàng trong nháy mắt đều không biết nên làm thế nào cho phải.
Ẩn thế không phải là chuyện tốt, không ẩn thế cũng không phải là chuyện tốt.
Thực sự chỉ có thể tự sát thôi sao?
Mấy năm nay, hắn cũng nhận ra đối kháng với đối phương, bản thân càng ngày càng khó thắng.
"Lâu chủ, ngươi cũng không giải quyết được vấn đề này à?"
Đệ Tam Trư Hoàng không nhịn được, hỏi.
Bởi vì Lưu Tiêu, từ đầu tới cuối không có nói nguyên nhân chính cho bọn họ.
Nếu không phải ngày hôm nay Hướng Vũ Điền tới đây, vừa vặn gặp phải tình huống này, thì e là còn không biết Đệ Nhất Tà Hoàng đã bị người khác ám hại.
Lưu Tiêu lắc đầu: "Có thể!"
"Luyện hóa ma khí, chỉ là trị ngọn chứ không trị gốc!"
"Tại vì ma chủng, đã hòa làm một thể với tinh thần của Đệ Nhất Tà Hoàng, không cách nào phá hủy."
"Muốn giải quyết triệt để, thì chỉ cần giết chết người gieo ma chủng cho Đệ Nhất Tà Hoàng là được."
Đệ Tam Trư Hoàng nghe vậy, lúc này mới hiểu ra.
Trên thực tế, Đệ Nhất Tà Hoàng tái phát ma khí mấy lần, hắn cũng có đôi chút hoài nghi về thủ đoạn của Lưu Tiêu.
Thì ra là luyện hóa ma khí không có tác dụng, chỉ có thể giết chết người trồng ma chủng mới giải quyết triệt để.

Bình Luận

0 Thảo luận