"Thảo nào năm đó Đoạn Soái có công lực kinh khủng như thế, thì ra là do Hoả Lân Kiếm có công năng thần kỳ đến vậy."
"Đáng tiếc! Nó đã biến mất theo chân của Đoạn Soái rồi, không còn ai nghe về tung tích của nó nữa."
"Ta cũng muốn có một thanh Hoả Lân Kiếm."
"Lâu chủ, có phải ngươi biết Hoả Lân Kiếm đang nằm ở đâu không?"
Hai mắt Vi Tiểu Bảo toả sáng.
Thứ lợi khí như thế này thích hợp với những người lười tu luyện như hắn.
Lưu Tiêu lên tiếng: "Biết chứ! Nếu ai muốn biết tình báo cụ thể thì có thể tìm ta để mua."
Mọi người im lặng không nói.
Nói đi nói lại cũng là về tiền, có thể nói chuyện một cách vui sướng với nhau không vậy.
"Moá! Tên lâu chủ lòng dạ hiểm độc này, người nghèo không có quyền biết bí mật sao?"
"Sợ là Hoả Lân Kiếm cũng không dễ lấy đâu."
"Đoạn Soái cũng bỏ mình, sợ rằng nơi mà Hoả Lân Kiếm đang lưu lạc không phải là đất lành gì."
...
Lưu Tiêu chỉ đành cười gượng.
Hoả Lân Kiếm cùng Huyết Ẩm Cuồng Đao lúc này đều nằm trong Lăng Vân Quật.
Đừng nói là những võ giả bình thường ở đây, cho dù là Võ Lâm Thần Thoại - Vô Danh khi đi vào trong cũng phải chịu muôn vàn hung hiểm.
Nếu có ai bỏ tiền ra mua tình báo thì sợ rằng sẽ chửi mẹ.
Lăng Vân Quật chính là nơi ở của Hoả Kỳ Lân, chỉ có điên mới xông vào vì vài món binh khí."
"Hoả Lân Kiếm còn có một công năng đặc thù, khi nó giúp chủ thể tăng trưởng công lực thì ma tính cùng hung tính trong Hoả Kỳ Lân cũng sẽ truyền vào người của chủ thể."
"Thời gian càng lâu thì người nắm giữ nhập ma càng sâu, cho đến một ngày thì người đó hoàn toàn bị Hoả Kỳ Lân khống chế, trở thành Kiếm Nô."
"Nếu như không có tâm trí siêu việt, ý chí vững như bàn thạch thì ta khuyên đừng nên quan tâm tới nó."
"Bởi vì nó có thể khiến ngươi mê muội mà ngươi hoàn toàn không thể nhận thức được."
Lúc này mọi người quá sợ hãi.
Lại là một thanh Ma Binh, lại còn có thể khống chế người khác.
"Thảo nào phụ thân không cho ta đụng vào Hoả Lân Kiếm."
Lúc này Nhiếp Phong cũng bừng tỉnh.
Máu Điên trên người Nhiếp gia vốn đã bị Hung Tính trong máu của Hoả Kỳ Lân cường hoá.
Nếu như lại đụng vào Hoả Lân Kiếm thì không chừng Máu Điên sẽ lập tức bạo phát, trở thành một ma đầu chỉ biết giết chóc.
"Hoả Lân Kiếm này thật sự quá gân gà!"
Có người cảm thấy đáng tiếc.
Những người này đều là những người tự biết mình.
Nhưng lại có số ít người tự cho rằng bản thân là người có ý chí sắt đá trong lời của Lưu Tiêu, có thể chống lại Ma Tính trong Hoả Lân Kiếm.
Thiên phú của Đoạn Lãng cực cao.
Hắn có thể ẩn vào Thiên Hạ Hội, chậm rãi luyện võ công thì đương nhiên là có tâm trí kiên định rồi.
Nhưng cuối cùng hắn vẫn bị Hoả Lân Kiếm ảnh hưởng, trở thành phản diện lớn nhất Phong Vân.
Vào lúc đầu tuy Đoạn Lãng không phải người tốt nhưng hắn cũng không phải người xấu gì.
Từ lúc hắn lấy lại được Hoả Lân Kiếm thì tính cách mới bắt đầu biến đổi, cuối cùng trở thành một đại ác nhân.
"Thần Khí Bảng, Anh Hùng Kiếm!"
Lời này vừa dứt thì vẻ mặt Kiếm Thần vui mừng.
Anh Hùng Kiếm có thể lên Thần Khí Bảng là một vinh dự lớn lao dù đối với hắn hay là đối với Kiếm Tông.
Lúc này Lưu Tiêu còn lấy tay chỉ vào Kiếm Thần rồi lên tiếng: "Đến đây! Rút Anh Hùng Kiếm ra cho mọi người chiêm ngưỡng một tý."
Một khắc sau thì ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía Kiếm Thần.
Anh Hùng Kiếm!
Đây chính là thần khí đã đi theo từ lúc Võ Lâm Thần Thoại - Vô Danh quật khởi tới khi danh chấn Cửu Châu.
Bọn họ đang đáng tiếc vì việc Vô Danh đã quy ẩn rồi, trên thiên hạ này không có mấy ai được tận mắt thấy phong mang của Anh Hùng Kiếm nữa.
"Vô Danh lại đem Anh Hùng Kiếm truyền cho Kiếm Thần sao!"
Có người thất kinh.
Uy lực của Anh Hùng Kiếm ra sao thì không ai không biết.
Năm đó Vô Danh khiến mười môn phái khuất nhục dưới chân, cũng một phần là nhờ phong mang của Anh Hùng Kiếm.
Tự đem Thần Binh của bản thân truyền thừa cho đệ tử, đều này gần như đã chứng minh Vô Danh thật sự đã quy ẩn, rút lui khỏi giang hồ rồi.
Đương nhiên vẫn có thể do một nguyên nhân khác, có thể là do đệ tử của hắn có tư chất quá mạnh mẽ, khiến Vô Danh quá yêu quý, thế nên đem Anh Hùng Kiếm cho y để hộ thân.
Keng!
Tiếng kiếm ngân vang lên một cách thanh thuý, trong nháy mắt đã truyền khắp cả Thiên Cơ Lâu, quang mang bắn ra tứ phía, kiếm khí cuộn trào mãnh liệt.
Nhiều người ở đây khi chứng kiến cảnh này thì biến sắc, cảm giác da của mình nhói nhói như bị lợi khí đâm vào vậy, sau lưng thì lạnh hết cả rồi.
Vô số kiếm khách phát hiện kiếm của bản thân như đang run rẩy, như là thần dân khi gặp Vương Giả, hoảng sợ cực kỳ.
"Thật đúng là một thanh Thần Kiếm, nếu như có được nó thì chắc chắn uy lực của Kiếm Thuật ta sẽ bạo tăng."
Mắt của Khoái Kiếm - Kinh Vô Mệnh đỏ lên.
Làm một Kiếm Đạo Tông Sư, bản thân hắn cũng quý kiếm như mạng.
Nhưng hiện tại trên thế gian cũng chỉ có vài thanh Thần Kiếm như vậy thôi, không có thanh nào là dễ dàng lấy được cả.
"Không có nội lực thôi phát mà Kiếm Khí đã có uy lực như vậy rồi sao?"
"Nếu như thật sự chém giết thì nó còn mạnh mẽ ra sao nữa?"
A Phi cũng nóng mắt, uy lực của Anh Hùng Kiếm khiến hắn ước ao cực độ.
Kiếm Thần cũng chỉ vừa rút Anh Hùng Kiếm ra khỏi vỏ thôi đó mà động tĩnh đã như thế rồi.
Thậm chí Kiếm Thần còn chưa thôi động mà nó đã phát ra Kiếm Khí cực kỳ khủng bố, Kiếm Khí này còn mạnh hơn cả nhiều kiếm khách tu luyện cả một đời nữa.
Thanh Thần Binh này không thể được hình dung bằng chém sắt như bùn nữa rồi.
"Kiếm Khí mênh mông cuồn cuộn, quang minh lỗi lạc, đây là một thanh kiếm chính nghĩa."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận