"Moá! Tên chó lâu chủ này tính kế chúng ta."
"Mẹ nó! Tên lâu chủ này đang đưa chúng ta vào tròng mà."
"Bà nó! Tim lâu chủ thật quá đen, lại lấy chúng ta làm đá kê chân để nâng cao hắn lên."
"Ghê tởm! Tên cẩu lâu chủ này điên rồi."
Nhìn thấy vẻ đắc ý trên mặt Lưu Tiêu thì rất nhiều người mới giật mình phản ứng lại, mắng to trong lòng.
Tên cẩu lâu chủ này lại đạp bọn mình để nâng hắn lên.
Những người phản ứng lại thì đều nhìn Lưu Tiêu với ánh mắt giận dữ, im lặng không nói.
Quá âm hiểm!
Trước tiên hắn nói cách làm của người hiệp khách kia.
Chờ sau khi bọn họ đứng ra thì lại quay ngoắc thái độ lại, giận dữ mắng tất cả một trận để nâng tầm giá trị tam quan cùa bản thân lên, biểu hiện ra sự tôn trọng phái nữ của hắn.
"Lâu chủ, sau đó thì sao? Thiết Lan cô nương có kết cục như thế nào."
Đinh Mẫn Quân lúc này vô cùng đố kỵ với Chu Chỉ Nhược vì y đang ngồi cạnh Lưu Tiêu, nàng muốn lên tiếng để thu hút sự chú ý của hắn.
"Lâu chủ, tên hiệp khách não tàn kia là ai thế."
"Hắn cho hắn là ai mà dám coi thường nữ tính như thế!"
Chu Chỉ Nhược sao cho Đinh Mẫn Quân cơ hội được.
Đinh Mẫn Quân hận đến nghiên răng, quả nhiên khi Lưu Tiêu vừa quay về hướng nàng thì liền bị âm thanh của Chu Chỉ Nhược thu hút, đâu còn quan tâm gì nàng nữa.
"Người này tên Càn Chấn, là bang chủ của Nhất Liên Bang ở Nguyên Châu, là kiểu bang phái không nổi danh tý nào."
Mọi người gật đầu.
Quả nhiên chỉ là một tiểu nhân vật không ra hồn mà thôi, bởi vì ở đây chưa ai nghe nói qua cả.
Nhưng nếu bọn hắn biết tên Càn Chấn này có tu vi Đại Tông Sư Sơ Kỳ thì sẽ hộc máu mất.
Tiểu nhân vật trong mắt lâu chủ Thiên Cơ Lâu tuyệt đối là một đại lão ở đây.
Lưu Tiêu nói: "Càn Chấn vừa đưa đề nghị ra thì Thiết Lan liền giận tím mặt, nghĩ rằng tên này xem mình là món hàng à."
"Hơn nữa tranh chấp giữa Thiết Trí cùng Thiết Cuồng Đồ cũng không quá nghiêm trọng, chỉ là không còn gặp mặt vãng lai nữa thôi."
"Nếu như áp dụng cách của tên Càn Chấn này đưa ra thì sợ rằng quan hệ của Thiết Trí cùng Thiết Cuồng Đồ trược tiếp trở thành đối thủ liều mạng."
"Thiết Lan không muốn vận mệnh của mình bị quyết định bởi một câu nói của người khác, càng không muốn Thiết Trí cùng Thiết Cuồng Đồ liều mạng với nhau."
"Nên trước một đêm Thiết Cuồng Đồ quyết đấu với Thiết Trí nàng đã gửi một hộp gấm cho Thiết Cuồng Đồ."
Triệu Mẫn nghe thế thì giật mình, thốt lên: "Thiết Lan cuối cùng cũng chọn được một trong hai người rồi."
"Trong hai người có một người là người trong mộng của Thiết Lan!"
Hô hấp của Triệu Mẫn bắt đầu dồn dập: "Đúng không lâu chủ?"
Sau khi lời của nàng vừa dứt thì mọi người cũng dần dần tỉnh ngộ.
Quả nhiên thông minh.
Lưu Tiêu thầm nghĩ, có lẽ không phải ngẫu nhiên mà trong nguyên tác Chu Chỉ Nhược thua Triệu Mẫn.
"Thông minh!"
Lưu Tiêu giơ ngón cái lên cho Triệu Mẫn.
"Thiết Lan cô nương thật ra đã ngưỡng mộ Thiết Cuồng Đồ từ lâu."
"Nhưng nàng dù sao cũng là một nữ hài tử, sao có thể chủ động nói được chứ."
"Thế nên nàng đem tất cả tâm tư của mình viết lên một tấm giấy, sau đó bỏ vào trong hộp gấm gửi cho Thiết Cuồng Đồ."
"Chỉ cần Thiết Cuồng Đồ thấy nó thì sẽ không cần đấu với Thiết Trí nữa, bốn sư huynh muội sẽ trở về như cũ."
"Tuy nhiên Thiết Cuồng Đồ quá yêu Thiết Lan, hắn sợ rằng trong hộp gấm đó là thư cự tuyệt của nàng nên không dám mở ra xem."
"Hắn cho rằng Thiết Lan yêu thích Thiết Trí, trong hộp là lời Thiết Lan dặn dò đừng tổn thương Thiết Trí."
Cái này....
Mọi người lúc này không biết nói gì hơn.
Rốt cuộc Thiết Cuồng Đồ đã yêu Thiết Lan tới mức độ nào mà thậm chí khiến một cao thủ như hắn đánh mất dũng khí đối mặt với kết quả vậy.
"Vậy Thiết Cuồng Đồ, cô phụ Thiết Lan sao?"
Mộc Uyển Thanh nói nhỏ.
Nàng là người cảm tính nhất ở đây, nghe đến đó thôi mà đã đỏ ngầu cả mắt.
Còn một người khác giống nàng, đó là Trình Anh.
Hai người bọn họ vô tình đã đặt bản thân vào vị trí của Thiết Lan.
Lưu Tiêu gật đầu: "Thiết Lan tưởng rằng Thiết Cuồng Đồ đã mở hộp gấm ra xem những tâm tư của mình."
"Thế nên nàng tới nơi mà nàng hẹn Thiết Cuồng Đồ trong hộp gấm, đợi ba ngày ba đêm."
"Thấy Thiết Cuồng Đồ mãi không đến, Thiết Lan nản lòng thoái chí, nàng tưởng rằng Thiết Cuồng Đồ Chỉ coi nàng là một cái cớ để tranh cường hiếu thắng với Thiết Trí."
"Nàng không biết rằng Thiết Cuồng Đồ hoàn toàn không dám mở hộp gấm ra xem."
"Nên nàng mất hết ý chí cùng can đảm, lặng lẽ rời đi, sau này kết hôn với một nông phu."
A!
Một đám nữ tử kinh hô.
Không ai nghĩ tới Thiết Lan lại có kết cục như thế này.
"Sau đó thì sao, lâu chủ?"
Tiểu Long Nữ lúc này cũng không nhịn được mà hỏi.
Lưu Tiêu nói tiếp: "Sau đó? Thiết Cuồng Đồ bản tính là một tiểu nhân nhỏ mọn, bởi vì chuyện này nên hắn hắc hoá, hận tất cả mọi người."
"Sau khi hắn cho rằng hộp gấm đó chứa thư cự tuyệt của Thiết Lan thì tâm tình đại biến."
"Hắn hận Càn Chấn, cho rằng Càn Chấn cố ý chia rẻ cả hai, nhưng thật ra Càn Chấn chỉ là có ý tốt, chỉ là đầu óc của y hơi có vấn đề tý thôi."
"Hắn hận Thiết Lan, hận Thiết Trí, còn hận cả đại ca của hắn là Thiết Thần."
"Ngày thứ hai sau khi Thiết Lan đưa hộp gấm cho hắn thì hắn liền đi bắt cóc con trai của Càn Chấn, đưa lên Thiết Tâm Đảo."
"Vì để trả thù Càn Chấn nên hắn huấn luyện con của y trở thành một người điên chỉ biết giết người, tàn nhẫn vô tình."
A Phi nhướng mày: "Vì sao Thiết Cuồng Đồ lại hận đại ca của hắn?"
Lưu Tiêu nói: "Bởi vì ban đầu vị trí chưởng môn sẽ được truyền cho Thiết Cuồng Đồ, vì thiên tư của hắn là cao nhất, tuy nhiên lại bị đại ca Thiết Thần của hắn phản đối."
"Đúng ra đây chỉ là chuyện trong quá khứ mà thôi, nhưng sau khi hắc hoá thì Thiết Cuồng Đồ liền phóng to một ít tiểu ân oán trong quá khứ thành thâm thù đại hận."
"Sau khi hắn mang con của Càn Chấn chạy tới Thiết Tâm Đảo thì liền nhốt đại ca của mình lại, sau đó thay thế thân phận của y."
"Bởi vì cả hai là huynh đệ song sinh, nên ngay cả đệ tử Thiết Tâm Đảo cũng không thể nào phân biệt hay biết được đảo chủ của mình đã bị đánh tráo."
"Cũng trên Thiết Tâm Đảo này mà Thiết Cuồng Đồ đã làm nên một việc vang dội cổ kim với thiên phú của mình, hắn chế tạo thành công Thiên Kiếp Chiến Giáp."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận