Sắc mặt Hùng Bá lại biến hóa.
Nói cách khác, toan tính của Đế Thích Thiên căn bản không phải nhằm vào Thiên Hạ Hội, mà là Hùng Bá hắn.
"Cầu lâu chủ chỉ giáo!"
Hùng Bá thành khẩn nói.
Lưu Tiêu nói: "Năm đó Nê Bồ Tát bói cho ngươi, tặng ngươi câu 'Kim lân khởi thị trì trung vật, nhất ngộ Phong Vân tiện hóa long', đúng chứ?"
Dịch nghĩa câu thơ trên: Kim Lân nào phải vật trong ao, vừa gặp Phong Vân dần hoá rồng.
Hùng Bá chấn động
"Lâu chủ quả nhiên lợi hại, thậm chí ngay cả chuyện này cũng biết."
Hùng Bá lộ ra thần sắc bội phục.
Năm đó tìm Nê Bồ Tát bói, tuy giang hồ đều biết.
Nhưng Nê Bồ Tát cho hắn câu sấm ngôn, trừ hắn và Nê Bồ Tát ra, lúc đó tuyệt đối không có người thứ ba ở đấy.
Mấy năm nay, hắn cũng chưa từng tiết lộ sấm ngôn này cho người ngoài nghe.
"Chẳng lẽ lâu chủ quen biết Nê Bồ Tát sao?"
Lưu Tiêu lắc đầu.
"Ngươi vắt óc suy nghĩ, có phải đã tính ra 'Phong Vân' ở đây là hai người Nhiếp Phong và Bộ Kinh Vân, đúng không?"
"Chỉ cần tìm được hai người đó, bá nghiệp của ngươi sẽ thành."
Hùng Bá lần nữa chấn động.
Vị lâu chủ Thiên Cơ Lâu này quả thực đáng sợ, thậm chí ngay cả chuyện này hắn cũng biết.
"Phong, Vân là chỉ bọn ta!"
Một bên, Nhiếp Phong và Bộ Kinh Vân liếc nhau, trong nháy mắt liền hiểu lý do tại sao mấy năm nay Hùng Bá lại không tiếc mọi thứ để bồi dưỡng hai người bọn họ.
Mặc dù hai người bọn họ, đều có huyết hải thâm cừu với Hùng Bá.
Lưu Tiêu nói: "Sở dĩ ngươi tạo ra thảm sát trong giang hồ, là vì muốn tìm hai người Phong Vân."
"Sau cùng, ngươi hại chết Nhiếp Nhân Vương, giết cả nhà Hoắc Bộ Thiên."
"Ngươi thành công thu con trai Nhiếp Phong của Nhiếp Nhân Vương, và con riêng Bộ Kinh Vân của Hoắc Bộ Thiên làm đệ tử."
"Cũng vì thế, Thiên Hạ Hội ngươi nhanh chóng bành trướng thế lực, trở thành một bang hội đứng đầu Nguyên Châu, ẩn ẩn có ý đồ nhất thống Nguyên Châu."
Mọi người khiếp sợ nhìn về phía Nhiếp Phong và Bộ Kinh Vân.
Hóa ra Thiên Hạ Hội của Hùng Bá có thể bành trướng nhanh như vậy, là vì hai người này.
"Cái gì? Nhiếp Nhân Vương là do Hùng Bá hại chết!"
"Nhiếp Phong là con trai của Nhiếp Nhân Vương."
"Hai vị môn sinh đắc ý của Hùng Bá, vậy mà có huyết hải thâm cừu với hắn."
...
Trong Thiên Cơ Lâu, mọi người đều sốc trước những lời của Lưu Tiêu.
Đặc biệt là quan hệ giữa Hùng Bá, Bộ Kinh Vân và Nhiếp Phong, khiến cho bọn họ giật mình.
Hùng Bá vậy mà vì bá nghiệp, dám bồi dưỡng hai thiếu niên có huyết hải thâm cừu với mình.
Phải biết rằng, Nhiếp Phong trên Tiềm Long Bảng, xếp thứ hai.
Bộ Kinh Vân, cũng nằm ở vị trí thứ 5.
Hùng Bá này đúng là nằm ngoài dự doán của mọi người.
Bộ Kinh Vân và Nhiếp Phong mặt lạnh như tiền.
Không vì lời nói của Lưu Tiêu mà có bất kỳ biểu hiện ngoài ý muốn nào.
Khi đó tuy bọn họ còn nhỏ, nhưng cừu hận đã ăn sâu vào trong xương tủy.
"Xem ra thật phải giết hai người này."
Hùng Bá nhìn thấy biểu hiện của hai người Phong Vân, trong lòng lần nữa hạ quyết tâm.
Lưu Tiêu nói: "Mấy tháng trước, ngươi lo lắng, nên đã sai người đi khắp thiên hạ tìm kiếm Nê Bồ Tát."
"Bởi vì lần bói trước đó mà Nê Bồ Tát cho ngươi, chỉ là vận mệnh nửa đời trước."
"Ngươi suy nghĩ muốn biết vận mệnh tuổi già của mình là gì, phải không?"
Hùng Bá gật đầu.
Lưu Tiêu nói: "Lần này Nê Bồ Tát đưa cho ngươi sấm ngôn, chính là 'Cửu tiêu long ngâm kinh thiên biến, Phong Vân tế hội tiệm thủy du'.
Dịch thơ: Long ngâm trên chín tầng trời, Phong Vân hội tụ hoá đời phù du.
"Ta cmn!"
Trong lòng Hùng Bá bắt đầu chửi thầm.
Đã nói là hỏi chuyện về Đế Thích Thiên, sao giờ lại nói về ta vậy trời.
Chậc!
Xem ra, vị lâu chủ Thiên Cơ Lâu này muốn tiết lộ chuyện hắn dự định giết hai người Phong Vân.
Trong nháy mắt, Hùng Bá có loại cảm giác khó chịu "gậy ông đập lưng ông".
Có điều, cũng chẳng sao cả.
Coi như không cần mưu kế, mình cũng có thể giết hai người Phong Vân.
Chỉ là sẽ phải mang danh tiếng xấu mà thôi.
"Ừm!"
Hùng Bá gật đầu.
"Lâu chủ, hai câu 'Cửu tiêu long ngâm kinh thiên biến, Phong Vân tế hội tiệm thủy du' này có ý nghĩa gì?"
Có người không nhịn được hỏi.
Lưu Tiêu nói: "Ý là Hùng Bá bang chủ này chính là Chân Long ngao du Cửu Tiêu, nhưng vì Phong, Vân hội tụ, nên đã trở thành một con cá chạch mắc cạn, chứ không phải Chân Long gì cả."
Lời này vừa nói ra, trong Thiên Cơ Lâu lần nữa chấn động.
Nê Bồ Tát quả thật là người có bản lãnh, bói cho người khác, sẽ không có chuyện không linh nghiệm.
Giữa Cửu Châu, vô số đại lão hàng đầu, đều muốn tìm Nê Bồ Tát để xin bói.
Đáng tiếc, hành tung của Nê Bồ Tát như sương mù, không phải ai cũng có thể thấy.
"À! Nhiếp Phong và Bộ Kinh Vân đều có huyết hải thâm cừu với Hùng Bá, bây giờ bọn họ trưởng thành, tất nhiên là sẽ báo thù."
"Hai người đều là thiên tài trên Tiềm Long Bảng, đợi thêm một thời gian nữa, liên thủ với nhau rồi giết Hùng Bá bang chủ cũng không khó."
"Hùng Bá bang chủ, đây rõ ràng là nuôi ong tay áo."
...
Người trong Thiên Cơ Lâu, không để ý sắc mặt khó coi của Bộ Kinh Vân và Nhiếp Phong, thấp giọng thảo luận.
Hai người liếc nhau, đều từ trong mắt của đối phương nhìn thấy được nguy cơ chí mạng.
Lấy tâm tính của Hùng Bá, làm sao có thể nhận mệnh được, chắc chắn sẽ nghịch thiên cải mệnh.
Cải mệnh như thế nào?
Đương nhiên là giết hai người Phong Vân.
Trong nháy mắt, bọn họ đều cảm nhận được nguy cơ chí mạng.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận