Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng

Chương 212: Lý Thương Hải

Ngày cập nhật : 2025-07-29 09:00:05
Mọi người há hốc mồm kinh ngạc.
Vô Nhai Tử lại đi yêu pho tượng bản thân điêu khắc ra sao?
Đây là thao tác thần tiên gì đấy, tất cả như cảm giác tam quan của mình đang bị đảo lộn liên tục.
Lưu Tiêu tiếp tục: "Lý Thu Thuỷ thấy vậy thì tìm mọi cách để chọc giận Vô Nhai Tử."
"Nhưng Vô Nhai Tử lại không thèm quan tâm tý nào, chỉ luôn chú ý tới pho tượng kia mà thôi."
"Càng về sau thì Lý Thu Thuỷ bắt đầu nảy sinh ra ý định ác độc, bắt đầu thông đồng với đệ tử Đinh Xuân Thu mà Vô Nhai Tử vừa thu nhận."
Sau khi lời này vừa dứt thì mọi người đã không nhịn được rồi.
Má ơi!
Thần tiên quyến lữ đây sao?
Sao lại cẩu huyết như vậy thế, lại còn thông đồng với đệ tử của chồng mình nữa.
Lúc này mọi người không ai dám lên tiếng cả, chỉ sợ Cua Đồng Thần Thú trấn áp.
Vương Ngữ Yên thì nhịn không được che mặt lại.
Bà ngoại của mình, thật là một lời khó nói hết.
Đinh Xuân Thu?
Lúc này có người bắt đầu nhận ra điều gì đó.
"Lâu chủ, Đinh Xuân Thu mà ngươi nói có phải là Tinh Túc Lão Quái - Đinh Xuân Thu hay không thế?"
Lưu Tiêu trả lời: "Đúng vậy, Đinh Xuân Thu vốn là đệ tử của Vô Nhai Tử, cũng là kẻ phản bội Phái Tiêu Dao."
"Thảo nào tên Đinh Xuân Thu này biết cái gì gọi là Hoá Công Đại Pháp, nhìn rất giống Bắc Minh Thần Công, thì ra hắn là đồ đệ của Vô Nhai Tử."
"Moá! Lão tặc Đinh Xuân Thu này thật sự quá súc sinh, lại thông đồng với sư nương kiêm sư thúc của mình."
"Lão tắc này không bằng heo chó."
"Phái Tiêu Dao thật hỗn loạn!"
Trong Thiên Cơ Lâu lúc này ai cũng mắng Đinh Xuân Thủ cả.
Đương nhiên cũng có người lên án Lý Thu Thuỷ, muốn đưa nàng lên dàn hoả thiêu.
Bởi vì những hành vi của nàng thật sự quá trơ trẽn.
"Tên súc sinh Xuân Thu này, nếu như ngày nào đó ta gặp được hắn thì nhất định sẽ đập chết hắn."
Tiêu Phong lúc này như muốn phun lửa.
Những nhân sĩ võ lâm còn lại thì cũng như Tiêu Phong, hận không thể ngay lập tức rút kiếm chém nghịch tặc Đinh Xuân Thu này.
Lưu Tiêu lúc này nói tiếp: "Nhưng cho dù như thế thì Vô Nhai Tử vẫn trầm mê với pho tượng mà mình điêu khắc ra."
"Lý Thu Thuỷ thấy thế thì thật sự biết Vô Nhai Tử đã không còn chút tình cảm với mình, nên nàng đã lên kế hoạch trả thù Vô Nhai Tử."
"Sau Vu Hành Vân thì Lý Thu Thủy cũng bắt đầu rời xa Vô Nhai Tử."
"Nàng mang nữ nhi của mình cùng Vô Nhai Tử rời đi, sau khi tặng con gái của mình cho người khác thì nàng chạy sang Tây Hạ làm Vương Phi."
Trời!
Còn đi Tây Hạ làm Vương Phi nữa à.
"Là chỗ thảo nguyên Tây Hạ đó à?"
"Có phải thảo nguyên hay không thì ta không biết, ta chỉ biết trên đầu Vô Nhai Tử rất xanh mà thôi."
"Nhưng nữ nhân này cũng thật sự lợi hại, dù sao nàng cũng leo lên được vị trí Vương Phi."
Lưu Tiêu nói: "Từ đầu tới cuối Vô Nhai Tử vẫn luôn si mê với bức tượng đó, nên hoàn toàn không biết chuyện của Lý Thu Thuỷ cùng Đinh Xuân Thu."
"Sau khi Lý Thu Thuỷ rời đi thì Đinh Xuân Thu liền thiết kế một kế hoạch để lấy được tuyệt học của Phái Tiêu Dao, hắn lừa và đánh Vô Nhai Tử rớt xuống vách núi, trở thành một người thực vật bán thân bất toại."
"May mà đại đệ tử của Vô Nhai Tử chạy đến kịp để cứu hắn."
"Cũng một phần là vì muốn học được tuyệt học của Phái Tiêu Dao nên Đinh Xuân Thu không hạ sát thủ với Vô Nhai Tử."
"Nên lúc này hắn cũng chạy tới Tinh Túc Hải để sáng lập nên Tinh Túc Phái, trở thành một nhân vật trong Tà Đạo bị mọi người phỉ nhổ."
Mấy năm nay lâu lâu hắn lại chạy về Cửu Châu tìm Vô Nhai Tử nửa chết nửa sống để ép hỏi tuyệt học của Phái Tiêu Dao.
Không bằng heo chó! Súc sinh!
Trong Thiên Cơ Lâu lại bắt đầu vang lên tiếng mắng ngặp trời đối với Đinh Xuân Thu.
Không ngờ lại có người đem sư phụ của mình hại tới mức như vậy.
Tuy có rất nhiều người coi đó là Vô Nhai Tử đáng đời.
Nhưng hành vi của Đinh Xuân Thu cũng không thể coi là anh hùng được, chỉ đáng là súc sinh, thậm chí không bằng heo chó.
"Lâu chủ, Vô Nhai Tử kia cũng là một người bình thường, sao lại có thể si mê một bức tượng được chứ, không lẽ nó có thể sống lại sao?"
Thạch Thanh Tuyền hỏi một cách tò mò, thấy hơi sai sai.
Một người bình thường thì sao có thể trầm mê một pho tượng được chứ.
Cái này rất không bình thường.
Lưu Tiêu nói: "Hỏi rất hay!"
"Thực tế thì chính Lý Thu Thuỷ đến nay cũng không thèm quan tâm đến vấn đề này lắm, sao nàng lại thua một pho tượng được chứ, lại còn là tượng của chính mình nữa."
Vương Ngữ Yên nói: "Vậy lâu chủ có biết không?"
Lưu Tiêu gật đầu: "Thật ra Lý Thu Thuỷ còn có một người muội muội giống nàng như đúc, tên là Lý Thương Hải."
"Trên thực tế bức tượng kia được chạm khắc dựa trên hình mẫu của Lý Thương Hải chứ không phải là Lý Thu Thuỷ."
"Chỉ là cả hai quá giống nhau nên Lý Thu Thuỷ không nhận ra mà thôi."
"Lý do mà Vô Nhai Tử si mê bức tượng đó là vì hắn xem nó là Lý Thương Hải."
"Hắn cưới Lý Thu Thuỷ lý do chính là bởi vì hắn coi nàng là Lý Thương Hải."
"Đến sau này khi không thể nào lừa gạt bản thân được nữa thì mới tạo nên một loạt bi kịch trong đời của Vô Nhai Tử.
Mọi người lúc này đã cạn lời, trố mắt nhìn nhau.
Vô Nhai Tử thật đúng là đáng đời.
Không thích người ta mà còn cưới, sau khi cưới thì lại hối hận rồi mặc kệ người ta, một loạt hành động thật sự là quá cặn bã,
"Người ông ngoại này của mình thật đúng là không nói nổi, là một cặn bã."

Bình Luận

0 Thảo luận