Lưu Tiêu nhìn sang, tất cả những thứ này cũng gần năm vạn lượng.
Nhưng hắn không tỏ thái độ ngay lập tức, mà là âm thầm sử dụng khả năng của Thiên Cơ Lâu.
"Thôi diễn cách để cứu Yến Nam Thiên tốn bao nhiêu tiền."
"Không lấy tiền!"
Lưu Tiêu ngẩn ngơ, hệ thống tốt bụng như vậy sao?
Nhưng một khắc sau hắn biết trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy.
Bởi vì Yến Nam Thiên thật ra đã tỉnh lại từ lâu, nhưng mà hắn cảm giác võ công của mình vẫn chưa đủ mạnh, khi xuất sơn cũng không thể đánh thắng hai tỷ muội Yêu Nguyệt được.
Thế nên bao lâu nay hắn đều âm thầm giả chết để tăng thực lực lên, khôi phục võ công.
"Yến Nam Thiên rốt cuộc cũng không còn ngu xuẩn nữa rồi."
"Không ngờ hắn cũng học được cách ẩn nhẫn, biết giả chết để tránh né thế nhân."
Lưu Tiêu thở dài.
Thần Kiếm Vô Địch - Yến Nam Thiên không phải là hư danh.
Năm đó võ công của hắn cực cao, dù là Yêu Nguyệt cũng không dám đối đầu.
Nhưng cuối cùng lại gặp thất bại liên tiếp vì hắn chỉ biết dựa vào thực lực, như một mãng phu.
Thù của huynh đệ không thể báo được, mém chút còn chết trong tay của các ác nhân trong Ác Nhân Cốc.
Có vẻ sau khi tỉnh lại thì hắn đã chín chắn và có đầu óc hơn lúc trước rồi.
Lưu Tiêu lấy tất cả tiền trước mặt một cách nhẹ nhàng, sau đó lên tiếng: "Các ngươi đem Yến Nam Thiên tới đây, bổn lâu chủ sẽ giúp các ngươi cứu sống hắn."
Ác Nhân Cốc gần như tách biệt khỏi thế giới bên ngoài.
Người bình thường không dám vào Ác Nhân Cốc.
Những ác nhân trong đó cũng không dám ra ngoài.
Phỏng chừng những ác nhân trong Ác Nhân Cốc, hay thậm chí là Yến Nam Thiên vẫn chưa biết trên đời này còn có một nơi thần kỳ như là Thiên Cơ Lâu.
Nếu như Yến Nam Thiên biết thì hắn sẽ không tiếp tục giả chết mà chạy đến đây để đề thăng công lực rồi.
"Có thể cứu sống Thần Kiếm Vô Địch - Yến Nam Thiên sao? Thật là tốt, cuối cùng cũng có thể gặp vị cao thủ này rồi."
"Nếu như Yến Nam Thiên sống lại thì Yêu Nguyệt đẹp mặt."
"Đúng vậy! Trước đây nếu không phải do Yến Nam Thiên sơ suất, để trúng độc của những ác nhân trong Ác Nhân Cốc, thì sợ rằng Di Hoa Cung của Yêu Nguyệt đã bị san bằng từ lâu rồi."
...
Nghe được Yến Nam Thiên có thể tỉnh dậy thì tất cả mọi người trong Thiên Cơ Lâu đều kích động.
Vị thần nhân này như là sao băng giữa bầu trời, toả sáng cực kỳ rồi bất ngờ biến mất.
Không biết nếu như hắn không bị ám hại thì sẽ mạnh tới mức nào.
Bởi vì năm đó có thể nói Yến Nam Thiên là Kiếm Đạo Đại Tông Sư mạnh nhất.
"Đa tạ lâu chủ!"
Tiểu Ngư Nhi cùng Hoa Vô Khuyết giật mình, kích động cực kỳ, mém chút nữa đã rơi nước mắt.
Không ngờ lâu chủ Thiên Cơ Lâu lại tốt như thế, còn giúp bọn hắn cứu Yến Nam Thiên nữa.
Cả hai còn muốn ở lại Thiên Cơ Lâu thêm một chút, tuy nhiên nghĩ tới nguy cơ sau lưng cả hai thì bọn họ liền cảm tạ Lưu Tiêu rồi xoay người rời khỏi Thiên Cơ Lâu.
Khi cả hai vừa quay lại thì mém chút nữa đã đụng đầu vào một người đang bước vào Thiên Cơ Lâu.
Một khắc sau thì trên thân người kia loé lên một tia cương khí, đem cả hai người Hoa Vô Khuyết đánh bay ra ngoài.
Tất cả mọi người trong Thiên Cơ Lâu đều giật mình, đồng tử co lại.
Cương Khí Hộ Thể!
Đây chính là một trong những tiêu chí của Đại Tông Sư đó!
Tên này khí độ phi phàm, trong mắt liên tục lấp loé ánh sáng.
Đặc biệt là Cương Khí Hộ Thể kia, như được tạo thành từ những thanh đao nhỏ xíu, vô cùng đẹp mắt.
"Tên: Tống Khuyết"
"Thân phận: Phiệt Chủ của Lĩnh Nam Tống Phiệt"
"Tu vi: Đại Tông Sư hậu kỳ"
"Võ học: Thiên Đao Bát Quyết, Thân Ý Tâm Pháp..."
"Mục đích: Đến đây vì Chiến Thần Tháp"
Hai mắt Lưu Tiêu sáng lên, thậm chí y còn không thèm nhìn Tống Ngọc Trí bên cạnh Tống Khuyết nữa.
Cuối cùng Tống Khuyết đại lão cũng tới để đưa thần công rồi sao?
"Xin lỗi!"
Tiểu Ngư Nhi vội vàng mói xin lỗi, cả hai còn chưa kịp phản ứng lại rằng bản thân đã gặp cao thủ khó lường như thế nào.
"Tống Khuyết!!"
Thạch Chi Hiên đứng lên một cách cả kinh.
Nếu liệt kê ra những người mà hắn kiêng kỵ nhất trong Đại Đường thì người đứng đầu bảng danh sách đó không ai khác ngoài Thiên Đao - Tống Khuyết.
"Thiên Đao - Tống Khuyết!"
Hùng Bá cũng có chút ngưng trọng.
Dù Nguyên Châu không còn giao du với những Đại Châu khác nhưng ngay cả Hùng Bá cũng đã nghe qua danh hào của Tống Khuyết rồi.
Đặc biệt là sau khi Thiên Đao - Tống Khuyết tới Nguyên Châu khiêu chiến Trư Hoàng, tuy Trư Hoàng không xuất sơn nhưng cũng có không ít cao thủ của Nguyên Châu nhảy ra ứng chiến, coi thường Tống Khuyết.
Tuy nhiên không có ai là đỡ được một đao của y cả.
Thậm chí hắn còn có chút ngứa nghề.
Tuy nhiên Thiên Hạ Hội thế lực to lớn, lúc nào cũng bị nhìn chằm chằm nên hắn phải nhẫn nhịn không giao phong với Tống Khuyết.
"Đao Đạo cao thủ này thật khủng khiếp!"
Kiếm Thần cũng hít một hơi thật sau.
Anh Hùng Kiếm trong tay hắn cũng dần rung lên, bị hấp dẫn bởi đao ý trên người Tống Khuyết.
Loại khí cơ sát phạt này thường chỉ có những cao thủ Kiếm Đạo Đại Tông Sư bọn hắn mới có mà thôi.
Mà giờ đây thậm chí hắn còn có cảm giác dựng hết cả tóc gáy lên trước Tống Khuyết.
"Thiên Đao - Tống Khuyết, có tư chất Võ Thánh!"
Kiếm Thần nhớ rõ khi sư phụ Vô Danh của mình đang đánh giá cao thủ trên khắp Cửu Châu thì hắn có đánh giá Tống Khuyết như thế này.
Hôm nay gặp mặt, quả nhiên đáng sợ vô cùng.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận