"Tông Sư Bảng hạng 20, Tạ Yên Khách."
"Tu vi: Tông Sư hậu kỳ!"
"Tuyệt học tự sáng chế: Bích Châm Thanh Chưởng."
Tạ Yên Khách, vừa vặn đứng ở chót bảng.
"Ta mới chỉ hạng 20?"
Tạ Yên Khách chấn động trong lòng.
Hắn vẫn cho rằng trong Tông Sư cảnh, có thể sánh ngang hắn khẳng định không có mấy người.
Kể cả tên Bạch Tự Tại hay khoác lác ở Lăng Tiêu Thành, hắn kỳ thực cũng không coi vào đâu.
Hạng 20, khiến cho hắn cực kì sốc, trong lòng cũng có chút không phục.
Đại hiệp khách như hắn, ai mà không tự phụ.
Chưa đánh qua, ai lại nghĩ rằng mình không bằng người khác.
Ngay sau đó, Tạ Yên Khách cũng định chờ những thứ hạng phía trên hắn xuất hiện, rồi khiêu chiến một vài người để chứng minh bản thân.
"Lâu chủ, ngươi đùa hơi quá trớn rồi, người chót bảng lại là Tông Sư hậu kỳ."
"Đúng đấy, lâu chủ, những người tiếp theo, đừng bảo đều là nửa bước Đại Tông Sư đó nha."
Cao thủ Tông Sư hậu kỳ nằm ở chót bảng, đùa gì thế...
Rất nhiều người đều không giữ được bình tĩnh.
Tông Sư hậu kỳ đội sổ, hơn nữa còn là Tạ Yên Khách mà lâu chủ từng khen ngợi, đùa nhau à.
"Ta muốn khiêu chiến Tạ Yên Khách."
"Ta cũng vậy!"
"Vãi chưởng, Tạ Yên Khách nằm ở tuốt Đại Mạc, các ngươi muốn đi thật à?"
"Ma Thiên Nhai của Tạ Yên Khách cao tới trăm trượng, các ngươi có chắc mình sẽ nhìn thấy bóng dáng của Tạ Yên Khách không?"
...
Tạ Yên Khách vẫn khiêm tốn, cũng không nói chuyện với bất kì ai.
Trong Thiên Cơ Lâu, ngoại trừ Lưu Tiêu ra, cũng chỉ có người phụ trách ghi danh Chu Chỉ Nhược là biết hắn đang ở trong Thiên Cơ Lâu.
Lưu Tiêu nói: "Không cần đi Đại Mạc, bởi vì Tạ Yên Khách cũng đang ở trong Thiên Cơ Lâu."
Lời này vừa nói ra, mọi người đều ngẩn người.
Tạ Yên Khách tới rồi?
Lưu Tiêu chỉ chỉ Tạ Yên Khách: "Tạ huynh, mau đứng dậy lên tiếng với mọi người nào."
Tạ Yên Khách gật đầu đứng lên, khí tức Tông Sư khắp người đều phóng thích.
Hắn nhìn về phía những kẻ muốn khiêu chiến hắn lúc nãy: "Tạ Yên Khách ở đây, các ngươi từng người một tới đấu với ta."
Hắn cũng khiêm tốn.
Thế nhưng lúc này, đã hoàn toàn bị Thiên Cơ Lâu khơi dậy hùng tâm.
Chính hắn cũng muốn khiêu chiến người khác, nên càng không sợ người khác tới khiêu chiến mình.
Lúc này, đám người mạnh miệng lúc nãy lập tức im bặt.
Bọn họ tưởng Tạ Yên Khách không ở đây, nên mạnh miệng một xíu cho đã cái mồm.
Nào ngờ người ta đã có mặt ở hiện trường.
"Vãi chưởng, Tạ Yên Khách kìa!"
"Đại lão, ngươi điệu thấp chi vậy, đây chẳng phải là hại bọn ta sao."
"Đại lão, cho ta xem Bích Châm Thanh Chưởng của ngươi đi."
...
Tạ Yên Khách hiện thân, khiến cho không ít người hưng phấn.
Tạ Yên Khách, chính là người mà ngay cả lâu chủ Thiên Cơ Lâu cũng phải dành lời khen.
Lưu Tiêu cười ha ha một tiếng, tiếp tục xướng tên.
"Tông Sư Bảng hạng 19, Liễu Sinh Đãn Mã Thủ."
"Tu vi: Tông Sư hậu kỳ."
"Tuyệt học: Sát Thần Nhất Đao Trảm, Tuyết Phiêu Nhân Gian."
Liễu Sinh Đãn Mã Thủ?
Mọi người sửng sốt, đó là người ở Đông Doanh a.
"Liễu Sinh Đãn Mã Thủ vậy mà lên bảng."
Chu Vô Thị sửng sốt.
Vị Liễu Sinh Đãn Mã Thủ này, từng cấu kết với hắn.
Lưu Tiêu tiếp tục nói: "Liễu Sinh Đãn Mã Thủ chính là cao thủ ở Đông Doanh, làm người tâm ngoan thủ lạt."
"Vì đạt được mục đích, hắn có thể giết tất cả mọi người, kể cả con gái của mình."
Đoạn Thiên Nhai biến sắc.
Chẳng phải Liễu Sinh Đãn Mã Thủ là nhạc phụ của mình sao, thế mà lại là một nhân vật hung ác như vậy.
Hắn hoàn toàn không nhìn ra.
"Chẳng lẽ lâu chủ đang ám chỉ ta?"
Trong lòng Đoạn Thiên Nhai khẽ động, cho rằng Lưu Tiêu đang ám chỉ hắn.
Không khỏi rơi vào trầm tư.
Nữ nhi đều có thể giết, chẳng lẽ còn không thể giết một đứa con rể như mình ư.
Phải biết rằng, quan hệ giữa Đông Doanh và Đại Minh hoàng triều, từ trước đến giờ không phải rất hữu nghị.
Nếu mà Đông Doanh xâm chiếm Đại Minh hoàng triều, thế thì nội gián "Thiên Tự Đệ Nhất Hào" hắn đây, chắc chắn sẽ là đối tượng bị tiêu diệt đầu tiên.
"Quá độc ác!"
"Bọn võ sĩ Đông Doanh, có người nói đó là đám không có tình cảm."
"Ta cũng nghe nói, thứ mà bọn họ sùng bái nhất chính là đoạn tình tuyệt tính, vì như thế bọn hắn mới có thể chuyên tâm luyện võ được."
Liễu Sinh Đãn Mã Thủ xuất hiện, khiến cho rất nhiều người không giữ được bình tĩnh.
Đông Doanh tuy nhỏ, nhưng theo bọn họ tính, đã có rất nhiều người lên bảng xếp hạng Thiên Cơ Lâu, tuyệt đối không thể khinh thường.
Đặc biệt là người của Ngũ Cường hoàng triều, đều đang coi trọng mảnh đất chật hẹp nhỏ bé nằm ngoài Cửu Châu này, muốn xâm lược Đông Doanh.
Lưu Tiêu nói: "Thứ đáng sợ nhất của người này, chính là khả năng ẩn nấp và thủ đoạn ám sát của hắn."
"Nếu như ẩn nấp tốt, hắn có thể giết cả Đại Tông Sư."
Mọi người lại một lần nữa chấn động.
"Tông Sư hậu kỳ có thể ám sát cao thủ Đại Tông Sư, thế thì những người trên Tông Sư Bảng này, hắn không ngán một ai."
Đoàn đại ca, ngươi cẩn thận một chút.
Thượng Quan Hải Đường nhắc nhở Đoạn Thiên Nhai: "Không phải tộc ta, trong lòng ắt có ý đồ riêng."
Lúc nói lời này, trong mắt Thượng Quan Hải Đường đầy vẻ ảm đạm.
"Ừm!"
Đoạn Thiên Nhai gật đầu, trong lòng có suy nghĩ đến việc quy ẩn.
"Đáng tiếc là người ở Đông Doanh, bằng không thì ta sẽ khiêu chiến hắn."
Tạ Yên Khách lắc đầu thở dài.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận