"Lâu chủ, Kiếm Đạo của Thần Điêu này chắc chắn không phải tự học thành tài phải không?"
Có người lên tiếng một cách chần chừ.
Nếu thật như thế thì quá là doạ người rồi.
"Cũng có thể đó!"
"Giống như là những môn Hầu Quyền, Trường Quyền đang lưu truyền trên giang hồ thôi, không phải tất cả đều tham quan học tập trên khỉ, vượn, dã thú sao?"
Lưu Tiêu lắc đầu: "Thần Điêu này có tu vi Kiếm Đạo như thế là nhờ nó đi theo một vị đại lão Kiếm Đạo, mưa dầm thấm đất, nên mới có thể như thế."
"Là vị đại thần nào thế?"
Có không ít người nhịn không được mà lên tiếng.
Chỉ là một con dã thú thôi, nhưng nhờ lâu ngày ở cùng lại có thể đạt được tu vi Kiếm Đạo cao đến thế do mưa dầm thấm đất.
Vậy có thể tưởng tượng vị đại lão mà nó ở cùng có tu vi Kiếm Đạo mạnh mẽ ra sao rồi.
"Kiếm Ma - Độc Cô Cầu Bại."
Độc Cô Cầu Bại!
Lời này vừa dứt thì Thiên Cơ Lâu hô to không ngớt, không ai giữ được bình tĩnh cả.
Lần đầu tiên cái tên Độc Cô Cầu Bại được nhắc tới là vạn kiếm tề minh, không người nào có thể tranh phong.
Lưu Tiêu nói: "Trước kia Độc Cô Cầu Bại quy ẩn sơn lâm, cả ngày lúc nào cũng làm bạn với thần điêu, cảm nhận núi sông."
"Trong quá trình hắn ngộ Kiếm thì Thần Điêu luôn đứng bên mà quan sát."
"Thêm việc rất nhiều lần Độc Cô Cầu Bại ngồi giảng về Kiếm Tâm trước mặt thần điêu."
"Vào lúc Độc Cô Cầu Bại để lại bốn thanh kiếm đại diện cho bốn quá trình trong Kiếm Đạo của hắn thì Thần Điêu đã đạt tới cảnh giới Trọng Kiếm rồi."
Mọi người hít sau một hơi!
Khi Độc Cô tiền bối để bốn thanh kiếm lại thì Thần Điêu đã đạt tới cảnh giới thứ ba rồi sao.
Nếu thế thì trí tuệ cùng ngộ tính của nó hoàn toàn không tầm thường tý nào.
"Lâu chủ, ý của ngươi là con Thần Điêu này vẫn còn sống trên đời hay sao?"
Thạch Chi Hiên hỏi lại.
Kiếm Thần Bảng, đương nhiên sẽ không xếp hạng một thứ đã chết.
Khi mọi người dần phản ứng lại thì có một số người kinh ngạc tới nỗi đứng lên.
Nếu thế thì khác nào nói chỉ cần tìm được Thần Điêu liền có thể học được Kiếm Đạo của Độc Cô Cầu Bại rồi.
Lưu Tiêu gật đầu: "Thần Điêu còn sống.
"Muốn biết nó ở đâu không! Các ngươi có thể dùng tiền để mua tin tức về nó."
"Nhưng mà các ngươi xác định các ngươi đủ lực lượng để tới nơi ẩn cư của Độc Cô Cầu Bại??"
Trong giọng của Lưu Tiêu có vài phần trêu tức.
Lúc này mọi người mới nhớ tới quang cảnh vạn kiếm tề minh khi trước, sợ hãi vô cùng.
Nhân vật này kinh khủng tới mức chỉ cần nhắc tên thôi là dị tượng nảy sinh.
Nếu như bản thân dám đi nơi ẩn cư của hắn để khinh nhờn thì không biết sẽ xảy ra chuyện kinh khủng gì nữa.
"Quên đi! Ta cũng chỉ là hơi tò mò mà thôi."
Thạch Chi Hiên cười gượng.
Nhân vật tuyệt thế như Độc Cô Cầu Bại là người mà hắn chỉ có thể ngước nhìn mà thôi.
Người khác cũng liên tục lắc đầu, biểu thị bản thân không dám.
"Một con chim lại có được tu vi kiếm đạo như thế, quả thật nghịch thiên."
"Đúng vậy, chuyện thần kỳ như thế sợ rằng thế gian chỉ có một."
"Nếu như con chim này xuất sơn thì có lẽ gần một nửa giang hồ đều bị đánh bại."
...
Nhiều nhân sĩ giang hồ cảm thán liên tục, bị kinh hãi trước Thần Điêu.
Lưu Tiêu nói: "Thần kỳ thì thần kỳ."
"Nhưng nếu nói đây là điều kỳ lạ duy nhất trên thế gian thì chưa chắc."
Trong chốn giang hồ này cũng không phải chỉ có một mình Thần Điêu là thần kỳ đâu.
Thần Điêu không cùng một cấp bậc với Tứ Thần Thú, tuy có thiên phú dị bẩm, nhưng cuối cùng cũng chỉ là dã thú.
Nếu muốn nói thứ gì thật sự thần kỳ hơn Thần Điêu thì nhiều lắm.
"Lâu chủ, ý của ngươi là sao thế?"
"Chẳng lẽ còn dị thú gì tinh thông Kiếm Đạo, thần kỳ như Thần Điêu này hay sao?"
Chung Linh chớp hai mắt to tròn hỏi Lưu Tiêu.
Lưu Tiêu gật đầu: "Ở Đại Mạc có một con chó tên là Hoàng A Cẩu, mặc dù nó không tinh thông Kiếm Đạo nhưng nó có thể tu luyện nội công đó."
Chó tu luyện nội công!
Tất cả mọi người khi nghe tin này thì chấn động cực độ, sợ tới mức không nói lên lời.
Thần Điêu tu luyện Kiếm Đạo thì thôi đi, bây giờ còn có một con chó tu luyện nội công nữa à?
"Moá, lâu chủ ngươi chắc không, ngươi không phải đang đùa chứ?"
"Chó cũng có thể tu luyện nội công sao, thế giới quá điên cuồng."
...
Nhiều người bắt đầu thấy tam quan của mình dần dần vỡ vụn.
"Chẳng lẽ là con chó của Cẩu Tạp Chủng kia sao?"
Tạ Yên Khách như nhớ ra thứ gì đó.
Hắn nhớ rằng mỗi khi Cẩu Tạp Chủng bắt đầu tu luyện thì A Hoàng cũng dần chạy lại gần, ngồi một bên bắt chước như là đang tu luyện.
Lưu Tiêu nói: "A Hoàng này có công lực không yếu tý nào."
"Nếu như lấy cảnh giới bây giờ để mà so thì nội lực của nó đã đạt tới mức Nửa Bước Tông Sư, sắp thành một cao thủ Tông Sư rồi."
Lưu Tiêu còn nhớ rất kỹ, ở trong nguyên tác khi thì vợ chồng Thạch Thanh tìm tới Thạch Phá Thiên thì gặp phải A Hoàng.
Cả hai muốn chạm vào A Hoàng nhưng cuối cùng lại bị nội lực của A Hoàng đẩy ra, không thể đụng vào.
Phải biết rằng tu vi của hai vợ chồng Thạch Thanh trong nguyên tác cũng đã gần bằng Tạ Yến Khách cùng Bạch Tự Tại rồi.
Nhưng không ngờ nội lực của hai cao thủ tuyệt đỉnh này lại không bằng A Hoàng.
Nếu như không có gì bất ngờ thì A Hoàng đã tu luyện công pháp giống Thạch Phá Thiên, Viêm Viêm Công trên Tâm Pháp Thiên Bảng, chỉ có luyện thành nó mới khiến A Hoàng có công lực cao như vậy thôi.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận