Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng

Chương 264: Quách Phù không biết tự lượng sức

Ngày cập nhật : 2025-07-31 14:32:31
"Lâu chủ!
"Ơ? Ngữ Yên cùng đại ca đâu?"
Đoàn Dự vui vẻ cười, nhìn xung quanh như tìm kiếm thứ gì, tuy nhiên lại không thấy bóng dáng của Tiêu Phong cùng Ngữ Yên đâu.
"Bọn họ có việc phải đi rồi, một thời gian ngắn sau mới có thể trở về."
Gia hoả này thật sự đã thoát khỏi bóng ma của Vương Ngữ Yên rồi.
Thấy Đoàn Dự trở về thì hắn cũng biết y cũng đã trở lại bình thường.
Đoàn Dự gật đầu, lôi kéo Hư Trúc cùng Lý Thanh Lộ tới để giới thiệu cho lâu chủ: "Lâu chủ, đây chính là anh em kết nghĩa của ta, Hư Trúc, hắn cũng muốn gia nhập vào Thiên Cơ Lâu."
"Còn đây là Lý Thanh Lộ, nàng cũng muốn gia nhập vào Thiên Cơ Lâu luôn."
Mộng Cô?
Lưu Tiêu nhịn không được mà nhìn Lý Thanh Lộ một tý.
Nhưng nàng đã mang một chiếc khăn che mặt, không thể thấy rõ chân dung, chỉ có thể sử dụng công năng của Thiên Cơ Lâu mà thôi.
Khi thấy được chân dung của nàng thì Lưu Tiêu không khỏi nể phục, đúng là hậu đại của Lý Thu Thuỷ.
Nếu không phải những nữ tử trên Tuyệt Sắc Bảng đều quá nghịch thiên thì lúc này Lý Thanh Thuỷ cũng đã có hy vọng rồi.
"Ừm!"
Lưu Tiêu gật đầu, xem như bằng lòng.
Nói xong Lưu Tiêu không nhìn Đoàn Dự mà nhìn sang đám người vừa đi vào Thiên Cơ Lâu.
Bởi vì đi vào cùng Nhất Đăng đại sư không phải ai khác mà là đám người Hồng Thất Công.
"Tên: Quách Tĩnh"
"Thân phận: Đệ tử Hồng Thất Công, đệ tử Giang Nam Thất Quái."
"Tu vi: Đại Tông Sư sơ kỳ"
"Võ học: Cửu Âm Chân Kinh, Hàng Long Thập Bát Chưởng"
"Mục đích: Dùng địa bàn của Thiên Cơ Lâu để tổ chức Võ Lâm Đại Hội, chống lại Tất Huyền cùng Kim Luân Pháp Vương gần tấn công Tương Dương"
Nếu như Quách Tĩnh mà gặp phải Tiêu Phong thì sợ rằng cả hai sẽ có cảm giác gặp nhau hận muộn.
Lưu Tiêu cũng nhìn sang những người khác một tý.
Ngoại trừ Hoàng Dung là Lưu Tiêu có nhìn sơ qua, còn về phần những tên ngu ngốc như Đại Võ Tiểu Võ, Quách Phù thì Lưu Tiêu không thèm ngó tới.
"Quách bá bá!"
Lưu Tiêu còn chưa kịp giao lưu với Quách Tĩnh thì Dương Quá liền chạy tới với vẻ mừng rỡ.
Sau khi được Lưu Tiêu đả thông tư tưởng thì Dương Quá lúc này chỉ có tôn kính cùng sùng bái Quách Tĩnh, không còn một tia oán hận nào.
"Quá nhi!"
Quách Tĩnh cũng vui mừng khôn xiết, vội vàng kéo Dương Quá lại để quan sát.
"Tốt! Cao lớn thêm không ít."
"Cơ sở võ công rất vững chắc, tiến bộ cũng rất nhanh, có khí khái của cha ngươi năm đó lắm."
Quách Tĩnh vừa xem vừa khen Dương Quá, vui mừng vì Dương Quá có thể gia nhập vào Thiên Cơ Lâu.
"Quách bá bá, lâu chủ đã kể hết về cha ta rồi."
Ánh mắt Dương Quá đỏ lên.
Lúc này mà Quách Tĩnh vẫn không quên an ủi mình, Dương Quá lúc này nhớ tới những oán hận khi trước hắn dành cho Quách Tĩnh thì xấu hổ vô cùng.
Quách Tĩnh sửng sốt: "Hảo hài tử!"
Sau khi nói xong thì Quách Tĩnh ôm quyền cảm tạ Lưu Tiêu.
"Cảm tạ giáo dục của lâu chủ đối với Quá nhi."
"Ân tình lớn như vậy Quách Tĩnh ghi khắc trong lòng."
Lưu Tiêu cũng rất khâm phục người đại hiệp vì dân vì nước như Quách Tĩnh, lập tức ôm quyền đối đáp: "Quách Đại Hiệp nói quá lời."
"Quách bá bá, để ta mang các ngươi đi tham quan Thiên Cơ Lâu một chút nha."
Dương Quá nhiệt tình.
Hai mắt của Quách Phù, Đại Tiểu Võ sáng lên, nóng lòng vô cùng.
Qua lời đồn thì trong Thiên Cơ Lâu có rất nhiều đồ vật thần kỳ.
Quách Tĩnh nói: "Ngươi mang Quách Bá Mẫu đi trước đi, ta còn có việc."
Hoàng Dung cũng biết việc Quách Tĩnh tìm lâu chủ Thiên Cơ Lâu để bàn bạc về việc Võ Lâm Đại Hội, thế nên sau khi an bài xong Cừu Thiên Nhận cung Nhất Đăng đại sư thì nàng cũng muốn tham quan Thiên Cơ Lâu một tý.
"Dương Quá, ngươi có thể kêu lâu chủ thu chúng ta làm đệ tử sao?"
Sau khi rời xa tầm mắt của Lưu Tiêu thì Quách Phù bắt đầu mơ mộng hão huyền.
Ngay cả Hoàng Dung khi nghe tới đây cũng có chút động tâm.
Nếu như có thể trở thành đệ tử của lâu chủ Thiên Cơ Lâu thì chắc chắn từ đây một bước lên trời.
Đi ngang khắp cả giang hồ.
Mơ hay thật!
Dương Quá tuy rất tôn trọng Quách Tĩnh, nhưng không có nghĩa là hắn thích Quách Phù.
Nếu không phải do Quách Phù lúc nào cũng chống đối hắn thì hắn cũng sẽ không bị đưa lên Chung Nam Sơn, trải qua nhiều bi kịch như vậy.
Thế nên Dương Quá cười gượng: "Lâu chủ không thu đệ tử."
"Dù là những thiên kiêu trên Tiềm Long Bảng như Khấu Trọng, Lý Tầm Hoan đại ca đều chỉ là đệ tử bình thường trong Thiên Cơ Lâu mà thôi."
"Ta ở Thiên Cơ Lâu này cũng chỉ là một tiểu nhị bưng trà rót nước, sao lâu chủ có thể nghe ta được."
Lời bóng gió chính là ngay cả thiên tài đứng thứ ba trên Tiềm Long Bảng như Lý Tầm Hoan mà lâu chủ còn không quan tâm, vậy sao hắn có thể thu người ngu ngốc như ngươi được chứ.
Nhưng mà Quách Phù lại không nghe được ý đó, vẫn dây dưa không ngớt.
"Ngươi đi nói với lâu chủ một tý đi!"
"Nếu hắn biết ta là con gái của Quách Tĩnh thì không chừng hắn sẽ thu ta làm đồ đệ đó."
Đúng là không biết tự lượng sức.
Người ta kính nể cha ngươi, vậy thì mắc mớ gì tới việc phải thu một người ngu ngốc như ngươi làm đệ tử?
Đến lúc ngươi làm xấu mặt thanh danh của Thiên Cơ Lâu thì ngươi nghĩ lâu chủ có giết ngươi không?
Lúc này Dương Quá cũng nhìn ra được rồi.
Ba người Quách Phù tuy đi theo Quách Tĩnh học võ, tuy nhiên lại không tới đâu, một tay của hắn thôi cũng có thể đánh bại cả ba rồi.
Ngu ngốc như vậy thì dù lâu chủ có kính phục Quách bá bá tới mức nào thì cũng sẽ không thu bọn hắn làm đồ đệ.
Lúc này Dương Quá cũng có chút hối hận.
Nếu biết như thế thì mình đứng ở bên kia nói chuyện với Quách bá bá là được rồi, trêu chọc thứ này làm gì.

Bình Luận

0 Thảo luận