Thiên Cơ Lâu!
Tất Huyền đổ mồ hôi lạnh đầy đầu, sợ tới mức gần tiểu ra quần.
Gia hoả Quách Tĩnh này có mặt mũi lớn như vậy từ lúc nào thế, tổ chức Anh Hùng Đại Hội thôi mà có thể mời được gần hết các cao thủ tuyệt đỉnh trên giang hồ khắp Cửu Châu tới.
Ngay cả Tất Huyền lúc này cũng như vậy thì đừng nói là đám chó săn như Triệu Chí Kính.
"Võ Tôn cuồng vọng như thế, khinh thường anh hùng trên khắp Cửu Châu, vậy để Tống Khuyết ta lãnh giáo một tý."
Tống Khuyết lấy Thiên Đao ra khỏi vỏ, lấy khí ngự đao, trên người phát ra Đao Ý trùng thiên.
Hắn đã hứa với Quách Tĩnh rồi, nếu như đám người Võ Tôn dám đến đây thì hắn sẽ hỗ trợ xuất thủ.
Coi như không có lời hứa này thì khi nghe những phát ngôn bừa bãi của Tất Huyền thì hắn cũng sẽ đứng ra.
Tất Huyền biến sắc.
Tống Khuyết là người ngay cả Ninh Đạo Kỳ cũng kiêng kỵ vô cùng chứ đừng nói là hắn.
"Tống lão đệ, cuộc chiến này nhường cho ta có được không."
"Hùng Bá ta chưa bao giờ bị người khác khinh thường như vậy."
Hùng Bá lúc này cũng tức giận tới cực độ, cần tìm một cái gì đó để phát tiết.
Thái độ của Tất Huyền quá phách lối, khiến hắn khó chịu vô cùng.
"Chỉ là người đứng thứ hai mươi trên Đại Tông Sư Bảng thôi mà, nơi này thậm chí còn có nhân vật đứng trong top mười, Tất Huyền lấy tư cách gì mà kiêu ngạo thế."
"Ha ha... Đá trúng tấm sắt rồi chứ."
"Những cao thủ Đại Thảo Nguyên này lại bị Triệu Chí Kính hố chết rồi."
"Đúng thế, nếu không có Triệu Chí Kính thì sợ rằng bọn hắn còn không dám tới đây phách lối như vậy đâu."
"Ngay cả cao thủ Võ Thánh như Tam Phong chân nhân cũng có mặt tại đây, thật không biết tên Tất Huyền này lấy gan ở đâu để coi thường anh hùng của Cửu Châu nữa."
...
Mọi người lúc này cũng định thần lại, nhìn Tất Huyền với vẻ mặt hài hước.
Giờ tốt rồi, không cần tổ chức Anh Hùng Đại Hội gì đó nữa, trực tiếp đánh gục đám người Tất Huyền, tiêu trừ hậu hoạn.
Quách Tĩnh, Nhất Đăng, Hoàng Dược Sư đều từ từ đứng dậy, không ai trong số họ muốn để một người nào trong đám người Tất Huyền chạy thoát cả.
Tất Huyền nhìn về phía Triệu Chí Kính với ánh mắt hận thù.
Chính là do bị tên hỗn đản này đầu độc, hắn nói rằng ở Thiên Cơ Lâu chỉ có mấy tên cao thủ Tông Sư mà thôi, nên bản thân mới đâm đầu tới đây.
"Lâu chủ, bọn ta được xuất thủ ở đây không!"
Hùng Bá chắp tay hỏi Lưu Tiêu.
Thiên Cơ Lâu cấm võ!
Lưu Tiêu chưa lên tiếng thì không ai dám động thủ ở đây cả.
Đám người Quách Tĩnh đều nhìn về phía Lưu Tiêu.
Đồng tử của Tất Huyền cùng Kim Luân Pháp Vương co rụt lại.
Bởi vì bọn họ không còn tin vào những gì mình đang thấy nữa, Hùng Bá, một cao thủ Nửa Bước Võ Thánh lại nhìn Lưu Tiêu với dáng vẻ vô cùng tôn kính.
Giờ khắc này trong lòng của đám người Tất Huyền đều có chung một suy nghĩ.
Khi nãy vì sao mà bọn họ lại cho rằng lâu chủ Thiên Cơ Lâu là một người yếu đuối chứ.
Lưu Tiêu nói: "Bọn họ đã xúc phạm quy củ của Thiên Cơ Lâu, nên không được bảo hộ ở đây."
Khi nãy vì phô trương thanh thế nên Tất Huyền đã truyền nội lực vào âm thanh, khiến người khác kinh sợ.
Tuy việc này không đả thương ai cả nhưng cũng có thể xem như là đã phạm vào quy củ của Thiên Cơ Lâu.
Hơn nữa y còn dám trang bức trước mặt Lưu Tiêu, cắt ngang màn trình diễn của Lưu Tiêu, nên việc này khiến hắn khó chịu cực kỳ.
Không có được bảo hộ từ Thiên Cơ Lâu?
Nói cách khác thì dù có đánh chết đám người Tất Huyền thì Thiên Cơ Lâu cũng không thèm quan tâm.
"Thiên Sương Quyền!"
Một khắc sau thì Hùng Bá lập tức xuất thủ một cách hung hãn!
Một tia hàn khí màu trắng bao quanh trên nắm đấm của hắn, bay thẳng về phía Tất Huyền.
Nhất thời phạm vi chung quanh của Hùng Bá cũng đã được phủ một lớp sương trắng.
"Hùng Bá, đừng chơi xấu như vậy chứ!"
Tống Khuyết bất mãn với việc Hùng Bá ra tay trước.
Cùng lúc đó hắn cũng chém một đao ra.
Một đạo đao khí trắng bạc dài ba bốn mét bay thẳng ra, như muốn tách đôi không khí ra vậy, hướng về phía Tất Huyền.
Tất Huyền cùng Kim Luân Pháp Vương đồng loạt biến sắc, nháy mắt sau lưng cả hai đã ướt nhẹp rồi.
Hai đại cao thủ tuyệt thế đồng thời xuất thủ, khí thế khủng bố này thực sự quá kinh dị.
Oanh!
Coi như Kim Luân Pháp Vương cùng Tất Huyền đều đồng loạt ra tay chống đỡ thì cả hai vẫn bị đánh bay ra ngoài.
Trong đó do Kim Luân Pháp Vương có công lực yếu nhất nên lúc này nửa người của hắn đã bị đánh cho cứng đơ, mém chút đã bị Hàn Lãnh Chân Khí của Thiên Sương Quyền đánh thành khối băng.
Mặc dù Tất Huyền không thê thảm như Kim Luân Pháp Vương, nhưng gương mặt của hắn lúc này cũng đã ửng hồng, huyết khí chấn động.
Cương khí bạo liệt bắn ra xung quanh, trung tâm là cả hai người bọn họ, khiến không ít thủ hạ của Tất Huyền bị đánh chết.
Triệu Chí Kính cũng mém chút bị chấn động thành một khối thịt nát rồi.
Sau khi rơi xuống đất hắn đã bị đóng thành một khối băng.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận