Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Thiên Cơ Lâu: Bắt Đầu Chế Tạo Âm Hiểm Bảng

Chương 234: Thiên Sơn Đồng Lão

Ngày cập nhật : 2025-07-29 09:00:05
"Được!"
"Ta cho Đoàn thị mặt mũi này."
Cuối cùng, Công Tôn Chỉ vẫn không dám động thủ.
Đoàn Dự thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may còn dùng được danh tiếng của Thiên Cơ Lâu.
"Tiền bối cũng đi Thiên Cơ Lâu, phải không? Vừa hay bọn ta cũng đang tính trở về Thiên Cơ Lâu, không bằng mọi người cùng đi."
Rất nhanh, đám người còn giương cung bạt kiếm lúc trước, bây giờ lại cùng nhau đi tới Thiên Cơ Lâu.
Chỉ chốc lát, Công Tôn Lục Ngạc và Lý Thanh Lộ, đã bắt đầu xưng hô tỷ muội với nhau.
Thiên Sơn, Linh Thứu Cung.
Tin tức Ẩn Thế Bảng, rốt cuộc truyền đến Linh Thứu Cung.
Tuy Vu Hành Vân đã ẩn thế, nhưng nàng đã khống chế người của 36 động thiên và 72 đảo, mọi động thái trong chốn giang hồ, không thể qua khỏi tai mắt của nàng.
"Ha ha... Thì ra tiểu tiện nhân ngươi cũng chỉ là người thay thế."
"Là một người thay thế!"
"Thương Hải?"
"Vậy mà là Thương Hải, ta lại bại bởi một tiểu oa oa."
Lúc Vu Hành Vân nghe được tin tức, dở khóc dở cười ở Linh Thứu Cung.
"Sư đệ vậy mà rơi vào kết quả bi thảm như này."
Sau một khắc, sát khí trong mắt Vu Hành Vân ngút trời.
Cho dù ở trong miệng lâu chủ Thiên Cơ Lâu, Vô Nhai Tử là tên cặn bã như thế nào.
Nhưng trong lòng nàng, Vô Nhai Tử mãi mãi là người mà nàng nhớ nhung nhất.
Mặc dù vài thập niên qua không có qua lại với Vô Nhai Tử, và còn cực kì hận Vô Nhai Tử.
Đinh Xuân Thu, người dẫn đến kết cục bi thảm của Vô Nhai Tử, đã chạm đến sát cơ của nàng.
"Chết rồi?"
Sau một khắc, Vu Hành Vân sửng sốt.
Nàng đang muốn phát động toàn bộ thủ hạ truy sát Đinh Xuân Thu, không nghĩ tới tin tức tiếp theo, chính là Đinh Xuân Thu đã bị trảm sát vì mạo phạm tới lâu chủ Thiên Cơ Lâu.
"Tiện nghi cho tên súc sinh này!"
Vu Hành Vân hừ lạnh một tiếng.
Nếu Đinh Xuân Thu rơi vào tay nàng, nhất định là sẽ dằn vặt hắn đến mức sống không bằng chết.
"Người đâu..."
Người đâu!
Câu nói này, Vu Hành Vân vẫn không nói ra được.
Nàng muốn lập tức đi tìm Vô Nhai Tử, thế nhưng trong khoảnh khắc này, nàng lại do dự.
"Ta đã già và xuống sắc, tóc bạc đầy đầu, không thể để cho sư đệ nhìn thấy bộ dáng này được."
Giờ khắc này, Vu Hành Vân có chút sợ sệt.
Không thể không nói, tuy Vô Nhai Tử là tên cặn bã, nhưng Vu Hành Vân cũng tốt, Lý Thu Thủy cũng được, cả hai người đều có cảm tình sâu nặng với Vô Nhai Tử.
Theo nguyên tác, vào thời khắc chết, hai người đều nhớ thương tới Vô Nhai Tử.
"Hơn nữa, e là sư đệ cũng không nguyện ý để ta nhìn thấy dáng vẻ bi thảm hiện giờ của hắn."
Vu Hành Vân trong nháy mắt hiểu ra.
Nếu Vô Nhai Tử nguyện ý, mấy năm nay đã sai người đến tìm mình.
Thế nhưng Vô Nhai Tử lại không làm thế.
Rất hiển nhiên, Vô Nhai Tử đã gặp phải kết cục thê thảm, không muốn nàng biết.
Hiện tại Đinh Xuân Thu đã chết, an nguy của Vô Nhai Tử đã không còn phải lo, mình không rời khỏi Linh Thứu Cung cũng được.
Quan trọng nhất là, kỳ hạn Phản Lão Hoàn Đồng ba mươi năm một lần sắp đến.
Đến lúc đó, Lý Thu Thủy nhất định sẽ tìm mình để trả thù.
Việc cấp bách bây giờ, là nghĩ cách làm sao để vượt qua nguy cơ lần này.
"Thiên Cơ Lâu?"
Sau một khắc, hai mắt Vu Hành Vân sáng lên.
Trong Thiên Cơ Lâu, bất kì kẻ nào cũng không được động võ.
Bản thân đang lo không tìm được cao thủ nào hộ pháp cho mình, giúp mình vượt qua nguy cơ suy giảm công lực trầm trọng khi Phản Lão Hoàn Đồng.
Thiên Cơ Lâu này, chẳng phải là nơi thích hợp nhất sao?
Đến lúc đó, nếu tiểu tiện nhân Lý Thu Thủy kia dám cả gan xuất thủ trong Thiên Cơ Lâu, vậy thì có trò hay để xem.
"Chuẩn bị một chút đã, vài ngày sau liền chạy tới Thiên Cơ Lâu."
Vu Hành Vân trong nháy mắt có quyết định, dự định đến Thiên Cơ Lâu vượt qua nguy cơ Phản Lão Hoàn Đồng ba mươi năm một lần.
"Người đâu, lập tức thu dọn hành lý cho bổn tọa."
"Nói cho người của 36 động thiên và 72 đảo biết, Sinh Tử Phù năm nay được cấp sớm, có thể mua bằng ngân lượng."
Vu Hành Vân dặn dò xong, rất nhanh liền có người đi làm.
Toàn bộ Linh Thứu Cung cùng với thế lực thủ hạ, rất nhanh vì một câu nói của Vu Hành Vân mà tiến hành thực hiện...
"Ta không phải bại bởi chạm ngọc, mà là bại bởi muội muội ta."
Tây Hạ hoàng cung, lúc này Lý Thu Thủy cũng dở khóc dở cười.
"Tên súc sinh này, khi đó Thương Hải còn nhỏ như thế cơ mà."
Lý Thu Thủy tức giận mắng Vô Nhai Tử.
Dựa theo lời của lâu chủ Thiên Cơ Lâu, mình vẫn luôn là người thay thế cho muội muội Lý Thương Hải của mình.
Vô Nhai Tử từ đầu đến cuối, chưa từng thích mình.
Mãi đến khi Thương Hải lớn lên, Vô Nhai Tử mới bắt đầu xa lánh mình.
"Súc sinh!"
Lý Thu Thủy gào thét mắng to, dọa sợ đám cung nữ ở chung quanh run rẩy một phen, rất sợ nàng ra tay giết người để xả giận.
Đối với Vô Nhai Tử, nàng vừa hận vừa yêu.
Lúc này, càng hận không thể giết chết Vô Nhai Tử.
"May mắn sau khi Thương Hải lớn lên, đã bị sư phụ mang đi, bằng không Thương Hải đã rơi vào độc thủ của tên súc sinh nhà ngươi rồi."
Về điểm này, Lý Thu Thủy đã suy nghĩ quá nhiều.
Nàng cho rằng ai ai cũng giống như nàng và Vu Hành Vân, coi Vô Nhai Tử là một bảo vật.
Nếu Vô Nhai Tử có bản lãnh đó, thì đã không ngây người chạm ngọc mỗi ngày rồi.
Còn về kết cục bi thảm của Vô Nhai Tử trong tin tức, Lý Thu Thủy khác Vu Hành Vân, vì nàng đã biết tin tức này từ lâu rồi.
Tuy nhiên, Vô Nhai Tử có chết hay không, nàng căn bản không quan tâm.
Về phần nhân tình Đinh Xuân Thu của nàng bị giết, Lý Thu Thủy càng không hề có chút xúc động nào.
Ngược lại là còn khiến nàng phẫn nộ, vì Thiên Cơ Lâu đã tiết lộ chuyện nàng tìm trai lơ ở khắp nơi.

Bình Luận

0 Thảo luận