Tại Già Thiên Thế giới.
"Má! Tên chó chết nhà ngươi lại chảy nước miếng kìa!"
"Tên chó chết nhà ngươi thật sự đen từ trong ra ngoài, muốn ăn xương của Tam Thái Tử à!"
Diệp Thiên Đế nhìn Hắc Hoàng đang chảy nước bọt đầm đìa thì khoé miệng giật giật liên tục.
Con chó chết này, hai mắt sáng lên khi nhìn thấy Tam Thái Tử biến thành một khung xương, lại còn nghiến răng không ngừng nữa.
"Chẳng lẽ không thể sao?"
"Thức ăn mà lúc đầu Bản Hoàng ăn chính là xương đó!"
"Với lại xương của Tam Thái Tử óng ánh, trắng suốt như ngọc, vừa nhìn qua là biết đồ đại bổ."
Hắc Hoàng hận không thể nhào vào video trước mặt.
"Nhục thân của Linh Châu Tử chuyển thế, đương nhiên phải bất phàm rồi."
"Nhưng mà nếu ngươi dám có ý đồ với xương của Tam Thái Tử thì đừng trách hắn giết ngươi làm lẩu thịt chó."
Hắc Hoàng thích ăn xương cốt, trùng hợp thay, Tam Thái Tử lại rất thích ăn thịt chó.
Khi Hạo Thiên Khuyển thấy Tam Thái Tử thì lúc nào nó cũng trở nên run rẩy.
Hắc Hoàng sửng sốt: "Ngươi biết tên Na Tra này sao?"
"Không phải hắn đã chết rồi à?"
Diệp Thiên Đế nói: "Sao có thể chết được chứ!"
"Sư phụ của hắn đã giúp hắn chế tạo lại Liên Hoa Chân Thân, bây giờ hắn vẫn là Tam Thần Hải Hội đại thần, hắt hơi một cái là tiêu diệt ngươi."
Hắc Hoàng giật mình thom thóp.
Nhục thân nát tới mức này mà vẫn có thể còn sống à, đây rốt cuộc là yêu nghiệt gì thế?
Cùng lúc đó trong Chư Thiên Vạn Giới, còn có một người đang chảy nước bọt đầm đìa.
"Thịt thịt! Ta muốn ăn thịt thịt!"
Hùng Hài Tử nhìn chằm chằm vào con rồng vừa bị Tam Thái Tử rút gân giết chết, kích động vô cùng.
Cái gì hắn cũng đã ăn qua rồi, chỉ là chưa thử nếm thịt rồng ra sao thôi.
Đừng nói là ăn, ngay cả thấy cũng chưa từng được thấy.
"Tam Thiên Châu không có rồng, về sau nhất định ta sẽ tới cái Tây Du Thế giới này, bắt một con nướng ăn thử."
"."
"Tên Thiên Cơ Lâu chi chủ này không sai, những cái tên xuất hiện trên bảng đều là nguyên liệu nấu ăn thượng đẳng, đoán chừng hắn cũng là người trong đồng đạo, trước tiên mời hắn ăn một tý đồ tốt."
Cắn răng một cái, Hùng Hài Tử móc một cái chân của Hoàng Kim Sư Tử ra.
Đây là một trong những miếng cuối cùng của Hoàng Kim Sư Tử còn sót lại, cũng là một trong những món ăn ngon nhất mà hắn để dành.
Hơn nữa Hoàng Kim Sư Tử này đã có một tý huyết thống của Cửu U Ngạo, là vật đại bổ, cũng mỹ vị vô cùng.
"Thưởng!"
"Hy vọng lâu chủ có thể giới thiệu cho ta thêm nhiều nguyên liệu nấu ăn quý giá hơn nữa, chúng ta có thể trao đổi."
Sau khi khen thưởng thì Hùng Hài Tử cũng để lại một nhận xét ở phần bình luận.
"Ngươi thu được một quà tặng, có muốn lấy ra ngay hay không?"
"Lấy!"
"Không lấy!"
"Có người tặng quà sao?"
Lưu Tiêu đang ngồi chế tác video thì thấy thông báo của hệ thống, vội vàng dừng tay lại.
Nhìn liếc qua thì thấy Hùng Hài Tử - Hoang vừa thưởng cho mình một cái chân của Hoàng Kim Sư Tử có huyết thống của Cửu U Ngạo.
Đây chính là mỹ thực đó!
Đáng tiếc đây chỉ là một cái chân, sau khi bị hệ thống chia đều thì hắn chỉ còn nửa cái mà thôi.
Trong chớp mắt mùi thơm truyền khắp Thiên Cơ Lâu.
Vô số người lúc này đều hướng ánh mắt lên tầng cao nhất của Thiên Cơ Lâu, chảy nước bọt đầm đìa.
"Hoang Thiên Đế hào phóng!"
Những tên chó Tây Du kia thật sự quá keo kiệt, không ai tặng quà gì cho hắn cả.
Trong chớp mắt Lưu Tiêu đã có hảo cảm cực lớn đối với Hoang Thiên Đế.
Người xem video nhiều vô cùng, cuối cùng cũng chỉ có một mình Hoang Thiên Đế là có khen thưởng.
"Ngươi thu được một quà tặng, có muốn rút hay không?"
"Lấy!"
"Không lấy!"
Có người thưởng tiếp à?
"Là của Tam Thái Tử? Không tệ!"
Lần khen thưởng này là của Na Tra.
Sau khi Lưu Tiêu lấy ra thì trong tay hắn có thêm một viên đan dược màu hoàng kim.
Không một chút do dự nào, hắn lập tức nuốt viên Kim Đan này xuống.
Trong nháy mắt trong cơ thể hắn bạo phát một nguồn năng lượng ngập trời.
Sau đó Mười Ức Tám Ngàn Vạn Hồng Mông Đại Thiên Công của hắn bắt đầu vận chuyển, nguồn năng lượng to lớn này được hắn hấp thu một cách nhanh chóng.
Bỗng Lưu Tiêu cảm giác được năng lượng vô hình vô chất kia bỗng có một tý màu sắc, như đang muốn hoá hình vậy.
Lưu Tiêu gọi Vương Ngữ Yên tới, kêu nàng mang một nửa cái chân của Hoàng Kim Sư Tử tới phòng ăn, làm đồ ăn cho buổi tối.
Cùng lúc đó tại Tây Du Thế giới.
Thác Tháp Thiên Vương vội vã tìm tới phủ đệ của Na Tra: "Ngươi lấy Kim Đan mà Ngọc Đế thưởng ngươi cho tên Thiên Cơ Lâu chi chủ kia à?"
"Ngọc Đế ban thưởng Kim Đan cho ngươi, ngươi lại lấy đi cho người mắng Ngọc Đế, đây khác nào đang đánh mặt hắn chứ!"
"Hắn cho ta rồi, không lẽ hắn còn cấm ta không được xài sao?"
Na Tra chẳng hề để ý.
Hắn cũng khó chịu với Ngọc Đế lâu rồi.
Nếu năm đó không phải Ngọc Đế bao che cho Đông Hải Long Vương, thì sao hắn có thể bị bức tới nước phản bội phụ thân, cuối cùng phải gọt xương trả cha.
Hơn nữa khi thấy lại một màn năm đó thì lửa giận trong lòng hắn cũng được đốt lên lại.
Nếu nhục thân của bản thân không phải là hoa sen thì tu vi của những năm nay sao lại không thể tiến lên được.
Lý Tịnh nhìn dáng vẻ hiện tại của Na Tra, cũng biết video của Thiên Cơ Lâu chi chủ làm y nhớ lại chuyện thương tâm khi đó.
Việc khen thưởng khi nãy chắc cũng là đang cố ý làm mình cùng Ngọc Đế giận.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận