"Đã chậm!"
Trương Tam Phong hừ lạnh, trong nháy mắt sát khí toả ra xung quanh, như muốn hoá thành thực chất.
Ban đầu bọn họ không có ý định giết chết Đế Thích Thiên.
Nếu như hắn chịu đi theo Thiên Cơ Lâu rời khỏi Cửu Châu thì bọn họ sẽ không ra tay.
Tuy nhiên gia hoả này thật sự quá tham lam, lại còn giữ ý định ở lại Cửu Châu làm hoàng đế.
Trốn!
Đế Thích Thiên vừa nghe thế thì vội vàng lùi lại, sợ bể mật.
Sát khí mà Trương Tam Phong toả ra thậm chí còn có thể khiến da thịt của hắn hơi hơi đau đớn.
"Ngươi...."
Đế Thích Thiên vận công, nhưng phát hiện bản thân đang bị một lực lượng vô cùng to lớn trói buộc.
Thậm chí bản thân hắn còn không biết bản thân bị dính trói buộc này từ khi nào.
"Nếu như có thể để ngươi trốn thì sau này lão đạo sao có thể lăn lộn giang hồ được?"
Trương Tam Phong cười khẽ.
Một khắc sau thì thân thể Đế Thích Thiên lập tức nổ tung, bị huỷ diệt ngay lập tức.
Vô Danh phất tay, toàn bộ Thiên Môn bị san thành bình địa.
Tất cả đệ tử Thiên Môn có tu vi Đại Tông Sư đều bị hắn tiêu diệt.
"Đế Thích Thiên đã chết, các ngươi tự giải quyết cho tốt đi!"
Vô Danh dứt lơi, chỉ thấy ở dưới phế tích Thiên Môn có một đạo thân ảnh bay ra.
"Tên cẩu tặc Đế Thích.... Thiên!"
Nộ Phong Lôi còn chưa dứt lời thì bỗng thấy tổng bộ Thiên Môn đã hoá thành một vùng phế tích, mà đầu sỏ là hai người đang tung bay này.
Nộ Phong Lôi ngây ngẩn cả người!
Vì hắn thấy được một cái đầu lâu nằm ở đó không xa đang chết không nhắm mắt, đó chính là đầu lâu của Đế Thích Thiên.
"Đa tạ hai vị đã giết chết tên ác ma Đế Thích Thiên này."
Vừa được giải thoát khỏi phong ấn, Nộ Phong Lôi không dám thờ ơ mà vội vàng hành lễ đối với Trương Tam Phong cùng Vô Danh.
"Đi thôi!"
Trương Tam Phong cùng Vô Danh liếc nhau, sau đó lập tức rời khỏi, hoàn toàn không để ý tới Nộ Phong Lôi...
Gia hoả này dù có tu vi Võ Thánh nhưng vẫn điệu thấp như vậy, đương nhiên không phải một người xấu.
Thế nên Vô Danh cùng Trương Tam Phong không có ý định quan tâm Nộ Phong Lôi.
Hơn nữa hắn bị Đế Thích Thiên đóng băng lâu như vậy, sinh mệnh của Nộ Phong Lôi cũng đã dần cạn kiệt, sống không được thêm mấy năm.
Chỉ cần không phải nhân vật nguy hiểm thì để hắn ở lại Cửu Châu cũng không sao.
...
Ngày hôm nay sau khi người của Lạc Dương Thành tỉnh dậy thì lập tức phát hiện Thiên Cơ Lâu đã hoàn toàn biến mất khỏi Cửu Châu.
Và bên cạnh đó một đám cao thủ tuyệt thế cũng biến mất cùng với Thiên Cơ Lâu.
Võ Lâm Thần Thoại - Vô Danh!
Ngươi khai sáng ra Phái Võ Đang, tổ sư Trương Tam Phong, Trương chân nhân!
Bang chủ đời trước của Thiên Hạ Hội, Hùng Bá!
Ngũ Tuyệt Nam Tống!
Tiểu Lý Phi Đao!
Bang chủ cũ của Cái Bang, Tiêu Phong.
Cùng với một đám mỹ nữ tuyệt thế trên khắp Cửu Châu.
Đến tận nay đoạn truyền thuyết này vẫn còn đang được lưu truyền.
Sau đó có một truyền thuyết bắt đầu hình thành trên khắp Chư Thiên Vạn Giới.
Tại Già Thiên Thế giới , trên Bắc Đẩu Tinh, tại Đông Hoang Thần Thành.
Nơi này là trung tâm của Đông Hoang, và cũng là Thần Thành trung tâm nhất trên Bắc Đẩu.
Bởi vì nơi này tiếp giáp với Thái Sơ Cổ Quáng, có vô số mỏ nguyên.
Có tài nguyên tu hành dư thừa, cộng thêm việc có tin đồn bên trong mỏ nguyên có Thái Sơ Vật, nên nơi này trở thành một thành thị phồn hoa nhất khu vực, không có gì ngạc nhiên.
Buổi tối hôm nay, không ai phát hiện ra tại một khu đất trống của Thần Thành bỗng xuất hiện thêm một khu kiến trúc.
Nó xuất hiện một cách vô cùng đột ngột, nhưng lại cho cảm giác là nó ở đây từ rất lâu rồi.
Sự xuất hiện của nó hoàn toàn không khiến bất kỳ ai chú ý, ngay cả cao thủ Vương Giả trong toà Thần Thành này cũng không biết.
Đến khi tới sáng ngày thứ hai thì mới có người vô tình đi ngang qua và vô cùng kinh ngạc trước việc nơi này bỗng xuất hiện thêm một khu kiến trúc.
Một khu kiến trúc treo một tấm biển viết ba chữ to: Thiên Cơ Lâu.
"Má! Ta chưa từng nghe nói Thiên Cơ Lâu gì mà."
Sau đó liền có không ít người bắt đầu dần tụ tập trước cửa Thiên Cơ Lâu.
Với thủ đoạn của một tu sĩ thì một đêm xây dựng một khu kiến trúc thì không phải điều bất khả thi lắm.
Nhưng phải biết rằng nơi này là Thần Thành đó.
Nơi này không chỉ có các thế lực tuyệt đỉnh của Đông Hoang đánh cờ, thậm chí ngay cả các thế lực lớn của Ngũ Vực còn lại đều đang để mắt tới Thần Thành.
Muốn xây dựng một khu kiến trúc đồ sộ như thế ở Thần Thành thì không phải một thế lực nhỏ nào cũng có thể làm được.
Thậm chí một ít nơi dừng chân của các Thánh Địa tại Thần Thành cũng không có diện tích to bằng Thiên Cơ Lâu.
Đây quả thật là quá thu hút sự chú ý.
"Chưa nghe nói không sao, hiện tại ngươi không chỉ biết mà còn nhìn thấy rồi kìa."
"Diện tích của kiến trúc này còn lớn hơn cả các thế gia Thái Cổ cùng Thánh Địa rồi, sợ là sắp có trò hay để nhìn."
"Làm gì có việc hay gì chứ, Thần Thành có quy củ của Thần Thành, đâu phải muốn là có thể động thủ đâu."
"Đúng thế, nếu Thiên Cơ Lâu này không đi tranh đoạt tài nguyên Thái Sơ Cổ Quáng thì Thánh Địa đâu có rảnh mà đối phó một thế lực bí ẩn như vậy."
"Thiên Cơ Lâu? Các ngươi không hiếu kỳ nó phục vụ cái gì à? Không giống Tửu Quán lắm, cũng không giống khách sạn, nhưng khá giống coi bói đó."
Trong tiếng nghị luận ầm ĩ, ai cũng chờ đợi khi Thiên Cơ Lâu mở cửa.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận